Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 787 - Chương 787: Người Theo Dõi Thứ Hai

Chương 787: Người Theo Dõi Thứ Hai Chương 787: Người Theo Dõi Thứ Hai

“Đây là ngươi để cho ta trở thành người không được chào đón nhất quân doanh nha...” Lão nhân bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu, sau đó lộ ra vẻ tươi cười, “Thanh Hà à, ngươi là một cô gái rất có dã tâm, điểm này ta rất thưởng thức. Nhưng chuyện ngoài dự tính của ta là, dường như ngươi thật... Nói như thế nào đây, ngươi chỉ là ưa thích quá trình này, không có ham muốn đối với bản thân nắm quyền lực trong tay.”

“Quyền lực hay sao, loại vật này thời điểm khi không có được, hết sức thu hút người ta đấy. Nhưng một khi nắm ở trong tay, lập tức sẽ cảm thấy, à, cũng không gì hơn như vậy thôi. Đúng không?” Tăng Thanh Hà cười khằng khặc nói.

Lão nhân sờ sờ cái đầu sáng bóng của chính mình, tò mò hỏi: “Vậy đến cùng ngươi muốn được cái gì đây?”

Tăng Thanh Hà mỉm cười, đưa tay đặt lên bản đồ trên bàn: “Mục tiêu của ta, không chỉ có mỗi Sài Thành nha...”

Vậy mục tiêu của ngươi còn muốn mở rộng đến nơi nào? Dải ngân hà mênh mông hay sao? Thái Hòa không nhịn được trợn trắng mắt một cái.

...

Hình ảnh kế tiếp, đột nhiên lại nhảy đến trong một căn phòng khác.

Trong lúc này tất cả đều là hình ảnh đủ loại Zombie, dường như là ảnh chụp tội phạm giết người liên hoàn treo lên một chuỗi hình ảnh chiến lợi phẩm của chính mình vậy, liếc mắt nhìn thêm một chút cũng cảm thấy lạnh lẽo.

Biến vách tường thành bộ sưu tập ảnh kinh dị như vậy, cách đó không xa lại chính là giường của nàng, nơi này có hơi kinh hãi.

Tăng Thanh Hà đang hăng hái mà nhìn chằm chằm vào những tấm ảnh chụp này, dựa theo một trang giấy lần lượt phân biệt từng tấm ảnh: “Đây là Zombie bình thường, đây là Zombie biến dị, đây là Zombie Lên Cấp...”

“Zombie thật là một chủng tộc thú vị, cảm giác, cảm thấy trí lực của bọn nó khôi phục một chút, dường như là nhân loại siêu cấp đang từ từ xóa bỏ những nhược điểm ở trên người nhân loại. Hừ, một số người còn vọng tưởng diệt Zombie, bọn họ không diệt chúng ta đã tốt lắm rồi. Ở trong quá trình tiến hóa này, nhân loại chúng ta rõ ràng cho thấy là đối tượng bị loại bỏ, giống như khủng long T-Rex ngày xưa vậy.”

Nói xong, nàng lại lật ra một vài tấm ảnh.

Vừa nhìn thấy những tấm ảnh này, Thái Hòa lập tức phấn chấn tinh thần.

Thông thường mà nói túi trên chứa những thứ “Tuyệt mật”, khẳng định đều là những thứ tốt...

“Những nơi Quân đoàn không quân thăm dò qua trước mắt... Gạt người, nhiều nhất nói cho chúng ta biết một chút ít tin tức nha.” Tăng Thanh Hà khinh thường mà cười lạnh một tiếng.

Vậy mà là tin tức quân đoàn không quân truyền đến... Ngô Thanh Báo nói qua, những tin tức này chỉ có cao tầng mới biết được, xem bộ dáng là thật.

“Nhà máy điện hạt nhân, chưa phát hiện người sống sót, phỏng chừng sơ bộ đã rơi vào tay giặc.”

“nhà máy công nghiệp quân sự Sài Thành, chưa phát hiện người sống sót, trải qua thăm dò không trung lần nữa, xác nhận đã rơi vào tay giặc.”

“Vệ tinh VinaSat phóng ra căn cứ, chưa phát hiện người sống sót, phỏng đoán sơ bộ đã rơi vào tay giặc.”

Sau khi Thái Hòa mượn tầm mắt Tăng Thanh Hà xem xong, phát hiện những nơi quân đoàn không quân thăm dò, cơ bản đều là một vài hệ thống quan trọng hoặc là nhà xưởng trên mặt đất.

Nhưng thật đáng tiếc là, những nơi giống như vậy đại đa số đều rơi vào tay giặc, có một số nơi còn bị hư hao nghiêm trọng, dựa vào điều kiện hiện giờ cơ bản không thể phục hồi như lúc trước.

Ví dụ như một nhà máy hóa chất, cũng trong lúc tai nạn bộc phát xảy ra nổ mạnh...

Trừ hai đoạn trí nhớ này ra, còn có thật nhiều trí nhớ, linh tinh nhưng tuyệt đại đa số đều là về quân doanh Đại Bàng, Thái Hòa cũng không phải rất cảm thấy hứng thú.

Trong đó cũng có một vài tin tức tương đối quan trọng, ví dụ như tình huống tỉnh thị xung quanh Sài Thành.

Căn cứ tin tức quân đoàn không quân cung cấp, trong phạm vi thăm dò trước mắt của bọn hắn, tồn tại quân doanh cỡ lớn, chỉ có một mình quân doanh Đại Bàng.

Ngẫm lại cũng đúng, nếu như không phải dựa vào hoàn cảnh địa lý đặc thù của thành phố Biên Hòa, Đại Bàng cũng không thể có thể tạo dựng lên, chớ đừng nói chi là phát triển lớn mạnh từng bước một.

Nhưng mà phạm vi thăm dò của quân đoàn không quân cũng không xem như rất lớn, tin tức này chỉ có thể tạm thời cho rằng một loại tham khảo mà thôi.

“Cảm ơn bạn hiền.” Thái Hòa vỗ vỗ lên khuôn mặt Tăng Thanh Hà, cười nói.

Đợi thời điểm khi Thái Hòa đi khỏi cửa hàng massage, hắn đã yên lòng.

Nếu quân doanh Đại Bàng sẽ không xuất hiện động tác lớn gì, vậy thì ít nhất Ngô Thanh Báo và Cường Đô La ở nơi này vẫn còn an toàn.

Cô gái này hứng thú với kinh doanh quân doanh, nhưng không có gì truy cầu đối với bản thân quyền lực, coi như một người khác thường hiếm thấy.

Từ trong đầu nàng, đoạn trí nhớ mà Thái Hòa đọc được đầu tiên lại là đoạn trí nhớ có liên quan đến mình, loại cảm giác này thật là rất vi diệu.

“Thu được rất nhiều tình báo, nhưng chính là cảm giác trong đầu thật nhiều lượng tin tức, cần phải có thời gian tiêu hóa.”

Thái Hòa vừa xoa mi tâm, vừa căn cứ dò xét tinh thần, đi về phía người truy tung thứ hai. Lê Huỳnh Bảo Ngọc cũng bị hắn để ở tại chỗ, phụ trách trước khi hắn trở về đến, nhìn thấy Tăng Thanh Hà đã ngất đi.

Người truy tung thứ hai làm cho hắn cảm giác rất kỳ quái, bởi vì đối phương luôn đảo quanh ở cùng một chỗ, hoặc là sau khi đi một đoạn đường, lại không giải thích được mà trở lại điểm ban đầu.

Nhưng tổng kết mà nói, người này đang từ từ đến gần hắn.

“Không loại bỏ khả năng cũng là một dị năng giả, đánh ngất nàng rồi nói sau.”

Thái Hòa nghĩ, lập tức tăng nhanh tốc độ, nhanh chóng đến gần nàng.

“Ô, tổng tham mưu...”

Cầm lấy trứng uốn éo sáng lên Trà Mi đang khẩn trương mà đi phía trước chậm rãi, mặc dù trứng uốn éo trong tay nàng có thể thấy nơi rất xa, nhưng nhìn bóng dáng dãy nhà khắp bốn phía, cùng với những cây cối lắc lư, Trà Mi liền không nhịn được đang phát run.

Thời điểm khi Thái Hòa đến gần bên cạnh nàng, cô nàng này cảm giác đầu chóng mặt một cái, gần như là phản xạ có điều kiện mà nhắm mắt lại, ném ra một quả cầu nhỏ trong tay.

Quả cầu nhỏ này còn chưa rơi xuống đất, đã bị Thái Hòa dùng cái vòi ngăn cản lại, sau đó chụp vào trong tay.

“Quả nhiên, té xuống sẽ kích hoạt máy báo động hay sao... Còn nữa, thì ra là ngươi nha...”

Thái Hòa hơi hăng hái mà nhìn về phía Trà Mi.

Bình Luận (0)
Comment