Quỷ mặt cười đang quan sát đến biểu lộ biến hóa của Thái Hòa, thấy hắn loại phản ứng này, lập tức cảm giác có hy vọng, trong nội tâm cũng tới một chút lực lượng.
Ha ha, Ngô Thanh Báo người điên kia vậy mà dám động tay, chỉ cần bố mày không chết, nhất định khiến ngươi chết không có chỗ chôn!
Không phải là Dị năng giả hay sao? Nói trắng ra là còn không phải là loại mặt hàng không có súng trong tay sẽ chết...
Quỷ mặt cười rõ ràng trước mặt Ngô Thanh Báo chỉ có thể quay đầu bỏ chạy, ở trước mặt Thái Hòa lập tức hoàn toàn chính là con rệp mặc hắn nghiền ép, lúc trước hắn hết sức xem thường đối với Dị năng giả.
Nhưng mà hắn hiện giờ cũng không dám đắc tội Thái Hòa, chỉ có thể kích động nói: “Ngươi hãy nghe ta nói, ta hiện giờ hơi phiền toái, ngươi dẫn ta trốn... Không được, trốn cũng vô dụng, ngươi dẫn ta trở về nhà ga, ta nhất định sẽ hậu tạ cho ngươi đấy!”
Nhưng lời còn chưa dứt, quỷ mặt cười đã nhìn thấy trên mặt Thái Hòa lộ ra một nụ cười lạnh: “Hậu tạ? Không cần, bây giờ ngươi có thể cho ta mới thật sự là hậu tạ đây này...”
Nói xong, quỷ mặt cười cũng mở to hai mắt mạnh mẽ nhìn, trong cổ họng phát ra từng trận thanh âm “Răng rắc”, toàn thân cũng bắt đầu run rẩy lên kịch liệt.
“Hắn đang bị cái gì vậy...” Hồ Ngọc Hà hơi sợ hãi mà hỏi thăm.
Yuna ở bên cạnh bình tĩnh nói: “Bị kinh phong phát tác.”
“Chuyện này...”
Cường Đô La đổ mồ hôi, lúc đầu hắn muốn nói ngươi đang nói đùa sao, nhưng ánh mắt lạnh như băng kia, bờ môi nhếch lên của Yuna, cũng ở trong lúc vô hình làm cho hắn cảm thấy áp lực rất lớn.
Không chỉ một mình nàng, Ngô Thanh Vân và Lê Bống cũng đều như thế.
Nhất là Lê Bống, cảm giác, dường như khác nhau rất lớn so với cô gái nhu thuận ngượng ngùng lúc trước kia rồi...
Nhưng mà ngược lại là Cường Đô La không có hoài nghi cái gì, dù sao hắn với Lê Bống cũng đã có nhiều năm không gặp.
Hắn đều có thể từ một tên béo ục ịch biến thành bộ dạng thê thảm này, khí chất Lê Bống hơi thay đổi một chút cũng không phải là chuyện bất bình thường gì cả...
Vừa ngơ ngẩn một chút như vậy, hắn và Hồ Ngọc Hà đều không có chú ý tới, Thái Hòa đưa lưng về phía bọn hắn lúc này sắc mặt nặng nề, mày nhăn lại, dường như bộ dạng rất đau đầu.
Hơn mười cái vòi vô hình đang khuấy điên cuồng lấy đoàn ánh sáng tinh thần của tên quỷ mặt cười, rất nhiều hình ảnh điên cuồng mà dũng mãnh vào trong óc Thái Hòa.
Đợi lúc tên quỷ mặt cười dừng run rẩy lại, trên trán Thái Hòa cũng đã hiện đầy mồ hôi lạnh.
Hắn lau mồ hôi một cái, nhìn thoáng qua thi thể của tên quỷ mặt cười, xì một tiếng khinh miệt: “Lại muốn lấy chúng ta làm lá chắn, đáng chết!”
Ngoại trừ mục đích quỷ mặt cười móc súng ra, Thái Hòa cũng hiểu được rất nhiều tin tức khác.
Thành viên ở trong tổ tình báo giống như hắn vậy, nắm giữ tin tức vẫn rất nhiều.
Nhưng mà sức mạnh tinh thần lực của Thái Hòa có hạn, một ít ký ức ở sâu trong não bộ hắn không cách nào khai quật ra.
Nhưng loại tin tức này, với hắn mà nói cũng không có tác dụng bao nhiêu, càng không có cần thiết phải tìm tòi nghiên cứu.
“Người của tổ tình báo, mặc dù cũng không đều giống hệt như người này và Hoàng Phúc Long, nhưng bản thân sự hiện hữu của bọn hắn chính là một quyết sách sai lầm.”
Thái Hòa vừa sửa sang lại tin tức vừa mới lấy được, vừa nghĩ đến.
Những tin tức này một tia ý thức dũng mãnh vào trong đầu Thái Hòa, vẫn còn hơi hỗn loạn đấy.
Nhưng sau khi tinh thần lực mạnh mẽ, tốc độ xử lý tin tức của Thái Hòa cũng nhanh hơn rất nhiều.
Tên Quỷ mặt cười này gia nhập nơi trú quân thời gian tương đối sớm. Về việc nơi trú quân phát triển lớn mạnh, hắn cơ bản là nhìn ở trong mắt toàn bộ mọi quá trình đấy. Quá trình phát triển của nơi trú quân ngay từ đầu, Tom và Ninh Dương Lan Ngọc đã đã nói với hắn rồi, cơ bản không có chênh lệch so với ký ức của quỷ mặt cười.
Nhưng mà giống như Thái Hòa đã từng đoán trước, bất luận một thế lực cỡ lớn nào, một khi tiến vào một loại giai đoạn phát triển tương đối vững vàng, đều sẽ xuất hiện vấn đề nội bộ.
Nơi nào có người, thì nơi đó chắc chắn có tranh đấu, lời này không phải là không có đạo lý đấy.
Đấu với ông trời, đấu với Zombies, đấu với biến dị thú, cuối cùng còn phải tranh đấu với đồng loại...
Sau khi Quân doanh Đại Bàng thành lập xong khu cách ly ở thành phố Biên Hòa, lúc này bắt đầu xảy ra vấn đề.
Mâu thuẫn chủ yếu tập trung ở thành viên trung tâm quân đội, thì ra là người cầm quyền thực tế, giữa những dị năng giả thực lực mạnh mẽ với bọn họ bắt đầu xảy ra mâu thuẩn.
Một phe nắm giữ lấy quân đội, phe bên kia thì lại có thực lực thân thể mạnh mẽ, không chịu nghe quản thúc.
Nhưng mà số lượng Dị năng giả ít, không có thực lực chống lại, hai bên miễn cưỡng đã đạt thành một loại cân đối vi diệu.
Mà thành lập tổ tình báo, chính là kết quả hai bên thỏa hiệp.
Nhưng khi thời gian trôi qua, tính chất của tổ tình báo bắt đầu dần dần thay đổi rồi.
Từ vừa mới bắt đầu phân liệt thành viên mới, đến giám thị can thiệp Dị năng giả...
Tên quỷ mặt cười này suy nghĩ cấp tiến, đương nhiên là thích nghe ngóng đối với kết quả này, nhưng Thái Hòa lại cảm thấy ở trong chuyện này dường như còn có rất nhiều bàn tay nhám nhúa thúc đẩy đấy...
“Không gia nhập thế lực nhân loại, đây tuyệt đối là một quyết định chính xác. Đkmn chơi đánh cờ với những lão gia hỏa cáo già này, cơ bản là ta chơi không thắng nổi...”