Thái Hòa nghĩ thầm, có lẽ là bởi vì người sống sót nơi này rất ít, hoặc là xác thực không có bất kỳ người sống sót nào, thời gian dài bọn nó tàn sát lẫn nhau với đồng loại, không chỉ có trình độ tiến hóa cao, hình thức hành vi cũng có biến hóa một chút.
Đối mặt uy áp của vài con Zombie Cấp Thủ Lĩnh, cứ việc có tên nhân loại Thái Hòa này đang kích thích dục vọng bản năng công kích của bọn nó, nhưng những con Zombies này vẫn còn hơi co vòi.
Thường thường đều gào rú sau một lúc lâu ở tại chỗ, mới chợt nhào về phía thùng xe, nhưng hơn phân nửa sau khi không có đến gần cũng đã bị giải quyết xong.
Một con Zombie biến dị trong số đó ngược lại thừa dịp làm mồi dụ, chụp loạn ở mép thùng xe, quá mức thậm chí đã duỗi ra cánh tay gầy gò, thân hình mỏng như tờ giấy nhào vào mặt Thái Hòa, nhưng mà bị Lê Huỳnh Bảo Ngọc đạp một cước văng xuống.
Lực lượng của nàng, trực tiếp làm cho mặt hắn vốn đã biến hình lại vặn vẹo triệt để, đâm vào trên tường rào sinh tử không biết ra sao.
“Tên nhân loại khoai to là của ta! Chỉ là một con Zombie cấp thấp cũng dám thò tay ra cướp với ta!”
Lê Huỳnh Bảo Ngọc không hề nao núng mắng một câu, sau đó quay đầu lại liếc mắt nhìn Thái Hòa, nàng duỗi ra đầu lưỡi phấn nộn liếm liếm môi.
“Đừng như vậy... Ta cũng ngại ngùng giải thích với ngươi công dụng của khoai to.”
Thái Hòa bất đắc dĩ ch lại cái trán, nói ra.
Mặc dù số lượng Zombie nơi này nhiều, nhưng miễn cưỡng còn có thể vứt bỏ, nhưng mà đợi đến phía trước xuất hiện một chiếc xe container thật dài lật ngang container ở phía sau xe, cũng đồng nghĩa bọn họ chỉ có thể bỏ xe.
“Đeo vào, đây không phải tù binh của ngươi hay sao?” Thừa dịp thời điểm các nàng Yuna ngăn cản
“Ta đột nhiên hiểu rõ vì sao nhanh như vậy ngươi cũng đã thỏa hiệp.” Chi Pu vừa đem vác thiếu nữ hầu gái trên lưng, vừa nói.
“Đã muộn.” Thái Hòa cười quỷ dị.
Phía sau Zombie chen chúc mà đến, lúc này Chi Pu đột nhiên xoay người sang chỗ khác, kêu lên một tiếng gào rống về phía đám Zombies kia: “A ~!”
Thanh âm nữ cao sắc nhọn, làm cho động tác những con Zombies kia lập tức chậm dần đều, mặc dù biểu lộ không có thay đổi gì, nhưng Thái Hòa biết rõ, bản năng bọn nó sinh ra sợ hãi khi Zombie Cấp Thủ Lĩnh thị uy. “Còn ngơ ngẩn ở đó làm gì, có ngươi ở đây, rất nhanh bọn nó sẽ thoát khỏi loại khủng hoảng này.” Sau khi chạy lấy đà, Chi Pu trực tiếp nhảy lên thùng đựng hàng xe, sau đó quay đầu nói ra với Thái Hòa.
“Đừng nói thật giống như tất cả phiền toái đều là tại ta dẫn tơi nha.” Thái Hòa buồn bực nói.
Hắn thuận tay ôm eo Lê Bống, cái vòi tinh thần móc ở trên thùng xe, hai người lập tức giống bị sợi dây vô hình treo lên không trung vậy.
“Wow, dường như thiên ngoại phi tiên.” Chi Pu trừng to mắt, than thở nói.
“Không tê nha?” Ngô Thanh Vân cười cười, hỏi.
“Cái gì vậy... Chỉ là bị nhân loại ôm lấy mà thôi...” Chi Pu hừ lạnh một tiếng.
Yuna chém một liêm đao ngã xuống hai con Zombies, sau đó một tiếng “Bùm” rơi vào bên cạnh Chi Pu, sắc mặt bình tĩnh nói: “Chị đại thật hỏi, ngươi cảm thấy loại dị năng này không tệ nha?”
“Ặc? Ta...”
“Nàng chắc chắn là muốn trải nghiệm một lần nha.” Lê Bống khẽ cười nói, ánh mắt vẫn đang ngơ ngác, dĩ nhiên là dùng giọng điệu không phải hoàn thành trào phúng một lần cuối cùng.
“Coi như là muốn trải nghiệm, cũng là do ta ôm Lê Bống nha...” Chi Pu buồn bực nói.
Lúc đầu Thái Hòa cho rằng sau khi tăng lên thực lực, đối mặt một đống lớn Zombie bình thường cũng không cần phải lo lắng như trước, nhưng trên thực tế, đối với Zombie cao cấp mà nói, năng lực công kích của quần thể Zombie bình thường cũng rất khủng khiếp.
Liên tục kẻ địch nhào tới từ bốn phương tám hướng tuôn đi qua, rất dễ dàng làm cho người ta sinh ra cảm giác tuyệt vọng bất luận giãy dụa như thế nào cũng không thể trốn thoát.
Sau khi xuống xe, ngay từ đầu các nàng Chi Pu thay phiên gào rú thị uy còn có thể tạo được một ít hiệu quả, nhưng theo thời gian trôi qua, hiệu quả liền dần dần yếu bớt.
Chi Pu nói không sai, có Thái Hòa ở nơi này, những con Zombies này giống như là uống thuốc tăng lực vậy, càng ngày càng hưng phấn.
“Gràooo!”
Lại là một con Zombie không có hai tay gào rống từ nóc nhà nhảy xuống, khi xẹt qua đỉnh đầu Thái Hòa, lập tức mở ra miệng rất lớn cắn tàn bạo đi xuống.
“Bụp!”
Hắn đụng vào một tầng lưới phòng hộ vô hình, đồng thời Lê Bống nhảy lên thật cao, mũi tên trong tay nhanh chóng cắm vào trong mắt Zombie, cầm mũi tên rút mạnh lại một cái trong lúc đang rơi xuống đất.
“Nỏ không phải dùng như vậy trùi... Cứ như vậy đi, đợi thăng lên đến Cấp Thủ Lĩnh, chắc lập tức sẽ thay đổi thói quen cận chiến thôi.”
Thái Hòa vừa quay đầu, đã nhìn thấy trên lưng Chi Pu thiếu nữ hầu gái đã tỉnh lại, đang mở to một đôi mắt mờ mịt nhìn mình.
“Ồ, tại sao có thể tỉnh lại được... Thành công rồi hay sao?”