“Ngươi thua rồi.”
Ngô Thanh Vân cầm lấy cái túi chứa chất gel kia, cười hì hì đứng ở bên người Yuna, nói ra.
Thái Hòa lập tức nở nụ cười khổ: “Được rồi, các ngươi tính toán ta như thế này. Nhưng mà... Có thể nhìn thấy các ngươi phối hợp tốt như vậy, ta thật vui vẻ. Lực lượng cá nhân dù sao có hạn, chúng ta có thể cùng nhau luyện tập hóa thành một chỉnh thể, mới có thể phát huy sức chiến lớn nhất đấu. Trước hết vấn đề của các ngươi chính là trong lúc hành động hoàn toàn không có phối hợp lẫn nhau, hiện giờ xem ra cuối cùng đã giải quyết vấn đề.”
Lúc đi đến trước mặt Yuna, Thái Hòa tay giơ lên, vỗ một cái ở trên kiều đồn nàng: “Nhưng vẫn phải trừng phạt.”
“A!” Yuna kinh hãi kêu một tiếng, “Vì sao đánh ta!”
“Muốn đánh là đánh thôi! Ai bảo ngươi là bạn cái của ta chi.” Thái Hòa làm mặt quỷ vừa cười vừa nói.
Ngô Thanh Vân bên kia vừa định chuồn đi, lại bị Thái Hòa dùng cái vòi bắt lấy, sau đó trên kiều đồn cũng không thể may mắn thoát khỏi mà truyền đến “Bộp” một tiếng.
“A... Ai nha, bộ dáng rất có cảm giác, lại vỗ một cái được không?”
Sau đó thời gian trong cả ngày nay, team của Thái Hòa nếm thử đủ loại phương pháp huấn luyện, trong khi huấn luyện chủ yếu là rèn luyện phối hợp, còn có khai quật tiềm năng.
Sau khi thăng cấp thành Cấp Thủ Lĩnh, thật ra thực lực của Yuna không khác nhau lớn so với lúc trước kia, nhưng trí lực của nàng lại được tăng trưởng lên thật lớn.
Tư duy nhân loại làm cho nàng có thể kiềm chế bản tính giết chóc của Zombie, dùng phương thức càng phức tạp đi tự hỏi vấn đề.
Trên thực tế, Yuna rất có thiên phú phương diện làm như thế nào lừa người khác.
“Vừa vặn vốn ta cũng không phải là người bụng da đen tối gì, sau này phương diện này sẽ giao cho ngươi. Mục tiêu chính là gài bẫy kẻ địch chúng ta, dùng giá phải trả nhỏ nhất đổi lấy thắng lợi lớn nhất.”
Thái Hòa biểu lộ nghiêm túc nói ra.
“Ừ. nhưng mà nói trở lại, Hòa Ca ngươi tính toán bóp ngực ta cho tới khi nào?” Yuna mặt mỉm cười mà hỏi thăm.
Thái Hòa mặt không đổi sắc: “Có sao? Ta chỉ đang dùng ngươi bộ ngực luyện tập sức cảm giác cái vòi mà thôi.”
“Như vậy... Cảm giác như thế nào?”
“Mặc dù nhỏ, nhưng tính chất mềm mại có co dãn, tiềm lực phát triển vẫn rất lớn.” Thái Hòa ngẫm lại, tổng kết nói.
“Chị đại có am hiểu khác. Chính là đánh lén. Học tập Yuna một chút kỹ xảo đánh lén, tranh thủ mỗi lần lúc phóng ra cũng có thể làm được một kích phải chết. Ngươi như bây giờ, thật ra rất lãng phí tiềm lực của ngươi. Rõ ràng rất giỏi về che dấu hơi thở, thậm chí ngay cả dò xét tinh thần của ta đều không thể bắt được chuẩn xác, đồng thời động tác cũng có thể tăng lên tới cực hạn ở trong nháy mắt, nhưng kỹ xảo đánh giết thì lại là một newbie gà mờ.”
Sau khi nghe Thái Hòa nói xong, Ngô Thanh Vân ngồi ở bên giường lập tức gật gật đầu: “Không thành vấn đề, ta đã tìm đến Yuna học tập. Cũng may trí nhớ của Zombie là tương đối tốt, mặc dù ta không có cơ sở phương diện này. Nhưng mà bắt đầu học không xem như quá khó khăn.”
“Về phần phương hướng phát triển của Lê Bống, nàng phát triển rất cân đối. Cho nên cũng như những Zombies khác vậy, nàng có năng lực khôi phục mạnh mẽ, và năng lực cận chiến xuất sắc. Sau khi tiến hành huấn luyện, ở phương diện cận chiến. Chắc là Lê Bống có thể chèo chống thời gian dài nhất.”
Mặc dù phát triển toàn diện hơi lộ vẻ trung dung, nhưng mà mới có lợi.
Ví dụ như Ngô Thanh Vân vậy, một khi kẻ địch sau khi kéo ra một chút khoảng cách với nàng, tính chất uy hiếp của nàng lập tức trở nên hạ xuống rất thấp.
Mà thủ đoạn công kích của Lê Bống thì phong phú hơn một ít, Thái Hòa không để cho nàng học tập kỹ xảo chiến đấu gì, với tư cách là chủng tộc chiến đấu trời sinh, Zombie có thiên phú cực kỳ khủng khiếp ở phương diện chém giết. Nhưng trong ba nữ Zombies. Cũng chỉ có nàng mới có thể phát huy ra hoàn mỹ loại thiên phú này.
Mặc dù Yuna và Ngô Thanh Vân ở một phương diện nào đó đặc biệt nổi bật, nhưng chỗ thiếu hụt lại cũng rất nổi bật.
Ở trong mấy ngày nay, đội quân tiên phong của quân doanh Đại Bàng vẫn mãi không có động tĩnh gì quá lớn.
Mỗi ngày bọn họ đều sẽ phái ra mấy đám người đi, xem ra vẫn còn giai đoạn sưu tập tình báo.
Nhưng mà cổ không khí chỉnh đốn khắc nghiệt này. Vẫn có thể làm cho người ta cảm giác được rõ ràng, chỉ sợ cách động tác lớn của bọn họ cũng không xa...
Hôm nay, từ trong trạm gác đi ra ba người, cầm đầu một thanh niên đầu tóc rối bời. Nhìn qua rất chán chường, hắn ngậm một điếu thuốc. Trong tay đang liếc nhìn một ít tư liệu.
“Trần Lao Công đã nói như vậy hay sao? Xác thực đi theo dị năng giả kia có một cô gái tên là như vậy hay sao?”
Thanh niên cũng không ngẩng đầu lên mà hỏi thăm.
Một người thanh niên trong số đó mặc trang phục ngụy trang gật gật đầu: “Hắn đã nói như vậy.”