Trong nội tâm Thái Hòa thầm thở dài một tiếng. Bỏ công kích động một trận, ai ngờ vừa xem xét tới kết quả, sau lần thí nghiệm này của bọn hắn, thì cũng buông tha luôn cho dự án này.
Nhưng thời điểm ngay khi sắp lật qua một tờ này, Thái Hòa lại đột nhiên sửng sốt một chút.
“Quá trình biến dị không thể nghịch chuyển? Nhưng mà Yuna sau khi biến dị, còn bảo lưu lại một ít trí lực đấy... Ta có xem như là đã nghịch chuyển thành rồi hay không đâu này? Sau khi xuất hiện nghịch chuyển, sẽ có hậu quả gì không...”
Thái Hòa nhìn chằm chằm vào Yuna một cái, hắn cảm giác dường như mình mơ hồ bắt được một tin tức gì quan trọng.
“Hòa Ca, lần thí nghiệm giao phối đầu tiên... Là cái gì?”
Lúc này Yuna vươn tay ra, chỉ hướng phía dưới bút ký.
“Ta nhìn xem... Ặc, bọn hắn bắt được hai nam nữ Zombie còn sống, nhốt bọn họ vào cùng một chỗ, sau đó nữ Zombie ăn sạch nam Zombie, thí nghiệm thất bại.”
“Nghe qua dường như rất bi thương.” Ngô Thanh Vân mở trừng hai mắt, nói ra.
“Bi thương chỗ nào?” Thái Hòa không nhịn được hỏi.
Ngô Thanh Vân liếm liếm bờ môi: “Những nhân loại kia giam bọn họ lại, không để cho bọn hắn ăn. Như vậy còn không bi thương hay sao?”
“... Ừ, ngươi nói đúng... Thuận tiện nói với ngươi biểu lộ bi thương không phải le lưỡi liếm mép.”
Thái Hòa hết sức cảm thấy hứng thú lật xem hơn 10 trang, phát hiện đa số thí nghiệm của bọn hắn đều dùng kết quả thất bại để chấm dứt rồi.
“Đây là khẳng định đấy, Zombie Lên Cấp mới có thể thức tỉnh dục vọng giao phối, hơn nữa tìm đối tượng giao phối, nhưng chỉ có Zombie Cấp Thủ Lĩnh mới có thể thật sự hoàn toàn thức tỉnh bản tính sinh sôi nảy nở hậu đại. Nhưng mà đây cũng thật là bản Hắc Ám Thánh kinh, ghi chép chi tiết, tỉ mỉ rõ ràng như vậy...”
Tại lật xem trong quá trình ghi chép bút ký, Thái Hòa cũng ở trong một vài hẻm nhỏ phức tạp này đã tìm được trụ sở phù hợp.
Một căn nhà kiểu cũ, bên ngoài là một con hẻm nhỏ, bên cạnh còn có một căn bệnh viện nhỏ.
Mặc dù bỏ qua chỗ bên trong đều là một vài căn hộ cũ, nhưng hoàn cảnh nơi này rất đẹp và tĩnh mịch, trong nội viện thậm chí còn có giếng nước bơm tay, việc này ý nghĩa có đầy đủ nguồn nước.
Sau khi giải quyết hết hơn 10 con Zombies bồi hồi ở trong tiểu viện, Thái Hòa ở một căn cư xá cao tầng nhất tìm một gian phòng tương đối yên tĩnh làm nơi ở tạm thời.
Từ cửa sổ hoàn toàn có thể nhìn một phát là thấy hết tình huống nhà ga, hơn nữa khoảng cách cũng bảo trì khoảng dưới 2000 mét.
Một khi có bất kỳ tình huống xảy ra, hắn đều có thể lập tức để cho con rối Zombie đi qua xem xét một trận.
“Hòa... Hòa Ca... Mau đến xem...”
Lê Bống một tay kéo lấy Thái Hòa từ cửa sổ đến trước cửa phòng, rất là hưng phấn mà nói ra.
Thái Hòa còn chưa kịp đứng vững, cũng chứng kiến một đạo bóng đen đánh về phía chính mình.
“Thình thịch!”
“Ca Cao! Ta đã cảnh cáo ngươi bao nhiêu lần rồi, nếu như ngươi lại nhào vào ta... Cmn, ngươi là ai?”
Thái Hòa nằm trên mặt đất, nhìn về phía một cục lông tròn vo nhỏ xíu ngồi trên ngực mình, lập tức mở to hai mắt nhìn.
Hôm nay hắn hết hồn rất nhiều lần rồi, nhưng cũng không có rung động như hiện giờ vậy!
Lúc đầu sau khi rời đi từ tiệm cơm, Thái Hòa cũng thử gọi Ca Cao trở về.
Nhưng con chó biến dị này không thấy thoát khỏi phạm vi khống chế của hắn, lại không chịu đi ra trước mặt hắn, thậm chí còn cố gắng che dấu khí tức của mình, chơi trò trốn tìm với Thái Hòa.
Thái Hòa suy đoán nó khả năng chơi dã rồi, hay hoặc là đến thời kì mấu chốt tiến hóa tăng trưởng lên, nhưng tuyệt đối thật không ngờ nó là chạy đi làm giải phẫu thoát thai hoán cốt một cái...
Nếu như không phải vẫn còn liên hệ tinh thần, Thái Hòa tuyệt đối không thể tin, con vật sức bật mạnh mẽ giống như đạn pháo này, nhưng nhìn qua lại cũng không đáng sợ một chút nào. Hình dáng tròn vo lông thuần màu trắng, đây chính là Ca Cao của hắn hay sao...
“Ẳng!”
Ca Cao rất hưng phấn, thân thể của nó co rút lại chỉ còn lại lớn cỡ đầu người, hơn nữa hết sức nhẹ nhàng.
Mặc dù Thái Hòa còn ở dưới tình huống trợn mắt há hốc mồm, nhưng ba người Lê Bống lại tăng lên độ tiếp nhận đối với nó.
Trên thực tế chỉ nhìn một cách đơn thuần bề ngoài, đã rất khó nhìn ra đây cuối cùng là một con động vật loại gì rồi, nhưng không thể nghi ngờ, nó rất mạnh.
Trong khi nó và ba người Lê Bống bắt đầu chơi đuổi bắt ở trong phòng, cảnh tượng trước mắt Thái Hòa cũng đang biến thành một cảnh phim quay chậm.
Mắt thường không cách nào bắt được ba bóng người này, và một cái bóng tròn vo màu trắng bạc...
Đồ dùng trong nhà bị đập tới nát bấy, còn có trên tường lưu lại đủ loại dấu vết.
Mãi cho đến khi một đạo bóng dáng màu trắng bạc cọ xát tới bên tai Thái Hòa, sau đó suýt nữa đập vách tường ra một cái lỗ thủng lớn, cuối cùng Thái Hòa mới phục hồi lại tinh thần, bắt được nó một cái.
“Con thần cẩu cao to đen hôi lãnh khốc của bố mày đâu, ngươi bắt nó đi đâu rồi .Mau trả lại cho ta nha! Trả lại cho ta!”