Trong quá trình đứng dậy, Thái Hòa đã kiềm chế lại kích động trong lòng, không lộ dấu vết nhét khối Ổ Virus này vào trong túi quần.
Ổ Virus tản mát ra cái chủng loại mùi thơm lạ lùng kia, chỉ có hắn và Zombie có thể ngửi thấy được, mặc dù túi vẫn không thể hoàn toàn ngăn cách loại mùi vị này, nhưng Ngô Thanh Báo là sẽ không phát giác được đấy.
“Vẫn phải đặt một cái tên mới nha...”
Kết hợp Ổ Virus và thực lực nàng biểu hiện ra, Thái Hòa tin tưởng bà già Zombie này đã đột phá Cấp Thủ Lĩnh, đạt tới cấp độ kế tiếp.
“Một đẳng cấp cao hơn Cấp Thủ Lĩnh... Loại cấp độ này sẽ đặt tên là Cấp Bá Chủ đi! nhưng mà đến loại cấp độ này, ý nghĩa phân chia đẳng cấp đã không lớn, phương thức công kích của bà già Zombie này đã có biểu hiện cá nhân hóa rất mạnh, thời điểm gặp phải con Zombie bá chủ tiếp theo, không thể lại dùng phương pháp đánh lén giống như vậy...” Thái Hòa đã quen tiến hành tổng kết chiến đấu.
Ngô Thanh Báo nghe thế, lập tức đau lòng khẽ đảo về trước, đụng cái trán lên trên tường: “Cơ hội đặt tên cứ như vậy chạy trốn mất ngay trước mắt ta... Hơn nữa, Cấp Bá Chủ? Ngươi còn có thể lấy một cái tên càng áp chế hơn hay không? Lúc trước nhìn thấy tư liệu phân chia đẳng cấp Zombie ngươi cung cấp ta cũng đã muốn nói rồi, năng lực đặt tên của ngươi thật sự là cặn bã mà...”
“Phản đối không có hiệu quả.” Thái Hòa đưa mắt liếc hắn một cái nói, “Dù sau là ta hoàn thành một kích cuối cùng, ngươi có quyền gì đặt tên vậy?”
“Ta là người thứ nhất phát hiện đấy, dù sao đi nữa quyền đặt tên đều là giao cho người phát hiện, mà không phải kẻ giết chóc đúng không?” Ngô Thanh Báo tranh luận nói.
“Pháp luật cũng đã không có hiệu quả rồi, huống chi cái tên này đã thành ước định rồi...” Thái Hòa hừ lạnh một tiếng.
Ngô Thanh Báo gian nan huơ lấy nắm đấm đập xuống mặt đất: “Vì quyền đặt tên ngay cả pháp luật và đạo đức cũng từ bỏ toàn bộ sao! Hạn cuối của ngươi thật đúng là thấp nha, người bình thường vứt bỏ loại vật này đều là vì quyền lực và đàn bà, ngươi rõ ràng chỉ vì quyền đặt tên...”
“Ngươi câm miệng đi...”
Hiện giờ trong tòa nhà cao tầng này, đoán chừng chỉ còn lại hai nhân loại hắn và Ngô Thanh Báo, còn có một con Zombie Cấp Thủ Lĩnh không biết đã lắc lư đến nơi nào...
Thừa dịp Chi Pu còn không có xuất hiện, tranh thủ thời gian nghĩ cách đạt được thí nghiệm thể. Sau đó rời khỏi nơi này mới là chuyện chính, Thái Hòa lại uống một hơi hai phần nước thuốc từ máu của Nữ Hoàng Bạch Tuộc, chờ đợi khôi phục tinh thần lực.
Hiện giờ thời gian vẫn chưa tới 10h 30’, đợi đến lúc sáng mai, ở đây sẽ triệt để nổ tung nồi, đoán chừng toàn bộ quân doanh Đại Bàng cũng sẽ bị phong tỏa. Cho nên team của Thái Hòa phải rời khỏi thành phố Biên Hòa trước lúc đó.
“Trước hết ta mang ngươi đi trốn, sau đó chờ ngươi có thể đi đi lại lại rồi, chúng ta lại lấy đi thí nghiệm thể...”
Thái Hòa lại nói đến một nửa lại đột nhiên tịt ngòi rồi, trong hành lang lập tức trở nên yên tĩnh lên.
Sau hơn 10 giây. Cuối cùng Ngô Thanh Báo không nhịn được mở miệng: “... Chẳng phải là ngươi đang ép buộc ta phải hỏi ý kiến của ngươi hay sao? Đi đi, ta biết rõ đây là ngươi đang cố tình để lộ ra uy quyền chỉ huy cao cả của ngươi... Trưởng quan, xin hỏi bước tiếp theo nên làm thế nào...” Nói xong, hắn giống như xác ướp vậy, gian nan ngẩng đầu lên, “Ngươi ngược lại là nói chuyện đi... đi ku!”
Hắn lại nói đến một nửa lại biến thành kêu sợ hãi. Vẻ mặt kinh hãi nhìn chằm chằm vào bên cạnh của mình.
Bất luận là Thái Hòa hay còn là thi thể bà già Zombie, vậy mà đều không thấy bóng dáng... Trong toàn bộ hành lang, ngoại trừ có vết máu văng tung tóe khắp nơi và còn có dấu vết cháy xém ra, cơ bản là không nhìn thấy bất luận bóng người nào, cũng không nghe được bất luận động tĩnh g
Chỉ trong thời gian không đến năm giây, đến cùng xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ bà già Zombie cũng chưa chết hẳn, nhảy dựng lên kéo đi Thái Hòa hay sao?
Có thể ngẫm lại mới vừa rồi nàng bị Thái Hòa đâm một đao xuyên thấu cổ. Trực tiếp đâm vào trong đầu, tuyệt đối đã chết tới không thể lại chết rồi.
“Ê!”
Ngô Thanh Báo kêu một tiếng, nhưng mà chỉ có tiếng vang đáp lại hắn mà thôi.
Sắc mặt hắn đen lên nghĩ một lúc, đột nhiên lóe lên một tối kiến. Tranh thủ thời gian sờ về phía túi áo của chính mình.
Sau khi suy nghĩ trong hai giây, hắn biểu lộ phức tạp lấy ra một cái máy móc đã cháy xém: “Máy liên lạc cũng bị hủy. Như vậy là không xong rồi, làm mất tích em rể rồi, Thanh Vân nhất định sẽ xé xác ta ra đấy.”
Nghĩ đến lúc Ngô Thanh Vân đạp chính mình cơ bản không lưu tình chút nào. Hơn nữa tương đối bảo vệ Thái Hòa, Ngô Thanh Báo càng nghĩ càng cảm giác được tình cảnh của mình nguy hiểm. Lập tức vội giãy giụa lấy đứng lên, vịn vách tường đi lên phía trước.