“Ta đã nói rồi, loại tồn tại như bà già này, ở dưới đến học sinh tiểu học, ở trên đủ loại người qua đường cũng có thể đơn giản đập phát chết luôn, đụng thoáng một cái cũng đủ để cho người uống thuốc độc tự sát, ngươi làm sao có thể chịu được...”
Nhưng mà mặc dù nói thì nói như vậy, nhưng trong nội tâm Ngô Thanh Báo vẫn rất rung động. Ít nhất dị năng của hắn ở trước mặt bà già Zombie giống như trò chơi con nít bán đồ hàng mà thôi, thật sự không đáng giá nhắc tới, nhưng Thái Hòa lại có thể ở trong lúc nguy cấp này quyết đoán ra tay, hơn nữa thành công tạo ra tổn thương liên tục với bà già.
“Không được, tiếp tục như vậy tôn nghiêm làm anh vợ của ta nhất định sẽ không còn sót lại chút gì...”
Ngoài miệng không có đứng đắn, nhưng thời điểm lúc này Ngô Thanh Báo chèo chống lấy thẳng tắp cái eo, ánh mắt của hắn đã trở nên rất tỉnh táo rồi, thậm chí hơi lạnh lẽo.
Giờ phút này, khí chất của hắn ngược lại là hơi tương tự với trạng thái Zombie Ngô Thanh Vân rồi. Bộ dạng này, mới không phụ lòng tên tuổi đại đội trưởng đại đội 3 của quân doanh Đại Bàng.
Sắc mặt Ngô Thanh Báo trầm tĩnh hít sâu một hơi, chậm rãi đi đến phía bà già Zombie ngồi xổm phòng thủ.
Hai tay của hắn chậm rãi mở ra, sắc mặt trang trọng, trong miệng từng chữ từng chữ thì thầm: “Linh hồn, đang thiêu đốt!”
“Ầm!”
Hai luồng hỏa diễm, lập tức xuất hiện ở trên bàn tay của hắn.
Ngay từ đầu màu sắc hỏa diễm rất bình thường, nhưng khi Ngô Thanh Báo tiếng thở dốc dần dần tăng thêm, màu sắc hỏa diễm cũng trở nên sáng tinh khiết từng chút một,!
Mãi cho đến thời điểm khi một bộ phận hỏa diễm bắt đầu chuyển hóa làm màu xanh da trời, Ngô Thanh Báo đã thở giống như máy cày đời ông nội của hợp tác xã rồi.
Mặc dù thân thể của hắn không bị hỏa diễm ảnh hưởng quá lớn, nhưng quần lót và một góc quần áo bên ngoài đã bắt đầu bốc cháy, tro than liên tục mà rơi xuống, cả người thoạt nhìn giống như là lê văn tám làm ngọn đuốc sống vậy.
Chẳng trách được hắn phải dùng loại lời kịch “Thiêu đốt linh hồn” này để ám chỉ chính mình, hỏa diễm đạt tới loại sức mạnh này, hoàn toàn chính xác như là đang thiêu đốt linh hồn của hắn.
“Thái Hòa, ta đến giúp ngươi!”
Ngô Thanh Báo hét lớn một tiếng, đây cũng là để nhắc nhở Thái Hòa, chú ý phối hợp với hắn.
Lực chú ý của Thái Hòa vẫn mãi tập trung ở trên người bà già Zombie, lúc này nghe thấy tiếng la ngẩng đầu nhìn lên, lập tức lại càng hoảng sợ hơn.
“Cmn, kỵ sĩ ác linh nhập thể rồi...”
Nhưng mà Thái Hòa cũng biết đây là một lần đánh cược cuối cùng Ngô Thanh Báo rồi, trên thực tế thể lực của hắn không đủ để chèo chống hắn thả ra loại đại chiêu này mới đúng, nhưng mặc dù nhân loại nhỏ yếu, cũng có khó có thể đánh giá tiềm lực. A-đrê-na-lin tăng vọt, bình thường tỷ lệ hóa thân thành cái loại trạng thái quái thú này rất nhỏ, nhưng ở dưới tình huống mệt mỏi thành chó chết cố gắng chèo chống trong chốc lát, đại đa số người cũng có thể làm được đấy.
Chuyện khó khăn chính thức chính là tại loại cục diện bất lợi rõ ràng này, vẫn có thể đạo nghĩa không thể chùn bước dấn thân vào chơi liều, mà không phải thừa dịp chính mình còn có thể tiêu hao một phần thể lực, tranh thủ thời gian chạy trốn.
Dường như Bà già Zombie cũng cảm giác được một chút gì đó không ổn rồi, bà giống như quả cầu trực tiếp lăn qua một bên.
Nhưng sao Thái Hòa có thể lại để cho bà tránh thoát, hơn 10 cái vòi cuốn ra lần nữa, gắt gao kéo lại nàng ngay tại chỗ.
“Ngô Thanh Báo, nhanh lên!”
Nhưng mà Thái Hòa cũng không chống được quá lâu, trên thực tế hắn hiện giờ cũng có loại xúc động tiến hành ám chỉ tâm lý với chính mình rồi.
Bởi vì tiềm thức con người đối với bản thân sẽ có một loại bảo hộ ý thức, sau khi hưởng qua chủng loại thống khổ kịch liệt khi tinh thần lực thấy đáy, hắn sẽ không tự giác tránh cho loại tình huống này lại xảy ra lần nữa. Nói cách khác, tinh thần lực của hắn càng ít, tiềm thức của hắn sẽ bắt đầu khống chế sức mạnh phát ra tinh thần lực.
Về phần tiêu hao... Không nói đến tính nguy hiểm quá lớn, hắn sẽ không nếm thử, chính là tiềm thức của hắn cũng sẽ không khiến hắn làm như vậy.
Một ít người trải qua huấn luyện có lẽ có thể tránh được loại tình huống này, nhưng Thái Hòa lại không ở trong đám này.
Muốn tạm thời làm được, có khả năng cũng chỉ có thể như Ngô Thanh Báo vậy, tiến hành ám chỉ tư tưởng mãnh liệt nào đó với chính mình.
“Đừng làm cho ta lưu lạc thành loại hàng cấp thấp này nha!” Thái Hòa hô một tiếng.
“Ê, đang trước ta mặt nói là loại hàng cấp thấp này... Ta bị thương được không!”
Sắc mặt Ngô Thanh Báo đã thảm trắng như tờ giấy rồi, toàn thân cũng đang run rẩy liên tục, hắn gian nan run run cầm lên hai ngọn lửa đang cháy hừng hực này, sau đó đẩy mạnh mẽ về phía trước.
Hai ngọn lửa cũng như đạn hoả tiễn vậy, trực tiếp xông về phía bà già Zombie, sau đó nổ tung ầm ầm ở ngã rẽ, ngọn lửa hừng hực lập tức bao phủ một mảnh khu vực bà già zombie hoàn toàn rồi.
Lúc này ở dưới lầu, bóng người vừa cất kỹ hai bộ thi thể ngẩng đầu lên, dường như muốn thấu qua trần nhà nhìn tới trên lầu: “Đánh cho kịch liệt như vậy? Chắc có lẽ không a, không phải chỉ là hai Dị năng giả nhân loại hay sao?”