Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 467 - Chương 467: Hòa Đàm

Chương 467: Hòa Đàm Chương 467: Hòa Đàm

Bất quá con chó biến dị khổng lồ trước mắt này rõ ràng trải qua nhiều lần tăng trưởng lên, khí tức của nó không bằng Cấp Thủ Lĩnh, nhưng tuyệt đối đã đạt đến cấp độ Zombie Lên Cấp.

Nhưng cảm giác có lẽ so với Lê Bống còn muốn kém hơn rất nhiều, bộ dạng thì ra là vừa mới tăng lên đến Zombie Lên Cấp.

Nhưng chỉ có cấp độ này, cũng đã đủ khó giải quyết rồi.

Dã thú trời sinh linh hoạt, cùng với công kích nhanh nhẹn hơn và lực lượng mạnh mẽ hơn, đều là ưu thế bẩm sinh của bọn nó!

Nó tiến hóa, vậy mà tăng lên loại ưu thế này tiến hành phóng đại gấp mấy lần trở nên.

Con chó biến dị khổng lồ này đời trước rõ ràng là một con chó sói cỡ lớn, nếu như là trải qua huấn luyện cảnh khuyển hoặc quân khuyển, có khả năng càng lợi hại hơn...

Biến dị cự khuyển đứng ở cửa phòng, một đôi mắt đỏ hồng đang nhìn chằm chằm Thái Hòa, không ngừng mà phát ra từng trận hít thở nặng nề, đồng thời phát ra từng đợt gào rú.

Vì sao con chó này dường như nhận biết mình vậy...

Trong đầu Thái Hòa đột nhiên lóe lên một chút trí nhớ, lập tức nghĩ tới hắn đã từng thấy con chó sói dị biến ở trong căn cứ cảnh sát.

Khi đó chó sói biến dị chưa tăng lên cũng đã tương đối lợi hại, hết sức khó đối phó.

Chẳng lẽ con chó này đã từng ở trong kho vũ khí đánh lén người sống sót, hơn nữa cố ý lưu lại đánh lén thêm lần nữa hay sao?

Lúc ấy Thái Hòa cũng từng hoài nghi, mặc dù chó sói biến dị xảo quyệt hung ác, nhưng chắc có lẽ không làm ra loại chuyện như vậy, hôm nay xem như biết rõ, rất có thể khi đó Chi Pu đang theo dõi hắn!

Như vậy thì lần tấn cống lúc trước coi như là một lần trả thù của Chi Pu hay sao?

Chẳng trách được Chi Pu sẽ như thế có nắm chắc tìm ra hắn trả thù, con chó am hiểu nhất là làm gì? Ngửi mùi, săn mồi!

Có lẽ con chó này chính là con chó lúc ấy công kích Thái Hòa, giao chiến sơ qua một lần với hắn, sau đó nhớ kỹ mùi vị hắn.

Lúc này biểu hiện của nó, hoàn toàn xác minh suy đoán của Thái Hòa.

“Không nghĩ tới cô bé Chi Pu này vậy mà còn rất thông minh đấy...”

Trong nội tâm Thái Hòa phát lạnh một trận, nếu như không phải hắn dùng mùi máu tươi câu cá ở phố cổ, dẫn ra Lê Huỳnh Bảo Ngọc mà nói..., có lẽ không qua được vài ngày hắn cũng sẽ bị Chi Pu phát hiện.

Đến lúc đó địch trong tối ta ngoài sáng, nhất định tình huống sẽ không xong so với hiện giờ nhiều lắm!

Lúc ấy còn cảm thấy tùy tiện một lưỡi câu cũng đã trêu chọc đến một con zombie Cấp Thủ Lĩnh là chuyện hết sức không may, nhưng bây giờ nghĩ lại, Thái Hòa lại cảm thấy may mắn không thôi.

Ít nhất, hắn đã đánh Chi Pu bị thương, trong tay còn có con tin!

Bất quá tình huống lúc này lại trở nên hơi phức tạp rồi...

Đột nhiên xuất hiện con chó biến dị khổng lồ này, rất rõ ràng là cùng một bọn với Chi Pu.

Mặc dù Thái Hòa làm như thế nào cũng không có hiểu rõ, vì sao biến dị thú có thể ở cùng một chỗ với zombie...

Chi Pu bị thương lúc đầu chuẩn bị chạy trốn, nhưng sau khi cảm thấy Lê Huỳnh Bảo Ngọc bị bắt, cũng lập tức dừng lại.

Bất quá biểu hiện của nàng lúc trước cũng hết sức đáng sợ, cũng không có khả năng dự định ngoan ngoãn đầu hàng.

Trong đầu Zombie, đoán chừng cũng không có khái niệm đầu hàng này, nhưng có thể làm cho nàng sợ ném chuột vỡ bình cũng đã rất tốt, bất kể nói thế nào Lê Huỳnh Bảo Ngọc cũng là “đối tượng giao phối” của nàng nha.

Tình huống lúc này, cũng biến thành team của Thái Hòa đứng trong phòng vệ sinh, Chi Pu cởi chuồng ngồi xổm trên bệ cửa sổ, mà con chó biến dị kia lập tức nhe răng nhếch miệng canh giữ ở cửa phòng.

Không khí giương cung bạt kiếm, bầu không khí huyết chiến hết sức căng thẳng!

Biến dị thú sẽ không phải chịu khí tức zombie cao cấp áp chế đấy, cho nên con biến dị cự khuyển này một chút bộ dạng sợ hãi cũng không có.

Mà Chi Pu lập tức nhìn chằm chằm vào Lê Huỳnh Bảo Ngọc, ánh mắt lộ ra rất phẫn nộ.

“Ha… Xem ra chúng ta phải nói chuyện.”

Liều mạng nhất định sẽ thắng, nhưng Thái Hòa không muốn lưỡng bại câu thương.

Hắn cũng không muốn chứng kiến ba người Lê Bống bị thương, mà chính hắn cũng phải tổn thương không dậy nổi.

Đây là yếu thế lớn nhất của nhân loại, một khi bị thương, mặc dù lập tức cắt tay chân cũng có khả năng bị lây nhiễm.

Mặc dù Thái Hòa cảm thấy thân thể của mình vẫn mãi bị lượng nhỏ ảnh hưởng, nhưng có khả năng còn chưa có có đạt tới tình trạng hoàn toàn chống lại được virus.

Huống chi vẫn còn một con chó biến dị... Trong nội tâm Thái Hòa âm thầm mệnh danh là virus chó biến dị cấp ba, cùng với virus Zombie Cấp Thủ Lĩnh...

Chuyện này không cần nghĩ chắc chắn là hắn không chịu nổi, hắn không thể đi đánh bạc.

Chi Pu cũng giống như vậy, nàng không muốn mất đi đối tượng giao phối của chính mình, nên cũng trung thực đứng đờ đẫn ở đằng kia, cũng không ra lệnh để con chó biến dị cấp ba phát động công kích.

“Nói chuyện gì!”

Chi Pu vừa thấy được Thái Hòa, cũng lộ ra vẻ tương đối tức giận, bất quá nàng vẫn khắc chế rồi.

Con chó biến dị kia không ngừng kêu lên tiếng gầm nhẹ, cũng bị nàng chặn lại: “Cậu Vàng, không nên cử động.”

“Cậu Vàng? Tên rất hay...” Thái Hòa sững sờ, không khỏi cười cười.

Sau đó Chi Pu lập tức trợn mắt nhìn thẳng vào Thái Hòa, bàn tay chỉ hướng Lê Huỳnh Bảo Ngọc: “Thả vợ của ta!” Sau đó ngón tay của nàng lại chậm rãi di động, lần nữa chỉ hướng Lê Bống, “Còn có vợ lớn của ta!”

“Ngươi Cmn là nữ!” Cuối cùng Thái Hòa không nhịn được.

Bình Luận (0)
Comment