Hơn nữa mảnh khu vực này cũng hết sức thích hợp người sống sót ẩn nấp, cho nên Thái Hòa cũng tiện đường mang theo ba người Lê Bống đi tới nơi này.
Bằng không mà nói, một thành phố Sài Thành to như vậy, Thái Hòa sẽ không làm người sai vặt cho một người xa lạ.
“Nhân loại còn có thể ở trong nhà hay sao?” Ngô Thanh Vân tò mò hỏi.
Thái Hòa nhét lại tờ giấy vào trong túi quần, nói ra: “Không rõ ràng lắm, ta chỉ là có trách nhiệm xác nhận thoáng một chút. Bất quá hoàn cảnh nơi này đối với chúng ta mà nói ngược lại là rất thích hợp, dứt khoát ở nơi này tìm gian phòng ốc đợi một thời gian ngắn là được rồi. Hiện giờ trời cũng sắp tối, trước hết tìm nơi nghỉ lại, ngày mai lại đi tìm khu nhà b17 này... Đậu xanh rau má nhiều lầu như vậy, cũng không có bản đồ địa hình gì ở cửa chung cư, chỉ có thể lần lượt tìm kiếm từng dãy nhà thôi.”
Hắn đưa mắt nhìn vào trong một cái, nói tiếp: “Chất gel Virus Zombie, và chất gel biến dị thú, cũng đã săn bắt được rất nhiều, tạm thời không săn bắn cũng có thể chèo chống một khoảng thời gian ngắn. Nếu quân đội sắp tiến về Sài Thành, ít nhất trong đoạn thời gian này chúng ta phải chuẩn bị cho tốt. Ở nơi này vừa chuẩn bị, vừa tìm người, xem như một phương án không sai nha.”
“Chuẩn bị cái gì?” Lê Bống hỏi.
Không đợi Thái Hòa trả lời, Yuna lại nói tiếp: “Chuẩn bị khi Zombie quần nhau với nhân loại nha.”
Thái Hòa hơi kinh ngạc nhìn nàng một cái, gật đầu nói: “Không kém bao nhiêu đâu. Số lượng của bọn nó nhiều, có khả năng số lượng dị năng giả cũng không ít, mặc dù ta không có dự định có tiếp xúc trực tiếp gì với bọn họ, nhưng chẳng may các ngươi bị phát hiện... Cuối cùng ta phải thử nghiệm thoáng một chút. Muốn giải quyết vấn đề này, cũng có rất nhiều cách.”
Quân đội tiến vào Sài Thành, đối với người sống sót mà nói là một chuyện tốt, nhưng đối với Thái Hòa mà nói, hắn lại không cách nào phán đoán lợi và hại trong đó.
Bất quá dù vậy, lúc trước hắn giao ra bút ký của Tuấn Hưng không chút do dự, cũng lựa chọn tiến hành giao dịch với tiểu đội của Ninh Dương Lan Ngọc.
Câu nói của Ninh Dương Lan Ngọc “Tìm ra một con đường hòa bình”, cũng chính là kỳ vọng của Thái Hòa đấy.
Có Ca Cao dẫn đường ở phía trước, một ít Zombie lắc lư ở phía trước rất nhanh đã bị dẫn đi nha.
Bọn người Thái Hòa theo ở phía sau, tìm kiếm lấy vị trí phù hợp nơi ở lầu.
Căn hộ trong khu cư xá này tương đối dày đặc, bất quá nhìn qua con đường lại có vẻ hết sức hoang vu.
Một ít quần áo còn treo phơi nắng ở trên ban công đã sớm biến thành vải rách hoàn toàn, lúc này cũng đang chậm ra lắc lư ở trên dây phơi đồ.
Từ bên ngoài, cơ bản không nhìn ra những người này có đang trốn trong phòng hay không.
Hơn 10 tới 20 tầng lầu, có thể nhìn ra mới có quỷ rồi...
“Nếu cái vòi tinh thần của ta đủ mạnh... Ặc, thật sự mạnh đến tình trạng có thể bao trùm toàn bộ cư xá, vậy cái vòi của ta không thể xem như là cái vòi tinh thần rồi... Dùng lượng phụ tải đầu óc của ta, rất khó có thể hoàn thành hành động vĩ đại này nha...”
Thái Hòa lại không nhịn được than thở nói.
Yuna lại ở một bên nói ra: “Hòa Ca, ngươi luôn nhớ thương lấy tinh thần lực của ngươi, cũng phải nghĩ cách để tăng lên sức mạnh thể năng đi.”
“Ờ!” Ngô Thanh Vân lập tức phụ họa gật nhẹ đầu.
“Hiện giờ thể năng tố chất của ta coi như là cấp độ kia của Tom rồi, đạt đến loại trâu bò nhất trong những nhân loại bình thường rồi còn gì nữa? Làm ơn đừng lấy ta ra so sánh với Zombie nha!”
Thái Hòa bất đắc dĩ trừng mắt liếc nhìn Ngô Thanh Vân, vội vàng đem chuyển hướng chủ đề về chủ đề chính: “Chính là tòa nhà kia nha, mặc dù đặt song song với 3 tòa nhà, nhưng trước sau đều có đất trống, không cần quá lo lắng đường lui. Vị trí cũng khá ẩn nấp.”
Lúc này Ca Cao cũng vòng trở về từ phía trước, những con Zombies kia sớm đã bị nó dẫn dắt đi qua nơi khác.
“Vào xem.”
Khi Thái Hòa vung tay lên, Ca Cao lập tức vọt vào cầu thang trong cư xá.
Đẩy mở ra cửa chính, một cỗ khí tức tanh hôi nhàn nhạt lập tức xông vào mũi.
Tùy tiện có thể thấy được vết máu màu nâu đậm, cùng với một ít hài cốt cơ thể người.
Đối diện cửa thang máy đang mở ra, một cỗ thi thể kẹt ở bên trong, máu thịt nửa người trên sớm đã bị gặm sạch sẽ.
Khoảng cách góc rẽ thang máy không xa, chính là cầu thang lên lầu.
Ca Cao vừa nhảy lên trên lầu, một bóng đen lại đột nhiên vọt ra từ trong bóng tối giữa thang lầu.
Con Zombie này đưa hai tay, trong miệng phát ra tiếng gầm hoàn toàn vô nghĩa, đưa tay chụp phía Ca Cao.
Tốc độ bóng đen này rất nhanh, nhưng cái vòi tinh thần của Thái Hòa dĩ nhiên nhanh hơn.
Hắn vừa xông đến bên cạnh Ca Cao, vậy mà dưới chân nghiêng một cái, trực tiếp cắm đầu nặng nề ở trên bậc thang.
“Khặc!”
Lập tức phun tới một ngụm máu tươi lớn, trong máu còn có thể trông thấy một cái răng gãy mơ hồ.
Không đợi hắn đứng lên, Ca Cao cũng đã há mồm cắn phần gáy của hắn.