Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 790 - Chương 790: Nghiên Cứu Thí Nghiệm Thể

Chương 790: Nghiên Cứu Thí Nghiệm Thể Chương 790: Nghiên Cứu Thí Nghiệm Thể

“Ta...”

“A ha ha ha ha, đúng rồi,” Ngô Thanh Báo chỉ một chiếc một chiếc xe nhỏ đang đậu ở phía trước, nói ra, “Ta phát hiện chiếc xe này thời điểm từ phòng tuyến đi ra, các ngươi có thể chạy chiếc xe này đi, vật thí nghiệm cũng đã để sẵn trên xe cho ngươi. Còn nữa, nói thêm một câu, có chuyện gì cần giúp đỡ, cứ việc tới nhà ga Sài Thành tìm ta, ngày mai ta sẽ trở về tiền tuyến.”

Đợi lúc Thái Hòa đi trước mặt đến cửa chiếc xe F1 này, quả nhiên trông thấy túi chứa xác đựng vật thí nghiệm đang đặt ở trong xe.

Nhưng mà khi hắn đi đến trước cửa xe, sắc mặt thoáng chốc lập tức âm trầm xuống.

“Chiếc xe này này cơ bản là xe hai chỗ ngồi, ngươi không nhìn thấy được chúng ta có bốn người hay sao!” Thái Hòa quay đầu lại trợn mắt nhìn, lại phát hiện vị trí Ngô Thanh Báo vừa mới đứng đã không có một bóng người.

“Hừ, chạy trốn còn rất nhanh. Cứ như vậy đi, có một chiếc xe cũng đã tốt hơn so với không có rồi, vẫn phải cám ơn ngươi.”

Thái Hòa phất phất tay phía phương hướng Ngô Thanh Báo rời đi, sau đó quay đầu nhìn về phía chiếc xe F1: “Ê, Yuna em đã tuổi nào rồi còn lấy không được bằng lái hay sao, vì sao em lại chiếm trước vị trí lái đây!”

Trước kia Yuna đã muốn lái xe, nhưng Thái Hòa cân nhắc đến đặc tính Zombie của nàng, không có đồng ý. Nhưng bây giờ trí lực của nàng cũng coi đủ cao so với lúc trước...

“Được rồi, xem như em thắng. Nhưng mà chị đại...”

Ghế phụ lái còn lại cũng bị học tỷ cho chiếm, nàng ôm lấy Lê Bống, hai người vừa vặn chen vào trong.

Thấy Thái Hòa đi tới, chị đại thè lưỡi, hỏi: “Căn cứ thói quen của nhân loại, phụ nữ... phụ nữ...”

“Được ưu tiên...” Lê Bống do do dự dự mà bổ sung.

“Ta chỉ có một yêu cầu” Thái Hòa nhìn về phía thùng xe, nói ra, “Có thể lái chậm một chút được hay không?”

Quay đầu lại liếc mắt nhìn Lê Huỳnh Bảo Ngọc đã từ nơi bí mật chạy đến, Thái Hòa nghĩ đến, dù sao cũng không phải một mình hắn hóng gió...

“C-K-Í-T..T...T ——!”

Ngay sau khi phát ra một thanh âm phanh lại dồn dập, một chiếc xe F1 rách tung toé dừng lại ở cầu vượt thành phố Biên Hòa đi thông hướng Sài Thành.

Mặt mày Thái Hòa tái nhợt vịn cửa xe đứng lên, vỗ vỗ thân thể đã bị thổi trúng cứng ngắc: “Được rồi, chờ Chi Pu ở nơi này đi.”

“Ê, nhân loại, thân thể ngươi rất yếu đúng không? Muốn ói hay sao?” Lê Huỳnh Bảo Ngọc nhìn hơi hả hê mà hỏi thăm.

“Đừng biểu lộ hờn dỗi của ngươi, muốn cắn ta nhưng mà chỉ có thể giương mắt nhìn ta tới rõ ràng như vậy được không?”

Thái Hòa liếc nhìn nàng một cái, sau đó quay ngoắc nói: “Chớ đờ người ngồi một đống, tới hỗ trợ đi.”

“Chà!”

Sau túi đựng xác bị kéo ra, một bộ thi thể nam Zombie tuổi trẻ cũng hiện ra.

Thái Hòa nhìn chằm chằm lăm lăm vào bộ thi thể này trong chốc lát, quay đầu hỏi Lê Huỳnh Bảo Ngọc nói: “Đây là đối tượng giao phối... Của bà già Zombie hay sao?”

“Ồ? Ngươi biết người kia sao! Ta chưa từng gặp qua đối tượng giao phối của nàng, không biết.” Lê Huỳnh Bảo Ngọc cười hì hì, nói ra.

“Mang theo ngươi có làm được cái gì...” Thái Hòa lắc đầu, rút ra đao chiến thuật.

Lúc đầu đề phòng ngăn cản lây nhiễm, chắc hắn còn phải đeo lên bao tay và khẩu trang, hiện giờ nhưng hắn cũng coi như miễn dịch ở trên một trình độ nhất định, một bước này cũng trực tiếp lượt bỏ.

“Có phải là nhìn một cái là biết hay không.”

Thái Hòa đưa chiến thuật đao cho Lê Huỳnh Bảo Ngọc: “Dùng cái này, để móc ra hắn Ổ Virus... Hoặc là chất gel virus.”

Lê Huỳnh Bảo Ngọc hơi kinh ngạc liếc mắt nhìn thanh đao nhỏ kia, hơi quấn quýt và do dự một chút, cuối cùng cũng nhận lấy.

Chuyện lúc đầu chỉ cần dùng ngón tay tốn một giây đồng hồ, nàng dùng Tiểu Đao cứ thế tốn hao gần một phút đồng hồ mới làm xong. Không có cách nào, không quen sử dụng công cụ cắt gọt...

Nhưng mà ngược lại Thái Hòa rất có kiên nhẫn, Lê Huỳnh Bảo Ngọc đã là Zombie hoang dại lâu năm, muốn thay đổi thói quen hành vi của nàng, đương nhiên phải hao phí càng nhiều thời gian.

Hiện giờ nàng đối với Ca Cao mà nói. Chắc chắn một máy hấp thu dinh dưỡng thật tốt, cũng không biết khi nào Ca Cao thì mới sẽ rời khỏi người nàng.

Đã muốn tạm thời sống chung một chỗ, vậy thì phải sống theo quy định của Thái Hòa. Hắn cũng không muốn chứng kiến một chuyện xấu sẽ xuất hiện ở trước mắt mình...

“Cho ngươi.” Lê Huỳnh Bảo Ngọc móc ra Ổ Virus đưa cho Thái Hòa.

“Thì ra cũng là Cấp Thủ Lĩnh... Ồ, không đúng?” Thái Hòa vừa nhận lấy Ổ Virus này liếc mắt nhìn, cũng lập tức phát hiện không đúng.

Hắn vội vàng móc ra khối Ổ Virus mới vừa lấy được từ trong túi quần chính mình này, cũng chỉ là đồ vật hắn dùng đến tăng cường thể năng.

Theo thời gian trôi qua, hay hoặc là bởi vì hắn liên tục hấp thu, khối Ổ Virus này đã dần dần bắt đầu đánh mất sức sống, chỉ là miễn cưỡng còn có thể tiếp tục sử dụng nữa.

Loại vật này có hơi giống thông qua rèn luyện cường độ cao nhanh chóng giảm béo. Chỉ khi nào dừng lại, thịt béo lại nhanh chóng mà lớn lên trở về.

Bình Luận (0)
Comment