Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 514 - Chương 514: Ánh Mắt Trong Bóng Tối

Chương 514: Ánh Mắt Trong Bóng Tối Chương 514: Ánh Mắt Trong Bóng Tối

“Có lẽ có nhân loại bị vậy khốn ở nơi này nha...”

Yuna vừa nhìn thoáng qua, thấp giọng nói.

Lúc này gần mười con zombies ở bên ngoài đột nhiên quay đầu lại, sau khi rướn cổ lên ngửi hai cái, lập tức mạnh mẽ chạy tới phía chỗ ẩn thân của team Thái Hòa.

“Bị phát hiện rồi!”

Thái Hòa quay đầu lại nhìn thoáng qua hai cỗ thi thể sau lưng.

Hàm răng Ca Cao quá tốt, hai cỗ thi thể này đều bị cắn xé tới nát nhừ, mùi máu tươi đương nhiên rất đậm đặc.

Bất quá ngay khi Thái Hòa chuẩn bị sử dụng tinh thần điều khiển ở khoảng mười con zombies này, một đạo bóng đen đột nhiên từ bên cạnh nhảy đi qua.

“Không xong!”

Mặc dù kịp thời dùng ra quấy nhiễu tinh thần, nhưng lúc trước Thái Hòa cảm giác được góc áo bị đụng phải.

Hơn nữa tốc độ phản ứng của kẻ đánh lén này xác thực rất nhanh, chẳng qua là chỉ móc trúng quần áo, vậy mà cũng lập tức uốn lượn bàn tay, móc Thái Hòa lên trên.

Ban đêm đối với Thái Hòa mà nói, quả nhiên hạn chế rất lớn, lúc hắn muốn điều khiển những con zombies kia, vì tập trung lực chú ý, cộng hưởng tầm mắt đương nhiên cũng phải đóng lại.

Không nghĩ tới vậy mà ngay trong lúc này bại trúng đánh lén, bị đánh lén thành công rồi.

Bất quá Thái Hòa không kinh hoảng chút nào, chỉ cần không bị đối phương trực tiếp đụng phải cũng không thành vấn đề.

Thời điểm khi kẻ đánh lén muốn kéo hắn lên đầu tường, hắn trấn tĩnh rút ra đoản đao, ngược lại chọc ra phía sau.

“Phốc!”

Lưỡi đao vào thịt, kẻ đánh lén này lập tức mềm nhũn nằm co quắp ra, hắn cũng buông lỏng ra.

Thái Hòa thoải mái mà rơi xuống trên mặt đất, nhưng lại không nghĩ rằng đèn pin bên hông treo cũng cùng nhau rơi xuống dưới.

“Bộp~!”

Một tiếng trầm đục lập tức truyền đến, xem ra đèn pin là hoàn toàn rớt vỡ.

“Cmn!”

Chính là một tiếng trầm đục này, cũng lập tức thu hút đến tầm mười con zombies.

Được rồi ở trong lúc này này, đám zombies đầu tiên đến đã bị ba người Lê Bống và Ca Cao giải quyết hết.

Đám zombies thứ hai lập tức lập tức bị Thái Hòa điều khiển lại, quay ngược đầu chặt thêm nữa... Zombies bị mùi máu tươi thu hút mà đến.

“Đi nhanh lên. Nơi này Zombies sẽ đến liên tục không dứt đấy...”

Sự khủng khiếp của Zombie hiện ra ngay ở nơi này, chỉ cần trêu chọc phải một con zombie, bất định sẽ đưa tới càng nhiều nữa.

Trước kia Lê Bống đi ngược lại móc ra chất gel Virus trong não kẻ đánh lén kia, nhưng mà hắn đánh lén Thái Hòa thành công đấy, đương nhiên cũng là một con zombie Lên Cấp.

Mặc dù xem ra chỉ là vừa vừa tăng trưởng lên mà thôi...

Bất quá Thái Hòa lại chú ý tới trên mặt con zombie này dường như đã trúng một quyền rồi vậy, vậy mà bầm tím một con mắt rồi.

Chẳng lẽ nó vừa mới bị người ta đánh? Người ra tay chính là ai? Người sống sót ở trong tòa nhà kia hay sao?

Thái Hòa lập tức cảm thấy hơi khó tin, có thể vật lộn gần người với zombie cũng đã rất mạnh rồi, hơn nữa còn là dùng nắm đấm...

Trong khi bốn người Thái Hòa chuẩn bị di chuyển về phía hẻm nhỏ, ở trong cửa sổ lầu ba tòa nhà phía trước. Một đôi mắt chính chằm chằm vào bọn người Thái Hòa chính là góc đó.

“Các ngươi xem, trước sau có hơn hai mươi con zombies đi tới nơi đó.”

Nghe thanh âm, đây là một cô gái tuổi không lớn lắm.

Một thanh âm khác cũng truyền đến từ phía sau nàng, mang theo một chút nghi hoặc: “Chẳng lẽ lại là người sống sót hay sao? Chắc có lẽ đêm hôm khuya khoắt không có người sống sót chạy đến nơi này nha.”

Giọng cô gái kia lại nói: “Khó, bất định trước kia nghe thấy được chúng ta phát ra đạn tín hiệu. Cho nên cố ý chạy đến nha? Chẳng phải là thừa dịp zombies trên con đường này đều bị chúng ta dẫn đến nơi này, mạo hiểm đi ra ngoài tìm đồ ăn đấy.”

“Mặc kệ bọn họ. Nhìn thử có phải zombies vẫn tụ tập được cũng khá nhiều rồi hay không, tranh thủ thời gian bắt đầu đi, đừng đùa hỏng việc rồi. Sau khi giải quyết nếu bọn họ còn sống, thì mang bọn hắn về là được rồi.”

Một người đi qua hơi hơi kéo ra bức màn kia, từ ánh trăng chiếu xuống, thì ra cửa sổ xuất hiện hai bóng người một nam một nữ.

Cô gái vừa nói chuyện đang buộc tóc đuôi ngựa. Trên đỉnh đầu đội mũ lưỡi trai, thấy không rõ bộ dáng, bất quá thanh âm của nàng rất có tính chất đặc biệt, hơi có một chút thu thút. Rất có loại cảm giác MC đang phát biển trên truyền hình.

“Người sống sót bình thường làm sao chơi nổi, con zombie cao cấp vừa mới chạy tới cũng đủ để diệt bọn hắn rồi. Chúng ta đi ra ngoài để làm gì chứ, ngươi cũng đừng quên. Ta thừa cơ hội này cứu bọn họ, ngươi phải một mình là xong chuyện bên này.”

Gã đàn ông to con này dĩ nhiên chính là một người còn lại đang nói chuyện rồi. Hắn hừ lạnh một tiếng, hơi buồn bực mà nói: “Vậy được rồi. Vân Sơn. Bảo Liêm, các ngươi và Ninh Dương Lan Ngọc. Bất quá nếu bọn hắn đã xong đời rồi, vậy thì cũng chỉ có thể xem như bọn số mạng của bọn hắn xui xẻo.”

“Cho nên người giống như ngươi, chính là nói ra lời quá khó nghe rồi, thật không biết như thế nào sẽ để cho ngươi cùng đi theo chúng ta.”

Ninh Dương Lan Ngọc giơ lên vành nón, lộ ra một đôi mắt hết sức sáng ngời.

Bình Luận (0)
Comment