Trên thực tế, thời điểm khi bọn hắn nói chuyện với nhau, Ngô Thanh Báo cũng đứng ở cách đó không xa, hai cánh tay cắm ở trong túi quần, biểu lộ nhẹ nhõm.
Hai gã tình báo viên không dám trực tiếp gây hắn, nhưng mà khi quan sát phản ứng của hắn.
“Các ngươi nói lý lẽ một chút được hay không? Chúng ta là có nhiệm vụ mới đi ra đấy!”
Vũ Linh buồn bực một hơi, rất không thoải mái nói.
Tên mặt khổ qua buồn bực hừ một tiếng: “Nhiệm vụ đi ra ngoài tìm tìm vũ khí đạn dược hay sao? Không phải đã hoàn thành rồi sao?”
“Ta cmn còn muốn tìm đấy, như thế nào, chuyện này ngươi cũng muốn quan tâm hay sao? Có thời gian đi bới móc, ngược lại là ngươi cũng đi giết vài chục con Zombies đi! Biết rõ lần này chúng ta chết bao nhiêu người hay sao? Chỉ có tổ tình báo các ngươi thoải mái nhất...”
Vũ Linh càng nghe càng tức giận, mặc dù bởi vì trong lòng có băn khoăn, không có trực tiếp mở miệng mắng, nhưng cũng không nhịn được nữa mỉa mai...vài câu.
“Dù sao các ngươi lén lút chạy đến, ít nhất phải báo cáo thoáng một chút, đến cùng các ngươi dự định làm gì? Trước hết nghe nói các ngươi ở trên xe tải phát hiện kẻ đánh lén, nhưng mà cuối cùng còn nói đây chẳng qua là một con Zombie đến ăn vụng, cuối cùng là xảy ra chuyện gì, chỉ có các ngươi rõ ràng nhất...”
Tên mặt khổ qua này không chỉ vô sỉ, nói chuyện lại càng muốn ăn đòn, Vũ Linh nghe mà nắm chặt nắm đấm, hận không thể một quyền đập nát cái mũi của hắn.
Ngay tại Vũ Linh cố gắng áp chế cảm xúc thời điểm, lại đột nhiên cảm giác được bên cạnh một bóng người hiện lên.
“Thình thịch!”
Một tiếng trầm đục, mặt khổ qua lập tức bay ngược đi ra ngoài, nhổ ra một ngụm máu ở giữa không trung, bên trong vậy mà còn có vài cây răng vỡ.
Biến cố bất thình lình, làm cho gã quỷ mặt cười và Vũ Linh đều sợ choáng váng.
Ngô Thanh Báo bẻ bẻ cổ, sau đó nhìn thoáng qua nắm đấm dính máu của chính mình, sung sướng huýt sáo: “Ồ, xem ra ta vẫn không hiểu sâu về tổ tình báo nhiều lắm nha, ta nghĩ rằng đám các ngươi chỉ có miệng thối mà thôi, không nghĩ tới còn rất mạnh miệng, vậy mà làm tay ta đau rồi, ah ha ha ha...”
Tên điên! Tên điên từ đầu đến đuôi!
Cũng chỉ có tên điên mới thật sự động người tổ tình báo!
Trên mặt giả cười của tên quỷ mặt cười cũng kéo căng lên, hắn nhìn về phía đồng đội đang trên mặt đất gào khóc thảm thiết, sau đó đưa tay chỉ hướng Ngô Thanh Báo: “Được lắm! Ngươi lợi hại nha! Ngươi dám...”
Lời còn chưa dứt, trên ngón tay hắn cũng đã trúng một quyền, lập tức vang lên thanh âm xương cốt đứt gãy.
Tên quỷ mặt cười kêu thảm thiết một tiếng, khó có thể tin nhìn về phía Ngô Thanh Báo.
Ngô Thanh Báo vẫn vẻ mặt nhẹ nhõm như lúc trước nói: “Ái dà, đừng uy hiếp ta nữa. Luận chức vị và đẳng cấp, ta là đội trưởng, các ngươi chỉ là đội viên bình thường. Nói đến địa vị đặc thù của các ngươi... Khặc khặc, ta sợ cái thá gì? Tuy nói thời điểm thực lực của ta rất kém cỏi, là dựa vào Đại Bàng mới sống sót đấy, nhưng thứ nên trả ta cũng trả rồi. Hơn nữa hiện giờ Đại Bàng, cũng không phải quân doanh các huynh đệ cùng nhau tạo lập nên để sinh tồn như lúc trước rồi.”
Dường như lời nói này hắn đang lầm bầm lầu bầu, nhưng tên quỷ mặt cười lại nghe được mà lạnh lẽo trong lòng.
Nếu như là người khác nói như vậy, có lẽ hắn còn có thể cho rằng trong lòng đối phương đang yếu mà còn cố chống, nhưng mà người trước mặt này, là tên Báo Điên nha!
Sớm biết là hắn nghĩ như vậy, bọn hắn tuyệt đối sẽ không đến tìm hắn gây phiền phức!
“Chính mình không sao cả, nhưng mà huynh đệ của ta còn có lo lắng. Nhưng mà làm sao bây giờ đây? Ta thật sự chán ghét những con ruồi này như các ngươi, hơn nữa các ngươi rõ ràng còn đã cắt đứt chuyện lớn của ta muốn đi tìm em gái đây này...”
Một chút dự cảm cực kỳ không ổn xông lên trong lòng, tên quỷ mặt cười gần như là nhảy dựng lên theo bản năng, một tay đẩy tên mặt khổ qua vừa mới đứng lên về phía Ngô Thanh Báo, sau đó quay đầu bỏ chạy.
“Đừng... xèo xèo...”
Tên mặt khổ qua còn chưa dứt lời, cũng cảm giác trên ngực mát lạnh, lập tức mở to hai mắt nhìn, chậm rãi xụi lơ xuống dưới.
Ngô Thanh Báo mang trên mặt một chút nụ cười điên cuồng, nhìn vào đao chiến thuật đang dính máu trong tay mình.
“Đội trưởng...” Vũ Linh trợn mắt há hốc mồm, “Ngươi điên rồi sao! Nhưng hắn là tổ tình báo đấy!”
“Xuỵt, bình tĩnh. Ngươi xem hắn cũng đã là một người chết rồi, coi như là người tổ tình báo chết, vậy cũng không có gì đáng sợ rồi.”
Ngô Thanh Báo ngồi xổm người xuống điều tra ở trên thi thể mặt khổ qua một bên, vừa nói.
Vũ Linh cảm giác mình thật sự theo không kịp tư duy thoăn thoắt của Ngô Thanh Báo rồi: “Ông nội mày! Tao nói đúng là chuyện mày giết hắn đó!”
“Ah, đã tìm được. Xem này, máy liên lạc của bọn hắn. Ta với ngươi đánh cược 5 cọng lông, chuyện bọn hắn đi theo dõi chúng ta này, không có báo cáo qua với thượng cấp, cho nên trừ bọn họ ra với chúng ta, không có người biết rõ chúng ta đã gặp mặt. Giết hắn đi, cũng sẽ không có người biết rõ.”
Ngô Thanh Báo lấy ra một cái máy liên lạc không có khởi động lên, cười nói.
“Đkmn! Phân tích quá tốt tại sao phải dùng câu mở đầu đánh cược 5 cọng lông đây! Ngươi cmn nói như vậy ta hoàn toàn yên tâm không nổi rồi!”