Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 633 - Chương 633: Tổ Tình Báo

Chương 633: Tổ Tình Báo Chương 633: Tổ Tình Báo

Sau khi cầm lên sửa sang lại xong ba lô, Thái Hòa lập tức mang theo ba người Lê Bống đến gian phòng của Trần Tiểu Vy.

Đây là một gian phòng trong khách sạn năm sao, gian phòng của Trần Tiểu Vy, cũng là nơi những người khác nhàn rỗi tụ họp lại với nhau.

Quả nhiên, người mở cửa đúng là Trần Lao Công, trong phòng còn ngồi đám người Lâm Văn Chung, thậm chí ngay cả Tom và Ninh Dương Lan Ngọc đều ở đó.

Trong nháy mắt khi mở cửa, Thái Hòa nhạy cảm nghe được một vài câu, rất rõ ràng bọn hắn đang thảo luận về chuyện Hoàng Phúc Long.

Lúc Ninh Dương Lan Ngọc chứng kiến Thái Hòa và Yuna, thần thái lập tức trở nên rất mất tự nhiên, đôi má hơi đỏ lên quay đầu qua một bên.

Ngược lại là vẻ mặt Trần Tiểu Vy thản nhiên, đối với nàng mà nói, tình huống ngay lúc đó mặc dù hơi xấu hổ, nhưng thua chính là thua.

“Chuyện này...”

Trần Lao Công để cho team của Thái Hòa tiến đến, lại lần lượt cho hắn mấy bình nước, thật có lỗi nói: “Thật ngại quá, miệng tổ trưởng Hoàng rất kém đấy. Ta biết ngươi bây giờ nhất định nổi giận trong bụng nha?”

“Đừng quan tâm đến hắn, miệng hắn độc ác, ta xem như hắn đánh rắm. Nhưng mà, loại người này như hắn như thế nào lại trở thành... Phó tổ trưởng hay sao? Nghe hình như là một chức vị rất cao.”

Thái Hòa ngồi xuống trên ghế sa lon, hỏi.

Trần Lao Công lập tức lộ ra một chút do dự, nhưng Tom cũng đã tức giận nói: “Chuyện cũng không phải, hắn là cùng cấp với chúng ta đấy. Nhưng mà hắn là người tổ tình báo, mọi người trong tổ kia đều làm cho người ta buồn nôn.”

“Tổ tình báo hay sao?” Thái Hòa tò mò hỏi tiếp, “Là dùng để... Sưu tập tình báo Zombie hay sao?”

Lúc đầu Trần Lao Công muốn ngăn cản Tom nói tiếp, nhưng mà xem biểu lộ phẫn nộ kia, nghĩ kỹ loại sắc mặt mới vừa rồi của Hoàng Phúc Long, Trần Lao Công cũng thầm thở dài một tiếng, không nói gì nữa.

Tom lắc đầu: “Hừ, những tin tình báo kia không đều là từ chúng ta đang sưu tập sao? Bọn hắn cái này tổ tình báo, sưu tập chính là cùng chúng ta có quan hệ tài liệu. Ví dụ như mới gia nhập nơi trú quân người. Đều do bọn hắn hỏi thăm một ít tình huống. Nếu như là Dị năng giả, sẽ ghi chép lại kỹ càng dị năng của ngươi.”

Nói đến đây, âm điệu hắn thoáng chốc cất cao rồi, xúc động phẫn nộ nói: “Nhưng mà nhiệm vụ chủ yếu nhất của bọn hắn, là giám thị hành động của chúng ta! Nói là vì kỷ luật nghiêm túc, trên thực tế trong mắt của ta chính là bới móc! Ví dụ như lần này, ta xem hắn cũng rất muốn đổ tội lỗi tử thương thảm trọng lên trên người chúng ta! Ở trên muốn an ổn lòng người, nhất định sẽ nghĩ ra một loại loại biện pháp giải thích tới những người khác, nói không chừng sẽ hy sinh...”

“Khục khục.” Trần Lao Công vẫn không nhịn được ho khan một tiếng. Nhắc nhở thoáng một chút Tom đang nổi nóng.

Tom nhìn hắn một cái, sau đó lại hừ lạnh một tiếng nặng nề.

Dường như hắn còn chưa phát tiết xong, lại không nhịn được thấp giọng lầm bầm một câu: “Có cái gì không thể nói đấy, chẳng lẽ Thái Hòa lại còn có thể đi mật báo hay sao? Sợ cọng lông á. Dù sau hắn còn có thể làm chứng giúp chúng ta đây này.”

“Ặc...” Thái Hòa sửng sốt một chút, sau đó nói.

Tình huống nội bộ Doanh địa Đại Bàng. Vậy mà phức tạp như vậy.

Đây là tổ tình báo cái gì, rõ ràng chính là kết quả đấu tranh quyền lực nội bộ.

Nội tình càng phức tạp hơn, Thái Hòa nghĩ mãi mà không rõ.

Nhưng mà có thể liếc nhìn ra được mọi chuyện chính là, bất luận là Hoàng Phúc Long cũng được, hay vẫn là tổ tình báo này cũng vậy, chính là đối thủ một mất một còn với mọi người trong những đội tìm kiếm cứu nạn này.

Chỉ có điều bọn hắn không dám đắc tội Hoàng Phúc Long, sợ hắn sẽ chụp mũ cho mình cái gì.

Thái Hòa lập tức cảm giác mình quyết định không gia nhập nơi trú quân. Mặc kệ theo phương diện gì mà nói đều là đúng.

Sử dụng một câu rất cổ lỗ sĩ mà nói, ở đâu có người ở đó có giang hồ, cũng sẽ có tranh đấu.

“Nhân loại...” Thái Hòa quay đầu nhìn thoáng qua các nàng Lê Bống, đột nhiên hơi đồng ý lời nói của các nàng rồi.

“Tên Hoàng Phúc Long kia. Tâm trả thù còn rất mạnh, chỉ cần bị hắn bắt lấy một chút nhược điểm, là hắn có thể nói ngươi thành cặn bã. Thích nhất bóp méo chụp mũ, một câu vô nói tâm như vậy cũng có thể bị hắn suy nghĩ ra rất nhiều ý nghĩa tầng sâu. Rõ ràng ngươi còn không có làm cái gì. Hắn cũng sớm ra định nghĩa cho ngươi rồi, nói ngươi nhất định sẽ như thế nào như thế nào.”

Lâm Văn Chung ở một bên lau sạch lấy kính mắt. Cười lạnh nói: “Thật có thể làm người ta tức điên.”

“Loại người này chính là bị coi thường.”

Thái Hòa phát hiện, gần như lúc mỗi người nhắc tới Hoàng Phúc Long, đều là nghiến răng nghiến lợi.

Có thể nói mặc dù người như vậy không có ra tay, nhưng trên thực tế so Zombie ăn người càng làm cho người ta cảm thấy buồn nôn.

Nghe hắn một câu, có thể làm cho người tức giận cả ngày.

Ít nhất Thái Hòa cũng không phải là cái loại “Cao nhân” có thể lạnh nhạt với tất cả, nhưng mà hắn cũng không phải loại người ngu dốt lỗ mãng đến nỗi sẽ bởi vì một chút hơn thua trong câu nói, sẽ trở mặt với doanh địa Đại Bàng.

Cùng lúc đó, ở trong hành lang.

Bình Luận (0)
Comment