Hai người lập tức song song trên không trung rồi. Nữ Hoàng Bạch Tuộc tóc dài thậm chí còn rũ xuống tới trên mặt Thái Hòa.
Khoảng cách gần như thế đủ để Thái Hòa nhìn rõ ràng tướng mạo của nàng rồi, mặc dù nhìn qua đôi mắt là thủ lĩnh Zombie tiêu chuẩn, nhưng mà nàng hoàn toàn chính xác có một ít đặc thù của người ngoại quốc.
Hai ngọn núi to đến thần kỳ, còn sống mũi cao đẹp và đôi mắt thâm thúy.
Một gương mặt trẻ rất có cảm giác con lai, nhưng Thái Hòa vẫn không có biện pháp tưởng tượng một nhân loại tại sao hợp hai làm một với một con Zombie dị biến đấy.
Nữ Hoàng Bạch Tuộc nhìn chằm chằm chặt chẽ vào Thái Hòa, hỏi: “Vì sao trong cơ thể của ngươi cũng có mùi vị của ta?”
Nàng nói xong, cũng nhẹ nhàng mà hít hít cái mũi, dường như đang nhấm nháp mùi của Thái Hòa.
“Mặc dù không biết ngươi đang nói cái gì, nhưng ta không rảnh kéo dài thời gian với ngươi...” Thái Hòa liếc mắt, nói ra.
Đồng thời hắn lập tức phát động xoắn giết tinh thần, ánh mắt của Nữ Hoàng Bạch Tuộc này lập tức xuất hiện ngây ngô trong ngắn ngủi.
Nhưng mà sử dụng xoắn giết tinh thần với Zombie Cấp Thủ Lĩnh, còn muốn truy cầu hiệu quả lớn nhất, ngay cả chính Thái Hòa cũng choáng váng đầu một trận.
Cái vòi của Nữ Hoàng Bạch Tuộc lập tức buông lỏng ra một ít, mà Thái Hòa lập tức nhanh chóng từ đó rút ra tay trái của mình, đoản đao trực tiếp đâm hướng phần bụng Nữ Hoàng Bạch Tuộc.
“Ngươi muốn giết ta hay sao?”
Đúng lúc này, ánh mắt Nữ Hoàng Bạch Tuộc khôi phục, nàng trực tiếp dùng tay bắt được lưỡi đao, mà mũi đao khoảng cách da thịt của nàng chỉ có không đến 1 centimet rồi.
Máu tươi chảy xuống từ lưỡi đao, nhỏ giọt trên người Thái Hòa.
Cái vòi màu đỏ máu lập tức buộc chặt lại hắn, đồng thời một tay Nữ Hoàng Bạch Tuộc đưa tay đoạt lấy thanh đao ngắn của Thái Hòa, quăng thật mạnh ra phía sau.
Ngô Thanh Vân thoải mái mà tiếp được thanh đao ngắn này, dùng ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo nhìn về phía Nữ Hoàng Bạch Tuộc và Thái Hòa đang lơ lững trên đường hầm.
“Thời điểm Thái Hòa gặp nguy hiểm ném ta đi lên, chỉ có cơ hội một lần, không được lạm dụng.” Yuna theo sát ở bên cạnh, lạnh lùng nói.
Ngô Thanh Vân nhìn nàng một cái, gật nhẹ đầu, lại nhìn về phía Lê Bống: “Lê Bống, năng lực nhảy lên của ngươi mạnh nhất, Yuna có thể ném được rất cao, chủ yếu là xem ngươi.”
Lê Bống mờ mịt gật gật đầu, sau đó lại lo lắng nhìn về phía phía trên.
Lúc này mấy cái vòi của Nữ Hoàng Bạch Tuộc đã tham tiến trong quần áo Thái Hòa, cảm giác trơn mềm lạnh như băng làm cho Thái Hòa cảm thấy giống như có vài bàn tay nhỏ bé đang vuốt ve hắn.
Cho dù Thái Hòa thủy chung cho rằng mục tiêu của Nữ Hoàng Bạch Tuộc này đoán chừng là gặm chính mình, nhưng giờ phút này hắn lại không khỏi nghĩ đến: “Nàng sẽ không phải là... Đang cám dỗ ta đi? Cmn... Đậu xanh rau má, đó là dây lưng quần của ta... Đó là đồ lót của ta... Đó là thằng em của ta!”
Một cái vòi hết sức linh hoạt kéo mở ra phéc mơ tuya quần Thái Hòa, sau đó Nữ Hoàng Bạch Tuộc lại dùng bàn tay dính đầy máu tươi vuốt lên đôi má Thái Hòa.
“Trong cơ thể ngươi có máu của ta, ngón tay của ngươi còn lưu lại hương vị của ta. Ngươi phải là thứ thuộc về ta.”
Giọng điệu Nữ Hoàng Bạch Tuộc rất quái dị, xem ra ký ức và thần trí là thuộc về Stella đấy, nhưng loại này phương thức nói chuyện tuyệt đối là thuộc về nghiên cứu viên Tiểu Ly đấy.
Nhưng mà không thể không nói, trong khi hơn 10 cái vòi liên tục sục sạo ở trên người mình, lại nghe nàng dùng thanh âm tinh tế nói như vậy, Thái Hòa hoàn toàn chính xác cảm thấy... Chuyện này cmn cơ bản không cầm lòng được nha!
Hơn nữa chẳng biết tại sao, Thái Hòa hoàn toàn chính xác có thể cảm giác được chính mình cùng và nữ Zombie dị biến này tồn tại liên hệ hơi đặc thù, có lẽ chính là bởi vì như thế, hiệu quả xoắn giết tinh thần của hắn mới không có được tốt như trong tưởng tượng của hắn vậy!
“Dùng máu của nàng, chẳng lẽ sẽ có loại cảm giác này? Nhưng mà bọn người Khá Bảnh trước kia thì sao? Chẳng lẽ là bởi vì sau khi nàng tăng trưởng lên, khôi phục thần trí, mới có loại cảm giác đặc thù này sao?”
Thái Hòa đang nghĩ ngợi lung tung, một cái bàn tay nhỏ bé khác của Nữ Hoàng Bạch Tuộc đã bắt được ngón tay Thái Hòa, sau đó kéo về phía chỗ xẻ tà trên sườn xám của nàng.
Mũi nàng hơi nhếch nhếch lên, trong con ngươi màu đỏ càng tỏ ra sáng ngời: “Ngươi là thứ thuộc về ta...”
Sau đó Thái Hòa lại cảm giác ngón tay của mình đụng chạm tới một mảnh mềm mại, hơn nữa chính đang bị nàng cầm lấy nhét đi vào từng chút một.
Loại cảm giác này dường như làm cho cho nàng vô cùng hưng phấn, nàng mạnh mẽ ngửa đầu lên, lộ ra cái cổ tuyết trắng.
“Vì éo gì lại có loại cảm giác đang bị nàng hấp diêm đây? Em gái ngươi đấy, ngươi là ai đấy!”
Thái Hòa mạnh mẽ cong lên thên thể, đồng thời sử xuất ra xoắn giết tinh thần, dùng đầu đập vào trên đầu Nữ Hoàng Bạch Tuộc.