Nàng nhìn chằm chằm Thái Hòa, sau khi do dự trong chốc lát, đã nói ra: “Sau đó ngươi sẽ trả lại thuốc cho ta, hơn nữa để cho ta đi hay sao?”
“Ặc. . .”
Mặc dù cảm thấy động tác của Lê Huỳnh Bảo Ngọc rất kỳ quái. Bất quá ếu nàng đưa ra điều kiện, nói rõ chuyện này vẫn là có thể đàm phán đấy.
Zombie Cấp Thủ Lĩnh đánh lén thật sự là khó lòng phòng bị, nếu mà so sánh, đương nhiên là có thể chủ động nắm giữ địa điểm của Chi Pu, tiến đến đánh lén an toàn hơn một chút.
Chờ Chi Pu tìm tới tận cửa rồi. mặc dù bọn hắn có thể sớm chuẩn bị, nhưng với tư cách đối tượng bị đánh lén, trong nội tâm Thái Hòa cũng có một chút khó chịu như vậy.
“Chỉ cần chim bồ câu biến dị gắng gượng qua cơn nguy kịch tiếp tục sống sót, tỷ lệ bị đánh lén cũng sẽ giảm xuống rất nhiều rồi...”
Trong nội tâm Thái Hòa nghĩ đến, không tự chủ được lại liếc về phía con chim trong tay Lê Bống.
Con bồ câu kia vẫn còn trong hôn mê, dùng thân hình nho nhỏ kia của nó có thể sống vượt qua được hay không, trong nội tâm Thái Hòa thật đúng là không có yên lòng.
“Đương nhiên.” Thái Hòa lại đưa ánh mắt lại trên người Lê Huỳnh Bảo Ngọc. Gật đầu cười.
Gặp Lê Huỳnh Bảo Ngọc không nói, Thái Hòa thuận tay xoay xoay đao ngắn trong bàn tay, hỏi: “Vậy chúng ta chẳng phải là có thể đã bắt đầu hay sao?”
Lê Huỳnh Bảo Ngọc nhìn chằm chằm Thái Hòa trong chốc lát, sau đó chậm rãi buông tay ra.
Y phục của nàng vốn đã bị Yuna xé mở một lỗ hổng dài. Chỉ có điều bị máu tươi dán lên trên người nàng. Lúc này ngay khi nàng buông tay, quần áo cũng bị nàng giật ra triệt để rồi.
Ngược lại là cô nàng này mặc nội y đấy, bất quá ở trên dính đầy máu tươi, một lỗ hổng dài xuyên qua giữa hai cái bánh bao nhỏ. Trải qua một đêm đã không còn chảy máu nữa, đoán chừng thời gian khép lại cũng không xa.
“. . . Ngươi làm gì thế?” Thái Hòa cau mày hỏi.
Lê Huỳnh Bảo Ngọc mở ra hai tay. Sau đó nằm xuống, cặp mắt đỏ trắng rõ ràng kia nhìn chằm chằm Thái Hòa, lộ ra một cỗ hàn khí lành lạnh: “Tới đây đi!”
“Ặc, tới thì tới nha, nhưng ngươi nằm xuống làm gì vậy?” Trong nội tâm của Thái Hòa đã có một tia dự cảm mơ hồ không ổn.
“Chẳng phải là ngươi muốn giao phối với ta hay sao?” Lê Huỳnh Bảo Ngọc lạnh lùng nói.
“. . .”
“Phốc!” Yuna lập tức cười ra tiếng, Lê Bống cũng hơi kinh ngạc một chút cúi đầu nhìn về phía Lê Huỳnh Bảo Ngọc.
Trong mắt Ngô Thanh Vân cũng đã hiện lên một chút khác thường, há to miệng dường như muốn nói gì, nhưng cuối cùng chỉ là thì thầm thấp giọng một câu: “Đã không đủ danh ngạch phân phối rồi...”
Lúc đầu Thái Hòa đã bị hành vi và lời nói của tiểu loli này làm cho khiếp sợ rồi, không nghĩ tới vậy mà Ngô Thanh Vân còn nói ra với loại giọng điệu kinh người này.
Cái gì gọi là không đủ danh ngạch phân phối!
Chờ xem đi, sớm muộn Thái Hòa ta cũng sẽ hoàn thành hành động vĩ đại một đêm bảy người... Ít nhất ba người!
Mặc dù cô bé Zombie mạnh mẽ, nhưng dầu gì Thái Hòa ta cũng là dị năng giả...
Bất quá mặc dù đang gào thét trong lòng, Thái Hòa lại không phải không thừa nhận, khi các cô bé zombies càng lúc càng dũng mãnh, sức mạnh thân thể của hắn thật đúng là không theo kịp...
Mặc dù ở trong quá trình bành~ bạch~ bành~ bạch~ cũng có thể tăng lên thể lực, nhưng mà vẫn mãi bị mạnh mẽ đè ở phía dưới, thân thể Thái Hòa sướng rồi, nhưng mà trong nội tâm khó chịu!
Trước mắt Ngô Thanh Vân tăng trưởng lên, cùng với Yuna sắp tăng trưởng lên, cũng chưa mang đến cho hắn thay đổi lực lượng và thể lực gì cả.
Hy vọng duy nhất của hắn chỉ có thể ký thác vào trên người Lê Bống, mỗi lần Lê Bống tiến hóa, hắn cũng tìm được một chút tăng trưởng ở trên mặt thể năng rồi.
Nói cách khác, đợi Yuna và Lê Bống thức tỉnh khát vọng, ai biết hắn có thể bị ba nữ zombie ăn sống nuốt tươi rồi hay không...
Thái Hòa phục hồi lại tinh thần, dùng ánh mắt trêu tức đánh giá Lê Huỳnh Bảo Ngọc từ trên xuống dưới một lần, sau đó cười hỏi: “Chuyện này là ai dạy ngươi? Chắc không phải là Chi Pu nha?”
Thấy Lê Huỳnh Bảo Ngọc chỉ là nhìn mình lom lom tàn bạo, cũng không trả lời, Thái Hòa biết rõ chính mình đoán trúng.
“Ngươi thấy ta giống như là người biến thái vậy sao?” Thoáng chốc biểu lộ của Thái Hòa trở nên nghiêm túc lên, “Còn nữa, ngươi biết rõ giao phối là có ý gì hay sao?”
Tiểu loli mười ba mười bốn tuổi thôi, tuy nói đã biến thành zombie rồi, nhưng thân thể còn bộ dạng nhân loại, thật đúng là Thái Hòa không ăn được.
“Chẳng phải ôm ở một chỗ hay sao?” Lê Huỳnh Bảo Ngọc mở to hai mắt nhìn, hỏi.
“Ha ha. . .” Thái Hòa lập tức bật cười lên.
Là hắn biết, dựa vào cô gái Chi Pu Lesbian kia, còn có một tiểu loli như vậy, thật sự đã mày mò ra loại phương thức giao phối gì đến...
Lúc này Lê Bống nhìn về phía Thái Hòa, rất chân thành mà hỏi thăm: “Bởi vì. . . Nàng đấy. . . Sức chiến đấu quá thấp, đúng không?”
“Ặc. . . Là nhỏ một chút... Không đúng! Cho dù nàng là ngực to mặt trẻ em ta cũng sẽ không ra tay đấy! Ta làm người rất có nguyên tắc đấy!”
Thái Hòa tranh thủ thời gian nói ra.