Đồng thời đuôi rắn huơ đến, Lê Bống đã nhảy xuống, ôm lấy Yuna, mang theo nàng nhảy lên thật cao.
Lúc trên không trung hổ trảo trong tay nàng lập tức cắt phá một con mắt khác của con rắn biến dị này, sau đó mang theo máu tươi thuận thế đâm vào giữa cây cột.
Ngô Thanh Vân lập tức chồm người xuống dưới, bàn tay chụp lấy nàng kéo lên lầu hai.
Lúc này trên trán Thái Hòa đã đều là mồ hôi rồi, muốn dùng cái vòi tinh thần liên tục tiến hành quấy nhiễu và xoắn giết tinh thần đã tiêu hao rất lớn rồi, chớ nói chi là đối tượng còn là một con rắn khổng lồ như vậy.
Bất quá sau đợt tấn công này, uy hiếp từ con mãng xà biến dị cấp bốn này đã giảm xuống rất nhiều.
“Trước hết đừng xuống dưới, hao tổn nó trong chốc lát.”
Thái Hòa khẽ dựa ra phía sau, nói ra.
Quả thật toàn bộ trung tâm tiếp đãi khách tham quan giống như đã trải qua một trận động đất, đung đưa liên tục không ngừng, cho người ta cảm giác như là bất kỳ lúc nào cũng có thể sụp xuống.
Còn may nơi này vẫn rất rắn chắc đấy, mặc dù vôi trên trần nhà liên tục rơi xuống, thủy tinh cũng bị chấn vỡ, thậm chí đèn treo cực lớn cũng rớt xuống, nhưng tóm lại còn có thể chèo chống trong chốc lát.
Trong khi bốn người Thái Hòa ra tay hợp tác hết sức ăn ý, hơn nữa ra tay quyết đoán, cơ bản không có cho con mãng xà biến dị cấp bốn này thời gian thở dốc hoặc là bò lên.
“Quá kích thích.”
Thái Hòa vừa hít sâu một hơi, vừa nhìn về phía con mãng xà biến dị cấp bốn đang nổi giận ở dưới mặt đất.
Ca Cao đã sớm từ trong cửa sổ nhảy ra ngoài, nó vừa mới liều mạng chạy như điên, lúc này đang ở bên ngoài thở hồng hộc như chó đây này.
Mới vừa rồi chỉ cần có một bước hợp tác không ăn ý, lúc này bị đuổi đến chạy vòng vòng đại sảnh đoán chừng chính là bốn người bọn họ rồi.
Không cần ngôn ngữ, chỉ cần có liên hệ tinh thần tầng sâu, chỉ cần Thái Hòa còn sống, có thể đạt tới trình độ ăn ý như vậy trong chiến đấu.
Đây mới là sự mạnh mẽ nhất của năng lực điều khiển con rối.
Dù là Thái Hòa cũng không có trực tiếp điều khiển hành vi của các nàng, cũng có thể đạt tới hiệu quả như vậy.
“Wow, ta cũng muốn kêu nó cố gắng lên.”
Lúc này Yuna đang ngồi xổm đằng sau lan can, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc nhìn vào con mãng xà biến dị cấp bốn kia.
Đã mất đi tất cả năng lực cảm giác, lại bị vây ở nơi này, nó chỉ có thể phát điên tốn công vô ích, hao phí lấy thể lực của mình.
“Khá tốt con vật này không đầu óc gì, bằng không thì hôm nay chúng ta phải bị xui xẻo.” Thái Hòa may mắn nói, “Xem ra mặc dù biến dị thú cấp bốn đồng cấp với Zombie Cấp Thủ Lĩnh, thậm chí thực lực thân thể còn mạnh hơn nhiều lắm, nhưng mà phương diện trí lực lại không cách nào so sánh được... Bất quá, có lẽ loài rắn cũng có sai biệt thân thể mới đúng, trước kia gặp con rắn kia còn muốn thông minh nhiều hơn. Con rắn đang ở dưới này có xem như là con rắn ngốc nhất hay không đây?”
“Trí lực con rắn ở trong loài bò sát vốn cũng coi như tương đối thấp nha, Hòa Ca ngươi lấy nó ra so sánh với chúng ta là như thế nào?”
Yuna quay đầu lại liếc nhìn Thái Hòa, nở ra một nụ cười như có như không mà hỏi thăm.
“... Khai ra, ngươi đem giấu Yuna Ngốc ở nơi nào...”
Thái Hòa lập tức cảm thấy hơi lạnh từ phía sau lưng chảy lên trên đỉnh đầu, trước kia hắn còn cảm thấy, tiểu ma nữ Yuna mệnh danh là nhân cách của mình “Yuna Ác” nghe qua hơi khôi hài, bất quá xem ra hiện giờ lại danh xứng với thực.
Hơn nữa dường như một khi gặp phải chiến đấu kịch liệt, Yuna Ác cũng rất dễ dàng chiếm cứ vị trí chủ đạo.
Bất quá nói trở lại, việc này dường như tăng lên thực lực chiến đấu nàng...
Không phải tất cả mọi người đều có thể nở một nụ cười trước mặt một con mãng xà biến dị khổng lồ đấy, cho dù là zombie không sợ hãi cũng sẽ không xem loại tình huống này là chuyện vui sướng gì.
“Hừ.” Yuna buồn bực hừ một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Ngô Thanh Vân cũng cầm lấy lan can rất là hưng phấn mà nhìn xuống phía dưới, con mắt vẫn mãi nhìn chằm chằm con mãng xà biến dị cấp bốn kia.
Ở trên đầu nó có một cục nhô lên cực lớn, mà bên trong chính là cất giấu một khối Ổ Virus rắn biến dị...
Đúng lúc này, Lê Bống đột nhiên tỏ ra khó hiểu hỏi một câu: “Phải đợi nó hao hết thể lực... Cần phải đợi bao lâu nữa đấy?”
Thái Hòa lập tức sửng sốt một chút.
Vấn đề này, dường như hắn thật không có cân nhắc qua...
Bất quá khi trôi qua mấy giờ, thậm chí sắc trời cũng đã tối xuống, khu phòng tiếp đãi du khách này vẫn còn đang truyền đến thanh âm “Ầm Ầm” liên tục, cả tòa nhà thỉnh thoảng lắc lư thoáng một cái, cuối cùng Thái Hòa cũng đã lãnh giáo được sức mạnh trâu bò của một con rắn biến dị cấp bốn.
Sau khi uống một hớp nước, lại cắn một miếng thịt bò khô, Thái Hòa ở dưới ba người Lê Bống nhìn soi mói cuối cùng nở một nụ cười xấu hổ.
“Chuyện này... Làm một cái giường rung ở đây, chẳng là xong rồi sao... Uh, thật ra Disco điên cuồng trong truyền thuyết chính là như vậy đấy.”