Một con Zombie dị biến vượt qua đội viên tuần tra chung quanh tiệm cơm, vừa vặn gặp phải Hoàng Phúc Long đang đi toilet.
Sau khi nghe được phá cửa sổ âm thanh, đội viên đang thủ vệ trong hành lang lập tức tiến vào trong xem xét.
Nhưng lúc bọn hắn bắn chết Zombie dị biến bản thân đã bị trọng thương, lại phát hiện Hoàng Phúc Long đã đã bị ngộp chết ở trong bồn cầu.
“Báo cáo cứ nói như vậy? Thôi mà! Tờ báo cáo này nghe qua rất khôi hài được không? Các ngươi xác định tổ tình báo nghe xong sẽ không phát điên hay sao?”
Tom dưa trên tường, nhìn về phía vài tên đội viên mang ra thi thể của Hoàng Phúc Long, lập tức không nhịn được nhăn lại cái mũi.
Trần Tiểu Vy hừ lạnh một tiếng, nói ra: “Vận may của chính hắn không tốt, trách được ai? Dù sau tình huống hiện trường chính là như vậy đấy, ta cũng hy vọng hắn có thể phát huy thoáng thực lực của mình một chút, đại chiến 300 hiệp với Zombie, nhưng thật sự là hắn bị chết đuối trong bồn cầu, hơn nữa trong cái bồn cầu kia còn rót đầy... Rồi Chẳng lẽ chuyện này cũng có thể trách đến trên đầu chúng ta?!”
“Lần này tổ tình báo tổn thất lớn rồi...” Lâm Văn Chung vịn mắt kính, nhìn hơi hả hê nói.
Nguyễn Trung Hiếu khinh bỉ nhìn hắn một cái, nói ra: “Trời ạ Lâm tiến sĩ, ta không nghĩ tới ngươi lại là một người âm hiểm như vậy...”
“Xéo đi, chẳng lẽ ngươi không thấy hắn bị chết đáng đời hay sao?”
“Đương nhiên đáng đời rồi! Ta thật sự yêu chết con Zombie này rồi, mặc dù nó nhất định là vô ý đấy, nhưng thật sự làm tốt lắm!”
Nguyễn Trung Hiếu không kiêng nể gì cả nở nụ cười, mãi cho đến Trần Lao Công trừng tàn bạo về phía hắn.
Nguyễn Trung Hiếu mới chịu ngậm miệng lại, Trần Lao Công ngẩng đầu nhìn về phía team của Thái Hòa đang từ cầu thang lầu trên đi về phía này.
Chuyện này nhìn qua chỉ là ngoài ý muốn, nhưng chẳng biết tại sao, Trần Lao Công lại cảm giác, cảm thấy mọi chuyện không có đơn giản như vậy.
Dị năng của Thái Hòa hoàn toàn chính xác rất kỳ lạ, nhưng hắn không có khả năng ảnh hưởng hành động của Zombie a?
Ngược lại là Nguyễn Trung Hiếu mới có thể thu hút được Zombie, nhưng mà thời điểm khi xảy ra chuyện này, bọn hắn đều ở trong cùng một cái phòng...
“Dù sao cứ viết báo cáo như sự thật đưa đi lên. Ở trên không có khả năng bởi vậy mà hoài nghi người nào. Huống chi người này chết rồi, chúng ta cũng sẽ thanh tĩnh hơn một chút.”
Tưởng tượng như vậy, Trần Lao Công cũng ném suy nghĩ nghi ngờ trong đầu này qua một bên.
Thái Hòa đưa tay vuốt vuốt mi tâm, trong ánh mắt đã hiện lên một chút mỏi mệt không dễ cảm thấy.
Điều khiển một con Zombie dị biến giết người, đối với Thái Hòa còn nói vẫn rất hao tâm tổn sức đấy...
“Chúng ta cũng nên khỏi nơi này đi rồi.” Hắn cầm tay Lê Bống, nói ra.
Thanh lý mất uy hiếp tiềm ẩn, bọn hắn cũng nên rời khỏi nơi này rồi.
Thời điểm khi team của Thái Hòa được mọi người vây lại một chỗ từ biệt, Ninh Dương Lan Ngọc lập tức dựa ở một bên, dùng thần sắc hơi phức tạp nhìn về phía Thái Hòa trong đám người.
Nàng không nhịn được cúi đầu nhìn thoáng qua thân thể của mình. Sau đó lại nghĩ tới loại cảm giác ngay lúc đó.
“Có phải vẫn còn không hài lòng tay nghề của ta hay sao?”
“Ah!”
Một thanh âm đột nhiên từ phía sau xuất hiện, dọa Ninh Dương Lan Ngọc nhảy dựng.
Sau khi nàng hết hồn kêu lên một tiếng, che ngực hơi kiêng kị liếc nhìn Yuna, vô ý thức khép lại hai chân: “Tại sao ngươi không đi từ biệt với bọn họ?”
Yuna vén thoáng mái tóc một cái, lạnh lùng nói: “Ta không thích bị quá nhiều người vây quanh. Sẽ để cho ta không thoải mái.”
“Đúng rồi, ba người các ngươi đều rất xa cách quần thể.”
Ninh Dương Lan Ngọc nhìn nàng một cái, nói ra.
Gương mặt của nàng lại không nhịn được hơi đỏ lên, ánh mắt ánh mắt xéo qua cũng không tự chủ được liếc về phía ngón tay Yuna.
Ngón tay xanh nhạt non mịn kia, tại sao có thể có lực lượng lớn như vậy, có thể nhổ xuống từng sợi từng sợi lông chỗ ấy của nàng...
“Mặc dù ba người các ngươi vốn cũng đã rất quái dị, nhưng ta vẫn muốn hỏi...”
Ninh Dương Lan Ngọc cau mày nói ra: “Ba người các ngươi hoàn toàn không phải là người cùng tính cách. Vì sao đều sẽ thích được người này?”
Hỏi xong sau khi, Ninh Dương Lan Ngọc lập tức sắc mặt ửng đỏ, ánh mắt cũng trở nên hết sức thấp thỏm không yên.
Không nghĩ tới chính mình vậy thật sự mở miệng hỏi rồi, sẽ không bị Yuna nhìn ra cái gì đi nha?
Nếu như nàng đã nhìn ra. Có thể ngay cả tóc của mình cũng bị nhổ sạch từng sợi một hay không...
Nhưng mà rất nhanh nàng an tâm, dường như Yuna nhìn qua là một thiếu nữ chậm hiểu, nàng hoàn toàn không nhìn ra.
“Bởi vì không có hắn, sẽ không có chúng ta ngày hôm nay. Hơn nữa. Chúng ta đã trải qua rất nhiều chuyện, sau này còn có thể có thêm nhiều kinh nghiệm.”
Yuna nói đến đây. Đột nhiên ngu ngơ một chút, thì thào nói ra: “Ha... Khó được các nàng ở trên một việc lại có cùng một ý kiến. Khó mà tin được, vậy mà ta chịu nguyện ý trả giá tánh mạng của ta vì một người, đi chết vì hắn... Ta tìm được điểm chung của các nàng rồi! Xem ra mặc kệ ta người nào, tình cảm đối với hắn đều là giống nhau!”
“Vì... Chịu chết vì Thái Hòa hay sao?”
Ngay từ đầu Ninh Dương Lan Ngọc còn muốn cười, bởi vì dù là ở thời kỳ hòa bình, nàng cũng không tin sẽ có loại tình yêu này.
Trong khi nói chuyện phiếm trên mạng, hoặc là thời điểm bình thường cầm điện thoại hẹn chịch xã giao nói ra những lời này chẳng khác gì nói đùa cho qua chuyện, nhưng mà thật sự có loại tình cảm thuần túy này hay sao?