Trần Tiểu Vy đang ghim lên đầu tóc cũng kinh ngạc liếc nhìn Yuna, một chiêu này của nàng gần như làm khiếp sợ toàn trường.
Mà ngay cả đội viên thủ vệ đảm nhiệm ở cửa cũng không tự chủ được đưa mắt nhìn sang nàng, miệng há to đến có thể nhét vào một quả trứng gà.
“Yuna...” Thái Hòa bất đắc dĩ nhìn nàng một cái, nhưng nàng lại ra vẻ hết sức vô số tội ngửa tay ra hai bên, hỏi ngược lại: “Làm sao vậy?”
Ninh Dương Lan Ngọc biểu lộ nhìn qua coi như trấn tĩnh, nhưng mà khi nàng cúi đầu nhìn về phía lòng bàn tay của mình, mới phát hiện trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.
Mới vừa rồi nếu như Yuna muốn * nàng, nàng cũng đã xong đời rồi. Mà thời điểm ba cô gái này ghen thật sự đáng sợ...
“Ta vẫn khiêm tốn một chút nha, chớ vì nghiên cứu hắn mà mạng của chính mình cũng góp đi vào rồi. Hơn nữa...” Ánh mắt nàng nhìn về phía Thái Hòa, hơi ảm đạm, “Hắn chỉ quan tâm các nàng. Dù là thiếu chút nữa ta bị chém ngang lưng, trước tiên cũng chỉ là giữ gìn các nàng. Là vì quan tâm ta dưới loại tình huống này, sẽ làm cho các nàng không thoải mái hay sao? Hay là vi... Thật sự là hắn cũng không nghĩ tới ta một chút nào?”
“Ồ? Ta đang suy nghĩ gì vậy trùi...” Ninh Dương Lan Ngọc vuốt vuốt khuôn mặt của mình, cố gắng rặn ra một nụ cười, “Bình tĩnh, ta chỉ là vì nghiên cứu hắn nha, làm sao có thể có tình cảm gì với hắn đây này.”
Mặc dù trong nội tâm nói như vậy, nhưng Ninh Dương Lan Ngọc nhìn về phía Thái Hòa đang cưng chiều xoa nắn lấy khuôn mặt Yuna, vẫn không nhịn được cảm thấy hơi khó chịu trong ngực.
Nàng tranh thủ thời gian lắc đầu, ném đi ra ngoài toàn bộ những cảm giác kỳ quái này.
“Thời điểm thi đua trong chốc lát, xem ta hành hạ ngươi tới sợ chết khiếp như thế nào!” Ninh Dương Lan Ngọc nhìn chằm chằm vào Yuna, máu tươi thoáng chốc cũng sôi trào lên.
Lúc này Trần Lao Công đã mở mắt, mở ra một tấm bản đồ trên bàn cho: “Lần này phạm vi chúng ta thi đua chính là trong chỗ này, từ khu vực biên giới quảng trường Nguyễn Huệ, kéo dài về phía công viên Khu Công Nghệ Cao quận 9, xung quanh con đường này. Cách nơi này cũng chỉ xa năm trăm mét thôi, bề dày về quân sự tối đa 1500 mét.”
Hắn duỗi ra ngón tay khoa tay múa chân ở trên địa đồ thoáng một chút, sau đó ngẩng đầu liếc nhìn hai người Thái Hòa: “Thật ra trận đấu này, cũng là thanh lý đám Zombie dị biến một lần. Mảnh khu vực này có khả năng có rất nhiều Zombie dị biến phân tán, hiện giờ giết thêm một con, đến lúc đó có khả năng chúng ta sẽ gặp ít đi một trăm con Zombie dị biến.”
“Đừng nói ra nghiêm túc như vậy nha, Nguyễn Trung Hiếu lắc đầu, nói ra, “Coi như giải trí là được rồi, bằng không thì Hòa huynh đệ còn cho là chúng ta kéo lấy hắn tới giúp chúng ta thanh lý đây nè, ha ha ha ha điều này sao có thể được chứ?”
Gặp những người khác dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn về phía hắn, tiếng cười của Nguyễn Trung Hiếu cũng hơi nhỏ xuống dưới, biểu lộ trở nên hơi xấu hổ.
“Không có việc gì, ta hiểu đấy. Dù sao cũng có tặng thưởng, mọi người hoàn thành một trận thi đua thú vị là được rồi.” Thái Hòa ho một tiếng, phá vỡ cục diện bế tắc.
Trên thực tế Nguyễn Trung Hiếu vừa nói như vậy, ngược lại Thái Hòa cảm thấy yên tâm rất nhiều.
Chỉ cần không phải nhằm vào hắn, vậy thì có thể ôm tâm tính nhẹ nhõm đi chơi trận trò chơi này rồi.
Đối với chuyện mấy vị Dị năng giả này sẽ có biểu hiện như thế nào, trong nội tâm Thái Hòa cũng rất chờ mong.
Về phần Tom và Ninh Dương Lan Ngọc, hai người bọn họ đều có tổn thương trên người, Thái Hòa xem ra bọn hắn cơ bản xem như đến dạo vòng vòng một trận thôi đấy.
Khu phố phía bắc, một trong những sân bãi trong lần thi đua săn giết này, ở trên một đường thẳng giữa quảng trường Nguyễn Huệ và công viên Khu Công Nghệ Cao.
Những zombie đang lắc lư ở đây, có một ít là cá lọt lưới từ trong đại quân Zombie dị biến của Nữ Hoàng Bạch Tuộc lãnh đạo tách ra ngoài, cũng là uy hiếp tiềm ẩn cực lớn.
Chém giết sạch bọn nó, hơn nữa chụp lại ảnh chụp để chứng minh, chính là nội dung trận đấu của team Thái Hòa.
Hơn nữa vì gia tăng tính thú vị, Ninh Dương Lan Ngọc còn đề nghị có thể ở dưới tình huống không suy giảm tới đồng đội, cướp đoạt điện thoại của những người khác,
chiếm chiến tích của đối phương thành của mình.
Cúi đầu nhìn thoáng qua điện thoại, Thái Hòa huýt sáo, nói ra: “Để thăm dò lai lịch của ta, cô bé Ninh Dương Lan Ngọc này thật đúng là... Không không, Yuna à, nàng không phải cho ngươi làm thịt”
Một cái vòi sờ vươn ra, ôm lấy sau cổ áo Yuna, kéo nàng lại.
Nhưng mà lực lượng khổng lồ của nàng làm cho Thái Hòa lập tức cảm thấy hơi cố hết sức một chút, tốc độ tiêu hao tinh thần lực lập tức trở nên tăng lên gấp mấy lần.
“Hiện giờ ta cũng đi đánh gãy một cái chân còn lại của nàng, sau đó lấy đi điện thoại di động của nàng.” Yuna nghiêm túc nói ra.
“Đây không phải chuyện mà Yuna Ngốc làm ra.” Thái Hòa sửa sang tóc dài giúp nàng, nói ra, “Khống chế bản năng chính mình thật tốt, sau đó chúng ta dùng một vài phương pháp xử lý bình thường, đều hành hạ bọn họ là được rồi. Không phải muốn ăn thịt hộp hay sao? Giết nhiều Zombie là có thưởng rồi.”