Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 462 - Chương 462: Làm Sao Mà Không Thốn

Chương 462: Làm Sao Mà Không Thốn Chương 462: Làm Sao Mà Không Thốn

Mặc dù chênh lệch một giây thậm chí không phẩy mấy giây đã có thể coi như đồng bộ cơ bản rồi, nhưng đối với việc tăng lên dị năng của mình, gần đây Thái Hòa yêu cầu làm càng hoàn mỹ hơn.

Đối phó Zombie bình thường chút thời gian delay ấy đương nhiên đã đủ rồi, vốn sau này phải chiến đấu với zombie càng mạnh hơn nữa, chênh lệch không phẩy mấy giây này cũng đủ để trí mạng.

Hơn nữa chút chênh lệch ấy, không chỉ thể hiện trên thời gian điều khiển, cũng thể hiện thời gian cái vòi tinh thần quấy nhiễu, cùng với xoắn giết. Thậm chí là trước mắt còn trên khả năng dịch chuyển vật thể rất cấp thấp.

Đồng bộ trăm phần trăm, mới là mục tiêu truy cầu của Thái Hòa.

Hơn hai mươi con Zombies bị thương chạy như điên, đương nhiên làm cho những con zombies ở chung quanh kia truy đuổi.

Hơn nữa vì tận khả năng dẫn đi càng nhiều zombies hơn nữa, Thái Hòa còn điều khiển bọn hắn xé miệng vết thương càng lớn hơn, máu tươi tuôn ào ào ra ngoài. Hai con zombie trong số đó lập tức xuất hiện phản kháng theo bản năng, bởi vì mất đi quá nhiều máu để cho bản năng bọn hắn cảm nhận được nguy cơ sinh tồn.

Bất quá đối với phản kháng của loại Zombie bình thường này, Thái Hòa vẫn là có thể miễn cưỡng áp chế thoáng một chút đấy.

Chờ bọn hắn chạy xa một chút nữa, lập tức cắt ra liên hệ là được rồi.

Dựa vào biện pháp này, sau hai phút ngắn ngủi, hơn phân nửa zombies trên con đường này cũng đã bị dẫn dắt rời đi không một chút dấu hiệu nào.

Chỉ còn lại có một phần rất nhỏ. Hơn nữa hoặc là chân tàn tật động tác không đủ nhanh, hoặc là chính là mới từ trong góc chạy nào đó chạy đến.

Sau khi cắt đứt liên hệ tinh thần với những mồi nhử kia. Thái Hòa dứt khoát đều điều khiển những con zombies này, đi tới phía sau toàn bộ bẻ gãy cổ mình.

Trên cả con đường ngoại trừ chút ít vết máu mới lạ ra, cơ bản không nhìn ra một con zombie nào..., tất cả zombie giống như là bốc hơi vậy.

Không có mùi máu tươi đậm đặc, Chi Pu cũng không có khả năng sớm phát giác được a...

“Đến tột cùng ngươi là ai?”

Lê Huỳnh Bảo Ngọc rung động nhìn cảnh tượng trước mắt này, mặc dù nàng cũng không làm được chuyện này, nhưng nhân loại này ở trong mắt nàng chỉ là con mồi hèn mọn, vậy mà có thể hoàn toàn không ra tay giải quyết hết nhiều zombie như vậy.

Mặc dù chỉ là bị dẫn dắt rời đi, thế nhưng chuyện này đủ nói rõ sự mạnh mẽ của hắn rồi.

Chẳng lẽ đồng loại của mình sẽ cùng sống chung với nhân kia, chính là bởi vì nguyên nhân này hay sao?

Lê Huỳnh Bảo Ngọc lập tức sinh ra hứng thú thật lớn đối với Thái Hòa, đến tột cùng tên nhân loại này có sự đặc biệt gì?

Thái Hòa lại không có chú ý tới ánh mắt của tiểu loli này đang nhìn chằm chằm vào mình, sau khi hắn xác nhận không còn… zombie xuất hiện ở nơi này nữa, lập tức tranh thủ thời gian phất phất tay, cả team dọc theo bên đường nhanh chóng đi tới gần Chợ Bà Chiểu.

Lúc này vẫn là buổi chiều, sắc trời đang sáng, bất quá đánh lén zombie, thật ra vẫn nên làm ban ngày thì tốt hơn.

Đến buổi tối ánh mắt của bọn họ còn có năng lực nhìn ban đêm, Thái Hòa lại phải chuyển đổi tầm mắt mới có thể thấy rõ tình huống chung quanh.

“Chẳng phải ngươi nói là tới tìm Chi Pu ôn chuyện đấy sao?”

Lê Huỳnh Bảo Ngọc cuối cùng ý thức được chỗ không đúng, tiểu loli này phản ứng thật là chậm đấy...

“Ta đoán thời điểm ngươi còn là nhân loại, hơn phân nửa chính là một cô bé ngốc.”

Thái Hòa buồn cười nhìn nàng một cái, sau đó từ trong ba lô móc ra khỏi một cuộn băng cá nhân.

Cái thứ này là hắn dùng để đóng gói hàng đấy, không nghĩ tới còn có thể có công dụng khác.

Sau khi học bộ dạng những nhân vật phản diện trong phim ảnh bịt miệng tiểu loli này lại, Thái Hòa còn thuận tay dán lại miệng vết thương của nàng, lại lấy ra nước hoa lấy được trước kia, xịt điên cuồng lên trên người nàng ra vài cái.

Đây là vì che dấu mùi máu tươi trên người Lê Huỳnh Bảo Ngọc, mặc dù mùi vị nước hoa cũng sẽ bị nghe ngửi được, nhưng cho dù Chi Pu phát hiện, cũng sẽ không chú ý trước tiên.

Ở trong nội thành có đủ loại mùi vị rối loạn đi, làm cho người ta chú ý nhất vẫn là mùi máu tươi mới lạ, mùi nước hoa tuyệt đối là tiếp theo.

Lê Huỳnh Bảo Ngọc lập tức che lại cái mũi, mà ngay cả Ngô Thanh Vân và Lê Bống cũng lộ ra sắc mặt ghét bỏ.

Yuna lập tức không hề nao núng mà lui xa đi một tí, dĩ nhiên cũng rất chán ghét mùi vị kia.

Đối với zombie khứu giác linh mẫn mà nói, loại mùi hương đậm đặc kiểu nước hoa này hoàn toàn chính xác là một loại mùi gay mũi.

Nhưng sau khi trôi qua hơn mười giây, Thái Hòa lại đã có một tia cảm giác kỳ dị mơ hồ, chỉ có điều cảm giác này hơi mơ hồ, trong lúc này hắn cũng không thể nắm bắt được.

“Cuối cùng là nước hoa gì?”

Thái Hòa hơi khó hiểu cầm cái chai nước hoa trước mắt nhìn xuống, cái nước hoa này là hắn tìm được ở trong một cổ xe bị vứt bỏ trong khu cư xá Tự Do gần nhà Yuna.

Ở trên cái chai tất cả đều là tiếng Pháp, xem xét qua có vẻ rất là cao cấp sang trọng xịn xò lắm, tuyệt đối là hàng xa xỉ.

Bình Luận (0)
Comment