Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 674 - Chương 674: Thổi Lên Kèn Lệnh Chiến Tranh

Chương 674: Thổi Lên Kèn Lệnh Chiến Tranh Chương 674: Thổi Lên Kèn Lệnh Chiến Tranh

“Dù sao Zombie và nhân loại bất đồng, dù là so sánh trí lực tương đương, nhưng hoạt động tinh thần của Zombie rõ ràng không có nhiều lần như nhân loại. Hơn nữa... Có khả năng nguyên nhân đoàn ánh sáng tinh thần của ta gần giống với Zombie hơn, cho nên lúc trước chỉ có thể điều khiển Zombie, muốn điều khiển nhân loại, gần như còn là không thể nào đấy.”

Thái Hòa nhíu mày, thả thi thể cô gái này.

Nhân loại trước mắt cũng không thể với tư cách điều khiển con rối, đọc được ký ức không xem như quá mức khó khăn, nhưng một khi đọc xong hoàn tất, đầu óc của đối phương sẽ giống như sụp ổ đĩa lưu trữ HDD vậy.

Mà nếu như muốn điều khiển đối phương, trừ phi xóa đi triệt để ý thức của đối phương, nhưng điểm này đối với Thái Hòa mà nói vẫn không làm được đấy.

“Không thể quá tham lam nha, ta thực lực bây giờ đã rất tốt.”

Thái Hòa hơi thoả mãn gật gật đầu.

Nhưng mà khi hắn trông thấy súng ống trên mặt đất, trong mắt lại đã hiện lên một chút vẻ mặt lo lắng.

Từ một ít đoạn ngắn trong trí nhớ của cô gái này, Thái Hòa phát hiện, phạm vi tìm tòi của quân doanh Đại Bàng đã khuếch trương đến rất xa.

Bọn hắn muốn thành lập vành đai cách ly, chỉ sợ chiếm diện tích không nhỏ.

Nhưng dù sao Sài Thành cũng là một thành phố lớn, số lượng Zombie cũng nhiều tới không hợp thói thường, bọn hắn muốn chính thức đứng vững gót chân, chỉ sợ cũng không dễ dàng.

Trên thực tế nếu như Thái Hòa muốn nhận nhiệm vụ, bây giờ là thời cơ tốt nhất.

Nhưng sau khi đã có tiếp xúc với một loại người giống như Hoàng Phúc Long lúc trước, Thái Hòa cảm giác mình vẫn phải bảo trì khoảng cách nhất định với doanh địa Đại Bàng cho thỏa đáng.

Dù sao trước mắt hắn có được vốn liếng đã không ít, đủ để chèo chống một thời gian ngắn.

Trong nội bộ bọn họ còn có thái độ không thống nhất đối với Dị năng giả, chính mình cần gì phải mạo hiểm...

Lúc trước khi chiến tranh bộc phát, Thái Hòa sửa sang lại thoáng một chút những trang bị lấy được trước mắt.

Áo lót chống đạn bị hắn cải tạo thoáng một chút, biến thành bó sát người triệt để đấy, vừa vặn mỗi người một cái. Hắn không sử dụng lại đường đao, lập tức nhét một thanh đao chiến thuật bên hông. Xem như một loại vũ khí dự bị.

Đủ loại vũ khí lạnh khác sau khi giao cho Yuna bảo dưỡng, thì đều trở nên mới tinh như lúc ban đầu, tái sử dụng một thời gian ngắn là không có vấn đề đấy.

Nhưng mà rất nhiều đồ ăn giảm bớt nhưng lại là một vấn đề, cũng may lúc bọn người gã đàn ông béo ục lịch đưa tới cửa, cũng đã mang đến một phần đồ ăn.

Mà xung quanh thì không còn có thể tìm kiếm được những vật tư có thể sử dụng rồi, nơi trú quân thật sự là tìm tòi chuyên nghiệp, mỗi qua một chỗ tựa như gió thu cuốn hết lá vàng vậy.

Thái Hòa đoán chừng chờ tới lúc bọn hắn bắt đầu chiến đấu, mình cũng không sai biệt lắm nên rời khỏi, bằng không thì chỉ có thể bị đói chết ở nơi này.

Đương nhiên cũng có một loại biện pháp khác. Đó kia chính là cướp đoạt của quân doanh Đại Bàng, nhưng mà loại chuyện tìm đường chết này, hắn còn không có ý định làm.

Một tuần: vòng qua đi, những lổ hổng trên con đường cái khu vực nhà ga đã dùng ô tô và các chướng ngại vật che chắn lại.

Rất nhiều súng máy đặt lên mui trên ô tô, cùng với sau cửa sổ những tòa nhà ở gần đó.

Công tác thanh lý Zombie. Triển khai trong một trận tiếng súng cực kỳ đột ngột.

Thanh âm súng đạn bắn trải qua loa phóng thanh xử lý, gần như vang vọng khu vực này, thậm chí ngay cả Ca Cao cũng hơi bất mãn che lại lỗ tai.

Thái Hòa đứng ở sau bức màn, nhìn lại phương hướng nhà ga.

Đoán chừng trận tiếng súng này có thể thu hút Zombie xung quanh trong một km, thậm chí xa hơn. Đương nhiên cũng có khả năng thu hút đến người sống sót.

“Biện pháp không tệ, mỗi một lần thanh lý, có thể đẩy mạnh đi phía trước một chút. Đã an toàn lại hiệu nghiệm, không hổ là quân đội đã thành lập thành công vành đai cách ly ở thành phố Biên Hòa.”

Mặc dù không có tình cảm gì với quân doanh Đại Bàng. Nhưng loại phương thức chiến đấu này làm cho Thái Hòa tán thưởng có thừa.

Rất nhanh, phương xa lại có Zombie ló đầu ra, hơn nữa không phải một con hai con, mà là hàng trăm hàng ngàn con. Thậm chí hơn vạn con!

Vô số Zombie gần như bao phủ đường đi, dùng tốc độ của bọn nó, giống như chó điên chen chúc tới, tru lên điên cuồng mà xông về phương hướng nhà ga.

“Xì xào...”

Một tay súng máy sắc mặt trắng bệch nuốt một ngụm nước miếng. Toàn thân đều đang run rẩy, hơn nữa cơ bản không khống chế nổi.

Trông thấy nhiều Zombie như vậy vọt tới. Trong nháy mắt thậm chí hắn có một loại cảm giác không có sức phản kháng.

“Ế ku, giữ vững tinh thần đi, đợi vang lên tín hiệu, thì phải nổ súng! Bắn chết bọn quái vật này!”

Một gã binh lính bên cạnh hắn đạp hắn một cước, quát.

Nhưng mà trên trán của hắn, trên lòng bàn tay, tất cả đều là mồ hôi lạnh rồi, những Zombie này mang cho người ta cảm giác áp lực, thật sự quá lớn.

“Vèo!”

Bình Luận (0)
Comment