Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 599 - Chương 599: Zombie Thiết Giáp

Chương 599: Zombie Thiết Giáp Chương 599: Zombie Thiết Giáp

Nhiệm vụ thu hút Zombie, sau khi trải qua thương nghị cũng giao cho Nguyễn Trung Hiếu rồi.

Nhiệm vụ này rất nguy hiểm, nhưng Nguyễn Trung Hiếu biểu hiện ra rất trấn tĩnh.

“Vì con gái của ta.” Lúc đi qua bên người Thái Hòa, Nguyễn Trung Hiếu cười cười với hắn, nói ra, “Con gái của ta sinh hoạt ở nơi trú quân. Nếu bạn gái của ngươi không nhiều lắm, ngược lại là ta có thể dự định trở thành cha vợ của ngươi.”

“Nếu như như ngươi muốn lưu lại di ngôn, chẳng lẻ không trực tiếp giao phó con gái cho ta hay sao?” Thái Hòa không nhịn được nhếch miệng cười cười.

“Không phải di ngôn, là tại nhắc nhở ta nhất định phải sống sót, ta còn không tìm được con rể đây này.”

Nguyễn Trung Hiếu hít hít cái mũi, nói ra.

“Vậy thì cẩn thận một chút. Thuận tiện nói, ta không có hứng thú với con gái của ngươi.” Thái Hòa vỗ vỗ bờ vai của hắn.

Trong khi những người khác thối lui đến phía sau căn phòng thông gió, hắn thì lại vén lên một ống tay áo, lộ ra cánh tay đen sì, sau đó hít thật sâu một hơi, từ góc rẽ đi ra ngoài.

“Ê! Những quái vật này các ngươi!”

Hắn kêu to một tiếng, lấy xuống cầm mạnh mẽ dao găm trong tay, dùng sức cắt một vết thương ở trên cánh tay.

Khi máu tươi thấm ra, Thái Hòa lập tức cảm giác được ba người Lê Bống cũng đã có phản ứng.

“Anh... Loại mùi vị này... Thật đậm đặc...” Lê Bống nắm tay Thái Hòa một cái, con mắt hơi hơi đỏ lên.

“So với mùi máu tươi của nhân loại bình thường còn muốn đậm đặc hơn nhiều lắm.” Yuna hít hít cái mũi, nói ra.

Mà Ngô Thanh Vân lập tức liếm liếm bờ môi, bỗng nhiên đưa mắt nhìn sang Thái Hòa, ánh mắt dừng lại ở trên cổ Thái Hòa, trong ánh mắt lập tức đã hiện lên một vầng màu hổ phách sáng ngời.

“Đừng quấy phá nè.” Thái Hòa bình tĩnh liếc mắt, sau đó tò mò nhìn quanh về phía trong đường hầm, “Đây chính là dị năng của hắn đi à nha? Nói như vậy dị năng của người này chính là chuyên gây sự với zombie hay sao?”

Rất nhanh Nguyễn Trung Hiếu cũng che lại cánh tay hướng điên cuồng mà lao đến phương hướng cuối đường hầm, mà ở phía sau hắn lập tức theo sát lấy bảy tám con Zombie dị biến.

“Cúi xuống!”

Không đợi Nguyễn Trung Hiếu vọt tới sau đường hầm, Trần Lao Công lại đột nhiên phát ra một tiếng gầm nhẹ.

Nguyễn Trung Hiếu không chút do dự bổ nhào về về phía trước, sau đó lăn đến bên cạnh cửa ra vào. Chạy như điên dọc theo chiếc xe bị vứt bỏ chạy đến phương hướng cửa xe.

Vài tên đội viên đứng thành vòng quạt, xuyên thấu qua khe hở cửa sổ xe bắt đầu bắn phá điên cuồng.

Những con Zombie dị biến kia rất nhanh cũng đã vọt tới phía trước những chiếc xe bị vứt bỏ này, hơn nữa hứng lấy những viên đạn bắt đầu nhào bên trên phía cửa sổ xe.

Lúc này một tầng lồng năng lượng hơi mờ cái lập tức xuất hiện, miễn cưỡng ngăn chặn lại chúng nó rồi.

“Đkmn! Quá đã quá kích thích, lại hơi chậm một chút ta đã bị ăn sống nuốt tươi rồi.” Nguyễn Trung Hiếu đầu đầy mồ hôi chạy đến trước cửa xe, phía sau hắn còn đi theo một con Zombie dị biến.

Cái vòi tinh thần của Thái Hòa vươn ra, sau khi miễn cưỡng điều khiển được nó, cũng nhảy mạnh mẽ đi xuống đất, chém một đao mất đầu này Zombie.

“Cám ơn.” Nguyễn Trung Hiếu từ nhảy lên xe bên cạnh Thái Hòa. Sau đó thở gấp từng hơi từng hơi thở nặng nề thô trọng.

Một dòng máu chảy từ ngón tay của hắn không ngừng nhỏ lên trên mặt đất, mà ba người Lê Bống đều đưa ánh mắt tập trung vào ngón tay của hắn.

“Ngươi ngừng ở nơi này không phải là tìm chết hay sao...”

Thái Hòa tranh thủ thời gian dùng ánh mắt trấn an lấy các nàng, từ khi theo sau hắn, ba nữ Zombies này đều không có lại hưởng qua bất luận một chút thịt sống nào, thậm chí là máu tươi. Nhưng chuyện này không có nghĩa là các nàng không có rung động bản năng phương diện này.

“Tranh thủ thời gian đi đầu xe đi.” Thái Hòa vội vàng bắt được cánh tay của hắn. Nói ra, “Ngươi đứng ở nơi này sẽ đưa tới thêm nhiều Zombies đến nữa đấy.”

Sau khi đuổi đi Nguyễn Trung Hiếu, Thái Hòa giúp vuốt lên sợi tóc ra sau tai cho Lê Bống, sờ lên đôi má nàng, nhìn đôi mắt đỏ hồng của nàng, thấp giọng nói ra: “Tỉnh táo một chút đi, cô bé à.”

Nàng nhìn chằm chằm vào Thái Hòa một lát. Ở dưới vuốt ve của hắn, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, trong mắt cuồng bạo biến mất từng chút một.

Yuna nhắm mắt lại hít thở sâu một hơi, khi mở mắt ra, màu sắc đã khôi phục bình thường. Chỉ có điều lộ ra một loại âm hàn quỷ dị: “Dị năng của nhân loại thật sự là đủ loại đủ kiểu. nhưng mà tổng kết mà nói, vẫn là mùi vị của Hòa Ca là tốt nhất.”

“Ờ, ta cũng ưa thích mùi vị của Thái Hòa. Thật là kỳ quái, thời điểm đi học trước kia tại sao không có chú ý tới ngươi vậy?” Ngô Thanh Vân ôm tay. Khẽ dựa lên trên cửa xe, nói ra.

“Chuyện này xem như quá thổi phồng ta rồi?” Thái Hòa liếc mắt. Sau đó đứng ở cửa nhìn về phía con Zombie dị biến này, “Máu tươi của những loại cá con này cũng không cần phải thu thập, độ tinh khiết virus không đủ, ta vẫn khá cảm thấy hứng thú với con Zombie 'Lão đại' kia.”

Lúc này, phương diện đầu xe đột nhiên xuất hiện nguy cơ, một con Zombie dị biến hình thể cực lớn vậy mà đỡ được tất cả viên đạn.

Bình Luận (0)
Comment