Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 612 - Chương 612: Ta Đã Bỏ Dỡ Không Trị Liệu

Chương 612: Ta Đã Bỏ Dỡ Không Trị Liệu Chương 612: Ta Đã Bỏ Dỡ Không Trị Liệu

Kiến thức hắn quá hạn hẹp rồi.

Nhưng một phương diện khác. Hắn lý giải đối với Zombie, lại là những người khác thúc ngựa cũng không đuổi kịp đấy.

Về phần nghiên cứu vắc-xin phòng bệnh... Thái Hòa hơi xì mũi coi thường đối với chuyện này.

Bọn hắn hiểu rõ quá ít đối với virus, mà Thái Hòa thì vẫn đang nuốt một lượng nhỏ virus lây nhiễm, thậm chí xem virus như là thuốc chữa thương mà sử dụng.

Thái Hòa không biết bản chất virus, nhưng hắn biết rõ loại virus này vẫn đang trong tiến hóa và biến dị, mà tốc độ tiến hóa của hắn, lại chính là tốc độ nghiên cứu của nhân loại không cách nào đuổi kịp đấy.

Nếu có thể nghiên cứu ra Vắc-xin phòng bệnh dễ dàng như vậy, vậy thì loại virus gần như phá hủy tất cả thế giới cả nhân loại này thật quá có tiếng mà không có miếng rồi.

Sắc mặt của Trần Lao Công lập tức trở nên hơi quái dị, hắn liếc nhìn Thái Hòa, nói ra: “Những con quái vật kia... Chúng ta không có khả năng lo lắng nữa trị hết bệnh bọn nó rồi. Số lượng quá nhiều, hơn nữa... Giá thành sản phẩm nghiên cứu cũng quá lớn. Chúng ta chỉ có thể cân nhắc cho những nhân loại bình thường.”

Lời nói này làm cho tâm tình Thái Hòa lập tức hơi trầm trọng.

Mặc dù đáp án này, trước khi hắn hỏi ra, cũng đã dự đoán được rồi, nhưng mà thời điểm chân chính nghe được thì lại hết sức không thoải mái.

Một bàn tay nhỏ bé lén lút đưa qua, cầm lấy bàn tay Thái Hòa. Hắn nhìn lại, Lê Bống cặp mắt kia hơi ngốc trệ, hơi lạnh như băng, nhưng lại làm cho Thái Hòa cảm thấy vô cùng an tâm đang theo dõi hắn.

“Không có... Không có chuyện gì nữa.” Nàng nhẹ nhàng mà nắm chặt bàn tay hắn, khóe miệng hơi vểnh lên, lộ ra một giọng nói ngọt ngào nở nụ cười.

Vẻ lo lắng trong lòng Thái Hòa lập tức vừa quét là sạch: “Ừ.”

Vấn đề của hắn hơi quái dị, nhưng bọn người Trần Lao Công cũng không có nhớ bao nhiêu.

Rất nhiều bạn bè thân thích trong bọn hắn đều biến dị, chỉ có điều sau khi được chứng kiến Zombie tiến hóa và khủng khiếp, bọn hắn sớm đã không có loại suy nghĩ trị hết bệnh.

Nhưng đến bây giờ Thái Hòa còn ôm loại suy như vậy, có thể nói là phượng mao lân giác rồi.

Yuna cũng hướng cười cười về phía Thái Hòa, sau khi thấy bọn người Trần Lao Công đi đến phía trước, lập tức thấp giọng nói ra: “thật ra Hòa Ca, tự chúng ta cũng không muốn bị trị liệu, ít nhất ta đã bỏ đi trị liệu. Lui một vạn bước mà nói, cho dù ta có thể đủ biến trở về nhân loại, lực lượng của ta có thể bởi vậy biến mất hay không? Ta không muốn vì đánh chết một con Zombie bình thường cũng phải mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng, ta cũng không muốn trở thành gánh nặng của ngươi. Ta hy vọng chúng ta có thể sống sót cùng với ngươi.”

“Yuna Ngốc...” Thái Hòa không nhịn được đưa tay xoa nhẹ hạ đầu của nàng.

Ngô Thanh Vân cũng đồng ý gật gật đầu: “Ta cũng không muốn. Ta cảm thấy Zombie nhìn chung vẫn rất tốt, ít nhất chúng ta là sau khi ta trở thành Zombie mới quen biết nha.”

Nàng nói xong, bóp bóp cái cằm Thái Hòa, mạnh mẽ đụng lên ra, dùng sức hôn trên môi Thái Hòa một cái: “Đúng, là đàn em của chế hay không?”

“Này, xóa cái chữ nhỏ kia cho ta nha! vì sao không có người goi ta ông xã!”

Thái Hòa bất đắc dĩ hàng vỉa hè đưa tay ra hai bên, hỏi.

Con đường trị hết bệnh này đi không thông, coi như là gãy đi một niệm tưởng của Thái Hòa, hắn có thể chuyên tâm đặt mục tiêu làm cho các nàng khôi phục trí lực và tiến hóa.

Đương nhiên chuyện quan trọng nhất trước mắt chính là tăng trưởng lên Yuna hoàn toàn, va sử dụng thuần thục tinh thần lực của chính Thái Hòa.

Đội của Trần Tiểu Vy tìm một căn khách sạn năm sao rất dễ làm người khác chú ý vào ở, bọn hắn sẽ liên hệ doanh địa Đại Bàng, mang tới thù lao cho Thái Hòa.

Mà trong khoảng thời gian chờ đợi này, bốn người Thái Hòa chỉ có thể tạm thời sống chung một chỗ với bọn họ, nhưng mà đây cũng là một cơ hội tốt nghỉ ngơi lấy lại sức.

Chuyện này làm cho Ninh Dương Lan Ngọc vô cùng hưng phấn, Thái Hòa không khỏi hơi ác ý nghĩ đến, nếu nàng biết rõ Ca Cao theo sát lấy khoảng cách chỉ cách nàng không đến năm trăm mét, có thể nhảy dựng lên như bị giẫm phải cái đuôi hay không?

Sau khi thanh lý xong Zombies trong tiệm cơm, đội của Trần Tiểu Vy ngay ở lầu bốn, mà team của Thái Hòa cũng phải ở đến lầu sáu.

Bọn hắn đã tìm được một túi gạo hút chân không còn chưa mở ra, còn lục lọi đi ra được một bình gas, nấu một lần bữa tối coi như không tệ.

Bởi vì trên bàn cơm xuất hiện thịt hộp, cho nên ba người Lê Bống cũng có một ít kiến giải cùng nhau dự họp với Thái Hòa rồi.

“Chỉ ăn thịt hay sao?” Thái Hòa nhìn thoáng qua Lê Bống đang cố gắng tiêu diệt đồ hộp, thấp giọng hỏi.

Lê Bống ngẩng đầu nhìn hắn một cái, sau đó nuốt xuống nước miếng, dời ánh mắt về phía ba lô của Thái Hòa, đầu lưỡi phấn nộn liếm láp thoáng khóe miệng một cái.

“Không được, không được thấy máu, nghe lời, vẫn nên ăn đồ hộp đi.”

Thái Hòa tranh thủ thời gian che kín ba lô một cái, sau đó cũng đưa kín đáo đồ hộp trước mặt mình cho Lê Bống.

Đúng lúc này, Thái Hòa lại cảm thấy đến bốn ánh mắt chăm chú khóa chặt lại chính mình, hắn tự tay vuốt vuốt mi tâm, sau đó không bỏ nhìn thoáng qua hai hộp đồ hộp cuối cùng, chia ra đưa cho Yuna và Ngô Thanh Vân.

“Thật ra ta cũng muốn ăn thịt nha!”

“Ngày mai ta giúp ngươi bắt một con Zombie, ngươi có thể lựa chọn nướng ăn!”

“Thật nghe lời! nhưng mà không cần...”

Bình Luận (0)
Comment