Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 681 - Chương 681: Một Đêm Ăn Trộm Bằng Ba Năm Làm

Chương 681: Một Đêm Ăn Trộm Bằng Ba Năm Làm Chương 681: Một Đêm Ăn Trộm Bằng Ba Năm Làm

Ngô Thanh Báo khinh thường nói, sau đó phát ra một trận tiếng cười điên cuồng: “Khặc khặc khặc, ngươi nói lột xuống da trên người những con này, làm được hộ giáp nhất định so với áo lót chống đạn còn trâu bò nha? Cũng không biết dùng vật cứng gì có thể may vá, may ra mới có thể may lại những tấm da này.”

Thái Hòa lặng lẽ từ trong khe hở nhìn ra bên ngoài, phát hiện vậy mà hai người này hắn đều từng gặp qua.

Một người chính là người điên kia, còn người khác thì chính là Dị năng giả đã từng thiếu chút nữa phát hiện chỗ bản thể hắn.

Chuyện này làm cho Thái Hòa lập tức trở nên cực kỳ tỉnh ngủ, khí tức toàn thân lập tức thu liễm lại.

Chuyện này cũng quá xui xẻo đi... Rõ ràng là một nhân vật cấp đội trưởng, lại tự mình nửa đêm chạy tới giải phẫu thi thể, thằng này tuyệt đối có bệnh!

Nhưng mà ngẫm lại hắn biểu hiện trên chiến trường, muốn nói hắn không có bệnh, có quỷ mới tin đây này!

“Thì ra người này tên là Ngô Thanh Báo... Xác thực ta không biết tên tuổi của người này, được rồi, có khả năng hắn có gương mặt đại chúng đi, thì ra là hơi quen thuộc mà thôi.”

Thái Hòa âm thầm thầm nghĩ.

Lúc này Ngô Thanh Báo đã di chuyển cỗ thi thể kia, nhưng mà hiệu ứng Domino, vậy mà thi thể bên Thái Hòa cũng nhút nhít, hơn nữa trực tiếp rớt xuống trước mặt hắn.

“Cmn!” Cánh tay con rối zombie bị lập tức rớt trúng gãy lìa, mặc dù không đau, nhưng Thái Hòa lại càng hoảng sợ.

“Ai đó? !”

Thái Hòa lập tức hết hồn, khí tức thu liễm lúc đầu cũng lập tức lộ ra ngoài rồi.

Nếu là Dị năng giả thông thường, chuyện này khẳng định không phát hiện được, nhưng mà Vũ Linh và Ngô Thanh Báo đứng chung một chỗ, nhưng lại là một dị năng giả có năm giác quan rất mạnh.

Nghe được thanh âm quát hỏi, Thái Hòa cũng không ẩn dấu.

Hắn nhanh chóng nhảy dựng lên một cái, mạnh mẽ nhảy xuống xe, sau đó bay vọt vào một bên đường nhỏ.

Nếu như không phải có hạn chế khoảng cách mà nói, Thái Hòa hoàn toàn có thể điều khiển con rối Zombie này vẫn mãi chạy về phía trước, nhưng mà bởi vì phải cân nhắc đến liên hệ tinh thần giữa hắn với cà Ca Cao và những người khác ở nơi trú tạm, Thái Hòa chỉ có thể để cho con rối Zombie này sau khi tiến vào một rừng cây nhỏ, lập tức nhanh chóng quay đầu chạy tới hướng phương hướng của mình.

Nhưng hắn vẫn còn tưởng tượng, mặc dù phương hướng là giống nhau, nhưng lại không cùng đường.

Ngô Thanh Báo và Vũ Linh giật nảy mình, hai người bọn họ còn chưa kịp ra tay, người giấu kín ở trong thi thể bỏ chạy không thấy tung tích rồi.

“Ha ha ha! Rõ ràng có người cũng cảm thấy hứng thú với những thi thể này, tranh thủ thời gian đuổi theo!”

Ngô Thanh Báo mừng rỡ kêu to một tiếng, nhảy xuống xe rồi theo sát lấy vọt tới.

Vũ Linh thầm mắng một tiếng, quay đầu về phía binh sĩ tuần tra đang muốn xông lại kêu: “Tăng cường cảnh giới! Có thể là Dị năng giả dự định cùng xe trà trộn vào nơi trú quân! Điều tra trên chiếc xe kia còn có người nào hay không!”

Sau khi hắn kêu xong, lại tranh thủ thời gian đuổi theo Ngô Thanh Báo.

Tốc độ hai người này đều không xem như quá nhanh, nhưng sức chịu đựng lại coi như không tệ, còn thêm có một Dị năng giả hệ cảm ứng cắn mãi không buông, con rối Zombie của Thái Hòa cơ bản không cách nào cắt đuôi được bọn hắn.

“Không có biện pháp rồi, bỏ xe giữ tướng! Dù sao không thiếu con rối Zombie!”

Lúc phóng qua một rãnh thoát nước đã khô cạn, Thái Hòa ném mạnh một túi chất gel kia đến dưới vách xi-măng, sau đó quay đầu chạy về một phương hướng khác, nhanh chóng vọt vào một căn nhà cao tầng.

Thấy con rối Zombie của Thái Hòa tiến vào cao ốc, Ngô Thanh Báo lập tức thổi một tiếng huýt sáo: “Chặn hắn lại cho ta! Ah ha ha ha ha, ngược lại ta muốn nhìn một chút là người nào hợp ý với ta như vậy nha!”

Nhưng Vũ Linh đi theo phía sau hắn, lại biểu lộ có vẻ hơi phức tạp.

Hắn từ trên bóng người của người này, lại cảm thấy một chút khí tức quen thuộc mơ hồ!

Nhà cao tầng có một cửa vào và một cửa ra, Ngô Thanh Báo đuổi đi vào từ cửa vào, mà Vũ Linh lập tức chủ động đi theo lối ra chặn đường người này.

Hai người đuổi theo từ thang lầu khác nhau, Vũ Linh lại còn lấy ra tốc độ liều mạng.

Dựa vào năng lực cảm ứng hơn người, rất nhanh Vũ Linh đuổi theo bóng người này ngay ở trong một văn phòng lầu 7.

Nhưng mà chuyện làm cho hắn hết hồn chính là, vậy mà bóng người này bò lên trên cửa sổ, dường như muốn nhảy lầu!

“Ê! Đợi đã nào...! Ta không giết ngươi!”

Vũ Linh lập tức mở to hai mắt nhìn, vội vàng kêu: “Ngươi có biết một cô gái à...”

Đáng tiếc hắn còn chưa dứt lời, bóng người kia đã thả người quyên sinh, nhảy xuống cao ốc.

Trong nháy mắt khi nhảy đi xuống, Thái Hòa đã chặt đứt liên hệ tinh thần.

Bởi như vậy, chết không có đối chứng, vĩnh viễn tuyệt hậu hoạn, mà hắn chỉ cần chờ khi bọn hắn đi rồi, đi lấy túi chất gel Virus là được rồi.

“Lần này gạ được kèo thơm rồi!”

Sau khi tầm mắt trở về bản thể, Thái Hòa lập tức cười xoa xoa đôi bàn tay, nhưng sau đó xoay người bóp một cái ở trên ngọn núi khổng lồ của Ngô Thanh Vân: “Chị đại, ta tìm cho ngươi nhiều đồ ăn vặt như vậy, cảm ơn ta như thế nào?”

“Cắn ngươi một cái có được không?” Ngô Thanh Vân liếm liếm bờ môi, nói ra.

Bình Luận (0)
Comment