Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 764 - Chương 764: Bà Già À! Ngậm Trong Mồm Như Vậy Ông Bạn Già Của Ngươi Có Biết Không

Chương 764: Bà Già À! Ngậm Trong Mồm Như Vậy Ông Bạn Già Của Ngươi Có Biết Không Chương 764: Bà Già À! Ngậm Trong Mồm Như Vậy Ông Bạn Già Của Ngươi Có Biết Không

“Cuối cùng là cái gì vậy!” Sau khi Ngô Thanh Báo nói xong, lại không nhịn được quay đầu lại nhìn thoáng qua, lập tức kêu to lên.

Thái Hòa cũng dùng ánh mắt còn lại nhìn sang, da đầu lập tức run lên một trận, một cỗ lạnh lẽo trực tiếp từ gót chân chạy tuốt lên trên đỉnh đầu.

Mà bà già Zombie này vậy mà ở trên cơ sở loại di chuyển tốc độ cao trước mắt này, lại tiến hành lần tăng tốc thứ hai.

Trong chớp mắt, nàng cũng đã theo trần nhà bò tới khoảng cách Ngô Thanh Báo chưa đủ 5m xa địa phương, sau đó mạnh mẽ hướng trước nhảy lên.

“Em rể... Không, Hòa Ca, cứu em đi Hòa Ca ui! Em thà rằng trở thành đồ ăn của mỹ nữ Zombie, cũng không muốn bị cắn nát ở trong bụng bà già Zombie đâu!”

Tiếng kêu thảm thiết của Ngô Thanh Báo xuyên thấu qua tai nghe, làm muốn rách toạc màng nhĩ của Thái Hòa.

Trên thực tế dùng khoảng cách giữa hai người, đã không cần thông qua máy liên lạc đối thoại rồi.

“Thình thịch!”

Sống chết trước mắt, Ngô Thanh Báo lần nữa bộc phát ra thực lực rất mạnh, vậy mà ở trong quá trình chạy như điên để giữ mạng, bổ nhào mạnh mẽ về phía trước, tránh thoát bà già tấn công.

Hắn và bà già Zombie gần như là đồng thời bò lên, lần nữa lâm vào trong trạng thái một chạy một đuổi.

Lập tức tốc độ bà già Zombie càng lúc càng nhanh, Ngô Thanh Báo cũng dồn hết sức lực liều mạng đuổi theo lấy Thái Hòa.

Đáng tiếc hai người bọn họ ở trên mặt thể năng gần như không có chênh lệch gì, cho nên khoảng cách giữa hai người vẫn đang không thấy rút ngắn.

“Hòa Ca! Ngươi không thể bỏ lại mặc kệ ta mà!” Ngô Thanh Báo kêu thảm đứt ruột đứt gan.

Hỏa diễm sau bờ mông hắn cũng thoáng chốc mãnh liệt lên, thậm chí truyền đến một cỗ mùi khét gì đó.

“Trước hết ngươi dẫn nàng đi một lúc!”

Thái Hòa vừa nói, vừa dùng cái vòi tinh thần dò xét lấy tình huống phía trước, sau đó chui mạnh mẽ vào trong một bên hành lang.

“Được rồi, ta sẽ tin ngươi một lần!”

Ngô Thanh Báo do dự hai giây, sau đó kêu lên một tiếng gào thét bi tráng. Hắn cũng không quay đầu lại búng tay một cái, sau lưng lại lập tức bốc lên một đạo hỏa diễm.

Loại dị năng công kích xuất quỷ nhập thần này. Thông thường Zombie cao cấp cơ bản không phòng nổi, nhưng bà già Zombie này ở trong lúc di động tốc độ cao như vậy vẫn có thể bảo trì năng lực phản ứng rất nhanh, sau khi mặt không cảm xúc nhảy xuống đất, cũng vừa vặn tránh thoát hỏa diễm.

Vốn tưởng rằng hỏa diễm đốt nàng không thể sử dụng tứ chi để chạy, đổi thành hai chân chạy như điên, tốc độ sẽ chậm hơn một ít, nhưng không nghĩ tới một đôi chân nhỏ của bà lão lại phảng phất nhảy điệu nhảy Flamenco vậy, tốc độ lúc trước nhanh tới kinh người.

“Bà già ngươi ngậm trong mồm như vậy, ông bạn già trong nhà của ngươi biết không!”

Ngô Thanh Báo kêu rên một tiếng, điên cuồng mà búng tay ra ngọn lửa. Từng đạo hỏa diễm liên tục bắn vào bà già Zombie lại nhảy lên trên. Một lần bắn cũng không trúng.

Nhưng mà thấy Ngô Thanh Báo bị chính mình đuổi cho la to, nhưng lại có thủ đoạn mới lạ như vậy, lực chú ý của bà già Zombie cũng bị hắn thu hút hoàn toàn.

Về phần Thái Hòa chạy phía trước đã không thấy tăm hơi, dường như bộ dạng nàng cũng không phải rất để ý.

Trí lực cao là một chuyện, nhưng tư duy của Zombie khá ngay thẳng. So sánh với Thái Hòa, đương nhiên là bờ mông lửa cháy của Ngô Thanh Báo nhìn qua càng thú vị, cũng càng có tính nguy hiểm.

...

Cửa chính đang đứng đấy một gã binh sĩ trông coi quay đầu nhìn một cái vào trong đại sảnh nhìn, hỏi: “Ngươi có không có nghe thấy thanh âm gì hay sao?”

Một người bình sĩ bảo vệ khác ho khan một tiếng, rụt rụt cổ: “Trên núi này thanh âm gì mà không có, đừng làm như lạ lắm vậy được không. Hơn phân nửa là tiếng gió mà thôi?”

“Không phải... Ta là cảm thấy trên lầu có động tĩnh. Ngươi chờ một chút...” Hắn nói xong, lại lấy ra bộ đàm.”Ê? Ê? Không có người đáp lại nha.”

Hai người liếc nhau một cái, sau đó cầm bộ đàm trông coi nói ra: “Ta đi lên xem một chút?”

“Đi thôi.”

Đưa mắt nhìn tên binh sĩ bảo vệ kia xuyên qua đại sảnh đạp lên bậc thang, người này một mình ở lại cửa trông coi nói thầm một câu: “Hơn phân nửa là nhân viên trực ban lười biếng rồi, chuyện này cũng muốn đi xem... Là mất mặt người khác. Hai bên đều khó coi, cần gì chứ. Người này còn không hiểu đạo lý đối nhân xử thế rồi...”

Nói xong, hắn nhìn một cái về phía bên ngoài, bóng dáng những cây cối đen sì kia nhìn nhìn rất khiếp người. Ban đêm gió lạnh thổi qua, cũng vang lên tiếng “Ào ào”.

Đâu. “Mỗi lần đều có loại cảm giác đến hiện trường đóng phim ma... nhưng mà so với đi tiền tuyến. Vẫn là ở tại nơi này tốt hơn. Ồ, ta và tên kia lại không giống nhau. Hắn là vì đần mới ở lại chỗ này đấy, ta thì sao, là vì không lý tưởng. Sống lâu một ngày xem nhữ đỡ được một ngày...”

Hắn vừa mới nghiêng đầu, đã nhìn thấy một bóng quỷ dị người thanh tú động lòng người đứng ở phía sau của mình.

Bình Luận (0)
Comment