Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 500 - Chương 500: Thoát Ra Khỏi Khu Trò Chơi Suốt Tiên

Chương 500: Thoát Ra Khỏi Khu Trò Chơi Suốt Tiên Chương 500: Thoát Ra Khỏi Khu Trò Chơi Suốt Tiên

“Thoát rồi. . .”

“Chúng ta còn sống chạy thoát rồi...”

Lúc vừa ra khỏi cửa chính công viên trò chơi, gần như tất cả mọi người kích động tới rơi lệ đầy mặt.

Một ít người che mặt khóc lên “hu hu”, thậm chí run rẩy toàn thân, khó có thể khống chế tâm tình của mình.

Lúc trước bọn hắn và bạn bè người thân cùng nhau hưng phấn mà trong dòng người tiến vào công viên trò chơi, tuyệt đối không ngờ lúc muốn đi ra, vậy mà phải đợi nửa năm sau.

Lúc vào lúc ra, vậy mà cái thế giới này cũng đã thay đổi bộ dạng một cách triệt để rồi.

Đường đi trống trải không người, tùy tiện có thể thấy được xác xe ô tô bị vứt bỏ, công trình kiến trúc tan hoang...

Nếu như không phải bên người còn có người khác, chỉ sợ bọn họ cũng không tự chủ được sinh ra một suy nghĩ trong đầu.

Thế giới này... Có phải đã chết rồi hay không...

Zombie ở xung quanh sớm đã bị Ca Cao dẫn dắt rời đi rồi, lúc này nó đang đảo quanh dẫn đi zombie ở các tòa nhà xung quanh đây.

Tuy nói khoảng cách đã vượt xa hơn 1500m, nhưng vẫn còn trong phạm vi điều khiển của Thái Hòa, chỉ có điều tiêu hao tinh thần lực của hắn khá nhiều mà thôi.

“Cám ơn các ngươi!”

“Đúng vậy a, nếu không nhờ các ngươi mà nói...”

Sau khi những người sống sót này kích động trong chốc lát, nhao nhao phục hồi lại tinh thần, vây quanh team của Thái Hòa cảm kích nói.

Thái Hòa lập tức lộ ra một nụ cười xấu hổ, mà ba người Lê Bống im lặng rút lui qua một bên.

Các nàng thật sự không quen được vây quanh, dù sao mặc kệ các nàng khôi phục trí lực và ký như thế nào ức, bản tính zombie sẽ không thay đổi đấy.

“Được rồi, ở đây không thích hợp ở lại quá lâu, trước hết tìm chỗ nghỉ ngơi thôi.” Thái Hòa nói ra.

“Đúng vậy a, có lời gì trong chốc lát rồi nói sau, trời cũng đã nhám nhem rồi.”

“Hơn nữa mọi người cũng đều rất mệt rồi, trước hết dàn xếp xuống mọi chuyện quan trọng hơn.”

Nghe Thái Hòa lên tiếng, hai người Bạch Ngọc và Trương Khiết vội vàng ngăn cản mọi người, dù sao hiện giờ khảo nghiệm chính thức mới bắt đầu.

Thái Hòa vừa chuyển đổi tầm mắt đến trên người Ca Cao. Vừa mang theo mọi người xuyên qua đường cái hoang vu, đi đến dãy nhà ở đối diện.

Thông qua thị giác củ Ca Cao hắn có thể thấy rõ ràng tình huống phía trước, cho nên bắt đầu giới thiệu cũng không có vấn đề gì cả.

“Thời điểm trước kia chúng ta tới nơi này, trong khu vực này có một cư xá, cũng có mấy cái siêu thị nhỏ, ta tin tưởng đủ cho các ngươi chèo chống một thời gian ngắn rồi. Nước có thể sẽ thiếu một chút, nhưng chỉ cần hao tâm tổn trí đi tìm cũng không phải vấn đề gì lớn.”

Thái Hòa thuận miệng nói ra.

Bọn hắn chỉ có mười mấy người, một mảnh cư xá khoảng hơn mười tầng lầu đã đầy đủ nuôi sống bọn hắn rồi.

Bất luận là đồ ăn hay còn là vũ khí, chỉ cần có lá gan cũng có thể tìm được.

Hơn nữa quần nhau với zombie ở trong kiến trúc phức tạp. Cũng an toàn nhiều hơn so với khu vực trống trải bị zombie vây quanh.

“Sau này các ngươi có tính toán gì hay không?”

Thái Hòa đi chậm lại vài bước, nói với Bạch Ngọc.

Trong mắt Bạch Ngọc lập tức đã hiện lên một chút sắc thái kiên định: “Thật vất vả trốn ra ngoài... Đương nhiên là muốn tiếp tục còn sống! Bất kể như thế nào, nghĩ hết tất cả mọi biện pháp sống sót!”

Mặc dù Trương Khiết ở bên cạnh vẫn không thể hoàn toàn đi đi lại lại dựa vào chính mình, bất quá vết thương của nàng dường như đã tốt lên rất nhiều.

Thuốc từ Zombie dị biến quả nhiên mạnh mẽ, loại năng lực khôi phục này quả thật có thể gọi là biến thái rồi.

Xem ra chỉ cần không phải tổn thương chắc chắn phải chết. Cũng có thể đạt tới hiệu quả khôi phục rất tốt, thật không biết sau khi sử dụng thời gian dài sẽ tạo thành ảnh hưởng gì đối với cơ thể con người.

“Ta cũng vậy, ta cũng sẽ sống sót thật tốt đấy.” Trương Khiết nở một nụ cười, nói ra.

“Uh, xem ra các ngươi đã chuẩn bị tâm lý thật tốt rồi.” Thái Hòa gật nhẹ đầu, nói tiếp, “Ta nơi này có một đề nghị. Bất quá đoán chừng áp dụng cần thời gian rất lâu, nói không chừng còn có nguy hiểm rất lớn.”

Bạch Ngọc lập tức lộ ra một chút sắc mặt cảm thấy hứng thú: “Là cái gì?”

“Ta biết rõ một chỗ đã thành lập căn cứ sinh tồn tốt rồi, nếu như từ nơi này đi lời nói..., đi bộ đại khái cần đi thời gian hơn một ngày a. Nếu như các ngươi phải tránh qua những khu vực có khả năng có zombie qua lại. Tiến lên trong đường nhỏ mà nói..., có khả năng sẽ càng dài hơn. Hơn nữa ta cũng không thể cam đoan các ngươi vòng đi sẽ nhất định sẽ không gặp phải nguy hiểm.”

Trong nội tâm Thái Hòa vừa tính toán, vừa nói.

Chuyện này là đề nghị theo như lời Thái Hòa rồi, vạch một chỗ cư trú cho đám người này. Căn cứ sinh tồn của Lý Nhã Phương.

Sau khi hắn trải qua cân nhắc cẩn thận, cảm thấy vẫn có tính khả thi nhất định đấy.

Đại đa số zombie đều bị thu hút đến trên đường. Nếu như dọc theo khu vực vắng vẻ chậm rãi tới căn cứ sinh tồn mà nói..., xác xuất thành công rất cao.

Về phần một chút nguy hiểm cũng không muốn nhấc lên... Trên đời này nào có chuyện tốt như vậy.

Đương nhiên đây chỉ là một đề nghị, tất cả mọi chuyện còn phải xem lựa chọn của chính Bạch Ngọc.

“Căn cứ sinh tồnn hay sao?” Bạch Ngọc cùng Trương Khiết liếc mắt nhìn lẫn nhau, sau đó hơi tò mò mà hỏi thăm.

“Đúng vậy. Chỗ đó vốn là cái lương thực nơi sản xuất, bọn hắn rất thiếu làm việc người. Đi sau khi chính là trồng trọt trồng rau, tự cấp tự túc, đương nhiên, cũng không phải cái gì hoàn toàn địa phương an toàn, phụ cận thế nhưng mà có biến dị thú qua lại đấy.”

Thái Hòa cười cười, nói ra.

Bình Luận (0)
Comment