Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 512 - Chương 512: Mùi Hăng Kinh Khủng

Chương 512: Mùi Hăng Kinh Khủng Chương 512: Mùi Hăng Kinh Khủng

Mùi máu tanh đậm đặc và hơi thở tanh hôi, làm cho trung tâm tiếp đãi khách tham quan trở nên giống như là một cái lò giết mổ gia súc cỡ lớn.

“Nếu ở ban ngày mà nói, nói không chừng có thể đi tìm xem có đủ loại trứng rắn hay không, còn không biết con rắn này là đực hay là cái đấy.”Thái Hòa cau mày nói ra.

Yuna cười cười, nói: “Con rắn cũng có loại trực tiếp sinh ra rắn con đó nha, thậm chí là rất nhiều chủng loại đây này.”

“Đáng tiếc thật không nhìn ra cái này con rắn này thuộc chủng loại gì, ngoại hình nó đã bị thay đổi hoàn toàn.”

“Hay là bắt nó ra giải phẩu xem thử...” Ngô Thanh Vân đề nghị nói.

“Được rồi đó, mùi vị kinh khủng kia cũng đã sắp sặc chóng mặt ta rồi, mùi thối sau khi giải phẫu không biết có hung ta chết ngất hay không. Đi thôi, ở đây không có cách nào ở lại thêm rồi.”

Thái Hòa bụm lấy cái mũi đi ra ngoài trước tiên, vừa ra của lập tức không thể chờ đợi được hít sâu một hơi.

Một cỗ không khí lạnh lẻo bị hít vào xoang mũi, sau đó chính là một trận thoải mái thư thái xuyên tim phổi.

Xung quanh đây đã không có một chút uy hiếp gì rồi, Thái Hòa dứt khoát vặn sáng đèn pin.

“Xem bản đồ có lẽ phía trước lại là một khu phố buôn bán đi à nha? Tới đó đi qua đêm là được rồi. Đáng tiếc là không tìm thấy con chim rồi, vừa giằng co mấy giờ, có con chim cũng đều bị sợ đã bay mất hết rồi.”

Thái Hòa móc ra bản đồ nhìn một cái, xác nhận phương hướng thoáng một chút.

Còn chuyện con chim chỉ có thể để qua một thời gian nữa rồi tính tiếp, nói chung loại “Radar không trung này” không phải chuyện đơn giản như vậy.

Trong nội tâm Thái Hòa đã có một biện pháp tốt, bất quá phải đợi đến ngày mai mới có thể đi vào thử.

Hắn thuận tay ném một khối chất gel Virus cho Ca Cao, bất quá khi Ca Cao nhảy dựng lên há mồm cắn lấy chất gel, Thái Hòa mới phát hiện dường như nó lại thay đổi một chút.

“Sợi lông trên người của mày dường như đang rụng rồi hả...”

Thái Hòa thuận tay chộp một cái. Quả nhiên hắn nắm từ trên đỉnh đầu rơi xuống một đám lông.

Những sợi lông này đều là tự nhiên tróc ra đấy, nó vừa mới nhảy dựng sau đó té ngã dường như đã rụng xuống thật nhiều lông.

Thái Hòa lập tức nghĩ tới con chim “Thí nghiệm thể Số 2” thật đáng buồn kia. Thế thì bồ câu còn sống nhưng lại rụng sạch hết lông triệt để, cho đến bây giờ cũng không có dấu hiệu gì là có thể mọc ra lại lông, vì vậy bị Thái Hòa bất đắc dĩ phóng sinh nó rồi.

Nhìn thấy con bồ câu toàn thịt chẳng còn một sợi lông cực kỳ hung tàn biến mất ở trong bụi cỏ, ngay lúc đó tâm tình Thái Hòa thật sự rất xoắn xuýt đấy.

Muốn bồi dưỡng được một mới giống, thật đúng là một chuyện cực kỳ gian nan, cho dù là dựa vào virus, xác xuất thành công cũng không tránh khỏi quá thấp...

Lúc này trông thấy lông chó đầy tay, hắn lập tức nghĩ tới con bồ câu kia.

Chẳng lẽ Ca Cao lại sẽ biến thành trụi lũi hay sao? !

Yuna cũng dùng tay đi qua giật xuống một sợi lông của nó, nói ra: “Không phải. Chắc hẳn là đang thay lông a, nhìn này, đây là lông vừa mọc ra đấy.”

Dưới ánh đèn, sợi lông ngắn này lộ ra rất mềm mại, hơn nữa còn là một sợi lông xoắn, mà quan trọng nhất chính là màu sắc.

“Cảm giác như là màu bạc...”

Thái Hòa cầm lên đến nhìn kỹ hai mắt, sau đó lập tức đưa mắt nhìn sang Ca Cao. Lúc này nó chính là bởi vì bị Yuna nhổ lông, đau đến rên hừ hừ đây này.

“Nói không chừng thật sự là đang tiến hóa rồi, nếu như là bình thường thay lông đại khái không có thể như vậy nha? Đáng tiếc trước kia ta cũng không có nuôi dưỡng qua con chó. Đúng rồi Yuna, nhà của ngươi không phải nuôi dưỡng qua con chó hay sao?”

Thái Hòa nghĩ một lát, đột nhiên nghĩ đến từng ở trong sân nhà Yuna đã từng gặp ổ chó.

Yuna một vừa dùng tay gãi lỗ tai Ca Cao, vừa nói: “Từng nuôi dưỡng qua. thật ra ta từng nuôi dưỡng qua rất nhiều con chó.”

“Vậy ngươi nhất định rất có kinh nghiệm.” Thái Hòa lộ ra một chút vẻ mong đợi.

Tuy nói Ca Cao đã không thể xem như con chó trên ý nghĩa bình thường rồi... Nhưng vẫn còn bảo lưu một ít đặc tính của một con chó đấy.

Thay vì hắn chăm sóc bậy bạ. Không bằng giao cho Yuna thì tốt hơn, như vậy cho dù không đạt được hiệu quả trong lý tưởng của Thái Hòa, nhưng ít ra sẽ không nuôi dưỡng tàn.

Yuna cau mày nghĩ một lát, sau đó lộ ra vẻ tươi cười: “Uh, ta rất có kinh nghiệm đấy.”

“Được rồi. Giao cho ngươi rồi, sau này Ca Cao ăn cái gì đều do ngươi phụ trách tốt rồi.” Thái Hòa lập tức lộ ra vẻ tươi cười.

“Ca Cao. Hôm nay mày làm tốt lắm, tiếp tục cố gắng. Còn nữa, vị nữ chủ nhân này sau này sẽ phụ trách thức ăn của ngươi rồi. Nếu mày không muốn trở thành Ca Cao Sữa, thì phải trung thực nghe lời.”

Thái Hòa nói xong, thân thủ vỗ vỗ đầu Ca Cao, sau đó đứng dậy đi đến phía trước rồi.

“Ẳng ẳng!” Ca Cao gầm nhẹ một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía Yuna.

Lúc này trong mắt lóe Yuna ra một tia sáng màu đỏ như ẩn như hiện, khóe miệng mang theo vẻ mỉm cười.

“Một con chó bình quân tuổi thọ nói như thế nào cũng chỉ khoảng trên dưới mười năm, ta mới bất quá vừa đầy mười tám tuổi, cũng đã nuôi dưỡng đã qua rất nhiều con chó... Ngươi nói xem, câu nói này có ý nghĩa gì đâu nè?”

Yuna dùng tay xoa nhẹ thoáng đầu Ca Cao một cái, nói ra: “Uh. . . Dù sao nhân vật nam chính không nghĩ tới chuyện này, cũng không phải ta lừa gạt hắn nha, thật sự là ta rất có kinh nghiệm...”

Bình Luận (0)
Comment