Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 796 - Chương 796: Thỏ Bông Kinh Tởm

Chương 796: Thỏ Bông Kinh Tởm Chương 796: Thỏ Bông Kinh Tởm

Trở lại trạm xăng dầu, Lê Huỳnh Bảo Ngọc VÀ Yuna đã tìm được loại xăng phù hợp, đổ vào bình xăng xe F1. Thật ra thì động cơ xe F1 không chạy được dầu diesel. Điều này làm cho Thái Hòa suýt nữa đã hủy đi chiếc xe này

Thấy đám người Thái Hòa kéo con thỏ trở về, hai nữ Zombie đều sững sờ.

Yuna quay đầu sang liếc mắt nhìn, lập tức bình tĩnh mà xoay qua chỗ khác đi tiếp tục cố gắng lên, Lê Huỳnh Bảo Ngọc hai mắt lại tỏa ánh sáng, lập tức hưng phấn mà chạy tới.

Nàng nhìn chằm chằm vào con thỏ oán niệm bị Ngô Thanh Vân dẫm ở bụng này, kích động khoa tay múa chân một trận, sau đó lại nhìn về phía Thái Hòa.

Tuy nói nàng không có cố gắng làm ra biểu lộ đáng thương gì, nhưng mà bị một con Zombie Loli nhìn chằm chằm vào, Thái Hòa vẫn còn hơi không được tự nhiên.

“Được rồi, cho ngươi nói vài lời.”

Sau khi được cho phép, Lê Huỳnh Bảo Ngọc lập tức kêu lên: “Đây là cái gì? Có thể nhút nhít hay sao? Có thể ăn hay sao?”

“A!” Toàn thân thỏ oán niệm khẽ run rẩy, lần nữa kêu lên tiếng kêu thảm thiết, “Đừng! Đừng giết ta!”

“Ngươi xem, ngươi mới mở miệng cũng đã dọa tù binh.”

Thái Hòa lắc đầu, ngồi xổm người xuống kéo mạnh gỡ ra cái đầu thỏ bằng bông.

Lúc này hắn mới phát hiện trong đầu thỏ tầng lại còn chuẩn bị một vòng dây thép quấn quanh lại, mặc dù rất đơn sơ, nhưng xác thực có thể tạo được hiệu quả phòng hộ không tệ.

Bản thể của thỏ oán niệm là một cô gái gầy yếu nhìn qua khoảng hai mươi tuổi, cạo một cái đầu bóng lưỡng rất sáng, bởi vì thời gian dài chui ở trong lớp vỏ thỏ bông, làn da lộ ra vẻ rất yếu ớt. Ngược lại gương mặt nhìn chung quá bình thường, chủ yếu là cái đầu bóng lưỡng thật sự quá chói mắt. Giọng nói của nàng rất thô, Thái Hòa một lần cho rằng nàng có thể là một người đàn ông.

Nàng hoảng sợ trừng to mắt nhìn về phía team của Thái Hòa, lúc này Lê Bống lắp ba lắp bắp nói: “Ngươi... Ngươi là con thỏ ăn thịt người hay sao?”

“Nha đầu, lại đây.” Thái Hòa vội vàng kéo Lê Bống đến bên người một cái, sau đó nhìn chằm chằm vào cô gái đầu bóng lưỡng này hỏi, “Ngươi là ai? vì sao đánh lén ta?”

Cô gái đầu bóng lưỡng rất khẩn trương mà nuốt một ngụm nước miếng: “Ta... Ta chỉ là cần xăng thôi, lúc này ta muốn rời khỏi nơi này thôi... Mấy ngày hôm trước, ta cũng đã tới trạm xăng dầu này. Dĩ An này có tổng cộng chỉ bốn trạm xăng dầu như vậy, hai cái bị nổ, một cái vây đầy Zombies, chỉ có số lượng Zombies nơi này không nhiều lắm. Nhưng dị năng này của ta lấy chạy trốn là chủ...”

Trải qua nàng nói chuyện giải thích dông dài, Thái Hòa hiểu rõ đại khái chân tướng mọi chuyện.

Với tư cách một con con thỏ chạy trốn, cô gái đầu bóng lưỡng này vẫn mãi tiềm phục ở gần trạm xăng dầu này, một có cơ hội lập tức dẫn một con Zombie đi ra, sau đó giết chết. Theo kế hoạch của nàng, thì bốn năm ngày có thể hoàn thành.

Nhưng mà Zombies ở xung quanh liên tục mà lang thang đến. Đến cuối cùng ngược lại nàng bị vây ở nơi này. Hôm nay đoàn người Thái Hòa xuất hiện, làm cho nàng nhìn thấy hy vọng.

“Ngay từ đầu ta chỉ muốn xin giúp đỡ... Nhưng mà ngươi đột nhiên đi tới phía ta, ta nghĩ đến ngươi muốn công kích ta, bởi vì thời điểm ngươi giết Zombie chính là như vậy... Bên cạnh ngươi có phải là có đủ loại năng lượng tràng gì đó... Tóm lại thật xin lỗi, ta chỉ là quá sợ hãi... Thời điểm khi ngươi giết Zombies biểu hiện ra quá lợi hại...”

Cô gái đầu bóng lưỡng liên tục xin lỗi. Còn kèm theo đủ loại nịnh hót, Thái Hòa không thể không lên tiếng cắt đứt nàng: “Được rồi, dù sao bây giờ ngươi là tù binh của chúng ta. Biết rõ nhà máy nhôm ở nơi nào sao?”

“Biết... Biết rõ. Nhưng mà còn cách nơi này rất xa, làm sao, các ngươi muốn đi đâu vậy? Chỗ đó ngoài Zombie không có gì cả, các ngươi đi làm gì?” Sau khi cô gái đầu bóng lưỡng hỏi xong, mới phát hiện sắc mặt Thái Hòa đã âm trầm xuống. Lập tức lộ ra hơi xấu hổ một chút, “Coi như ta không có hỏi...”

Thái Hòa nhét đầu con thỏ lại cho nàng: “Đừng có lại cố gắng chạy trốn. Đúng, tên tuổi ngươi là gì?”

“Ha ha... Hãy kêu ta con thỏ là được. Ta sẽ không chạy nữa...” Cô gái đầu bóng lưỡng cầu khẩn mà nhìn Ngô Thanh Vân một cái, “Cô gái... Cô gái này. Ngươi có thể thả ta ra hay không? Làm sao sức lực ngươi lớn như vậy...”

Thật ra cô gái này có năng lực chạy trốn rất mạnh, nếu như không phải có Thái Hòa quấy nhiễu tinh thần, nói không chừng còn phải tốn sức tay chân một trận mới có thể bắt được nàng.

“Ngươi làm gì phải mặt một bộ đồ bằng bông như vậy?” Thái Hòa vẫn là không nhịn được tò mò hỏi.

Con thỏ lập tức lộ ra một chút đắc ý, vỗ vỗ cái bụng phình ra của bộ đồ thỏ bông: “Trong con thỏ bông này tất cả đều là dây thép quấn quanh. Ở bên trong vừa ấm cúng lại an toàn. Hơn nữa có đôi khi Zombie còn sẽ không công kích ta, chỉ cần ở trên người dính đầy máu Zombie...”

Bình Luận (0)
Comment