Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 670 - Chương 670: Ai Là Con Mồi Ai Là Thợ Săn

Chương 670: Ai Là Con Mồi Ai Là Thợ Săn Chương 670: Ai Là Con Mồi Ai Là Thợ Săn

Vừa tiến vào trong hành lang, Ngô Thanh Vân cùng Ca Cao tốc độ đều chậm lại.

những người đuổi theo sau lưng kia chậm rãi đi vào trên lầu, trong đó người đàn ông béo ục ịch nâng lên họng súng, bắn một phát súng mang tính chất uy hiếp.

“Pằng...g beng…g!”

Viên đạn bắn ở trên lan can trên thang lầu, phát ra một tiếng giòn vang.

Mà đổi thành vài tên đàn ông bên ngoài lập tức vừa cười lớn, vừa dùng vũ khí gõ lên lan can sắt, phát ra tiếng vang “leng keng leng keng”.

Loại thủ đoạn biểu thị công khai vũ lực này, mang đến cho đối phương tra tấn tâm lý, bọn hắn sử dụng ra rất quen cửa quen nẻo, dường như đã từng làm rất nhiều lần.

Cô gái kia đã bị người đàn ông béo ục ịch buông ra, so với Ngô Thanh Vân và Ca Cao, nhìn qua nàng thật sự là hơi yếu kém. Ngô Thanh Vân gợi cảm là hồn nhiên thiên thành, không chút nào làm ra vẻ đấy, mà mỗi một hành động của cô gái này chỉ có thể gọi là làm khoe khoang lẳng lơ mà thôi.

Ánh mắt của nàng hơi không vui, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy vẻ giả cười như lúc trước, nịnh nọt dùng tay ôm lấy cánh tay người đàn ông béo ục ịch.

“Trên lầu ba cái, có thể đều là loại cô nàng cực phẩm này hay không?”

Gã đàn ông gầy nhom xoa xoa đôi bàn tay, hết sức hưng phấn mà hỏi thăm. Nhìn dáng vẻ của hắn, còn kém chảy nước miếng.

“Ha ha, nếu như đều là gái xinh như vậy mà nói, lần này chúng ta cũng phát tài lớn rồi rồi! Mịa..., nhẫn nhịn phát hỏa rất lâu, thời điểm lần trước đến phiên ta, cô gái quân nhân kia cũng đã tắt thở rồi!”

Một người đàn ông khó chịu nói.

Gã đàn ông răng vàng lập tức phát ra từng tiếng kêu thét như dã thú động dục, sau đó kêu lớn: “Em gái xinh đẹp, chạy chậm chút, trong chốc lát không còn sức lực vùng vẫy vậy thì không thú vị! Ha ha ha ha...” Thanh âm các gã đàn ông cười vang và đủ loại tiếng vọng lộn xộn ở trong hành lang, mà Ngô Thanh Vân lập tức mặt không cảm xúc quay đầu nói ra với Ca Cao: “Thật sự là nhân loại ồn ào. Những người này thật sự là đám người đáng ghét nhất ta đã thấy qua, mùi máu tươi toàn thân, vậy mà so với trên người Hòa Ca còn muốn đậm đặc. Nhưng mà so sánh về mức độ nguy hiểm, nhưng lại xa xa không kịp Hòa Ca đây này.”

“Ẳng...”

Trong cổ họng Ca Cao phát ra một tiếng kêu trầm trầm, coi như trả lời rồi.

“Quả thật giống như là chó đực bất kỳ lúc nào cũng ở trong thời kỳ động dục. Đúng không?”

“Ẳng?”

Khóe miệng của Ngô Thanh Vân đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị: “Ta đột nhiên nghĩ đến một ít việc hay đây này...”

Độ cao khu cư xác này cũng khá thích hợp, cũng chỉ bảy tầng lầu mà thôi, nhưng mà do kiến trúc kiểu cũ, cho nên kết cấu nội bộ khá đặc biệt.

Hành lang thật dài, hai bên đều là cửa phòng, một tầng lầu lại có 20 hộ gia đình.

Nơi cuối cùng còn có WC công cộng sớm đã bị vứt bỏ lâu ngày không vệ sinh.

Không có bất kỳ ngọn đèn nào chiếu sáng, một cỗ mùi vị mốc meo và mùi máu nhàn nhạt tươi thủy chung tràn ngập, còn thêm mạng nhện tùy tiện có thể thấy được, còn có vết máu đen sậm tung tóe đến trên tường và cửa nhà vệ sinh. Những cảnh tượng này cũng làm cho tòa nhà này thoạt nhìn rất là âm trầm khủng khiếp.

Thời điểm Thái Hòa lựa chọn tòa nhà này, cũng có loại cân nhắc này. Khu vực kết cấu phức tạp giống như vậy, lại không thấy bao nhiêu người sống sót chọn ở nơi này, đồng thời lại thuận tiện thời điểm hắn xảy ra tình huống bất ngờ ngoài ý muốn gì, cũng có đầy đủ đường lui.

Nhưng mà lúc này, ở đây lại có thêm khoảng hơn mười người sống sót. Bọn hắn đang dọc theo hành lang lần lượt đá văng những cánh cửa phòng kia, đồng thời cười ha ha lấy phát ra đủ loại thanh âm đe dọa uy hiếp, thậm chí trong miệng nói ra đủ loại lời nói dơ bẩn.

Nhưng sau khi Ngô Thanh Vân và Ca Cao tiến vào trong cư xá, giống như là đã không có bất luận tung tích gì vậy, mà ngay cả ba người trên lầu cũng không động tĩnh chút nào.

Sau khi người đàn ông béo ục ịch tìm kiếm trong chốc lát, lại thủy chung không có phát hiện, không khỏi hơi không nhịn được.

Khi hắn đang muốn nhắm mắt lại tìm kiếm. Đột nhiên trông thấy phương xa một cái cửa phòng phảng phất hơi lắc lư một cái.

“Ha ha ha! Bắt được ngươi rồi!” Trên mặt hắn vui vẻ, lập tức lắc lư thịt mỡ trên người không thể chờ đợi được đi tới.

Mà lúc này, gã đàn ông gầy nhom đi ở cuối cùng lại nghe thấy phía sau phát ra một tiếng vang nhỏ, hắn lập tức quay đầu trở về. Vừa vặn bắt được một bóng dường như chui vào trong một cái cửa phòng đằng sau.

“Thật thông minh nha, cho là khu vực chúng ta đi tìm sẽ an toàn đúng không? Mỹ nữ ngực lớn có đầu óc lại nhỏ...”

Gã đàn ông gầy nhom giống như bị thần kinh xoa xoa đôi bàn tay, lè lưỡi liếm liếm bờ môi. Hắn hơi do dự nhìn đồng bọn phía trước, cuối cùng vẫn là bản năng nửa người dưới chiến thắng lý trí.

“Cô nàng chỉ biết chạy trốn ẩn nấp có cái gì phải sợ đấy...”

Sau khi bơm cho mình một chút gan dạ. Gã đàn ông gầy nhom cũng chầm chậm đi về hướng cánh cửa phòng này.

Sau khi đẩy ra cửa phòng, hắn đã nhìn thấy một thiếu nữ cái cực kỳ thanh thuần đang thất kinh đứng ở trước một cái cửa phòng.

Nàng mặc một bộ áo khoác cánh hoa hồng. Phía dưới thì là một cái váy ngắn sọc ca rô, trên đùi phủ lấy vớ dài màu đen, dưới chân thì là một đôi giày da nơ con bướm màu đen.

Đã thanh thuần, lại ẩn ẩn lộ ra một cỗ sức thu hút trí mạng.

“Đừng tới đây...”

Bình Luận (0)
Comment