Xe tải nhỏ đậu ở giao lộ khu công nghiệp, cửa thùng xe “Loảng xoảng” một tiếng mở ra, từ bên trong nhảy xuống hai người cái ăn mặc đồ bông hình gấu xám.
Hai con gấu bông một con thì có khuôn mặt tươi cười, một con khác thì có mặt khóc, trên lông tơ bẩn thỉu dính đầy đủ loại màu sắc vi diệu, xem ra không chỉ không có đáng yêu, ngược lại tương đối đáng sợ.
Sau khi xuống xe, bọn họ lập tức xoay người từ trong buồng xe kéo dài ra ba thanh trường mâu sáng loáng tự chế, còn có một cái lưỡi rìu.
Trong buồng lái cũng bò ra ngoài một con chó bông, nhìn qua ngoại hình là một con Cự Lang bông.
“Cho.” Gấu mặt khóc giao một thanh trường mâu cho Cự Lang, sau đó nâng lên cái đầu chó bông của chính mình loạng chòa loạng choạng đi tới.
Cự Lang giọng ồm ồm hỏi: “Ngươi làm gì lấy đầu lấy xuống chơi vậy? Bị chị thỏ biết sẽ tức giận. Đúng rồi, chị thỏ đi đâu rồi? Mùi vị nàng tới đây lại rất khó phân biệt nữa. Mùi vị nơi này... Thật làm cho ta khó chịu, ta ghét nhất nơi như thế này ...”
Hắn vừa dứt lời, lập tức nghe “Ầm” một tiếng vang trầm thấp, oán niệm thỏ đã đứng ở trên đỉnh thùng xe, sau đó nhảy nhẹ xuống.
“Chị thỏ!” Cự Lang tranh thủ thời gian dừng lại lời oán giận, hỏi, “Tình huống bây giờ thế nào rồi? Lúc đó nghe được tín hiệu của ngươi, chúng ta cũng không có manh động. Nhưng đám người kia chỉ có một một người nam, còn lại tất cả đều là cô gái, thậm chí còn có đứa nhỏ, như thế tại sao còn để chúng ta cùng tới nơi này làm gì? Nơi này rất nhiều Zombies, bất tiện hành động mới đúng chứ?”
Giọng điệu Cự Lang mang theo cảm giác hỏi dò, cứ việc không thấy vẻ mặt của hắn, nhưng từ loại ngữ điệu mang theo khiêm cung này, hắn rất kiêng kỵ với con thỏ này.
Con thỏ lắc lắc đầu, từ trong tay gấu mặt tươi cười nhận lấy thanh rìu này, đặt ở trong tay kiểm tra một chút: “Ha? Sói đại bản, mày đang chất vấn năng lực phán đoán của bà mày hay sao? Đừng quên có thể sống đến hiện giờ đều là nhờ công lao của ai!”
Giọng điệu của nàng lúc này nơi nào còn có căng thẳng và kinh hoàng như lúc ở trước mặt team của Thái Hòa, ngược lại vô cùng dũng mãnh, mà ngay cả động tác cũng có vẻ rất thô bạo.
“Không... Ta không phải ý đó...” Cự Lang cúi đầu nói chuyện.
“Ầm!”
Con thỏ chặt lưỡi rìu lên trên mặt đất, một cánh tay khác chọc tới từ bên cạnh cái cổ Cự Lang, nặng nề quay trên thùng xe, đầu con thỏ gần như sắp va vào nhau với đầu sói: “Mang theo những người cặn bã này như các ngươi, bà nội mày cũng sắp mệt chết rồi! Nếu không phải là bởi vì một người thật sự quá tẻ nhạt, ta đã sớm ném toàn bộ các ngươi cho Zombies rồi!”
“Thật... Xin lỗi...”
“Hiện giờ còn không phải cái gì đều phải dựa vào ta! Ngay cả thăm dò cũng là bà mày tự thân ra trận! Các ngươi hơi có tác dụng có được hay không vậy!” Con thỏ tiếp tục gầm hét lên.
Cự Lang bông và hai con gấu bông đều cắm mặt xuống đất, giọng nói nhỏ đến mức không thể nghe thấy: “Thật sự xin lỗi đã làm vướng bận tới đại tỷ.”
“Dẹp, nói là thức tỉnh dị năng rồi, nhưng trên thực tế là dị năng giả vô dụng còn không phải chỗ nào cũng có...” Con thỏ lầm bầm lầu bầu oán giận nói, “Còn dám xem thường bọn họ... Chính là đứa bé trai kia cũng có thể làm thịt đám cặn bã các ngươi này nha. Rời khỏi đồ phòng hộ của bà mày, tụi mày sớm đã chết 100 lần, coi như không chết, cũng sớm đã bị lây nhiễm...”
Nghe con thỏ dùng giọng nói hết sức rõ ràng, hơn nữa không giảm thấp ậm lượng chút nào, lại mắng một trận tàn nhẫn, ba người kia chỉ có thể chôn đầu không nói tiếng nào.
“Ê, nghe rõ ràng, trên người bọn họ dính vào mùi của ta, Sói Đại Bản ngươi phụ trách lần theo dấu vết.” Con thỏ nói, “Dám làm mất dấu rồi, bà mày cắt luôn lỗ mũi của mày đi! Gấu Khóc, các ngươi nên làm gì chính mình rõ ràng, có cô gái kia lớn lên nhìn rất giống con lai, còn có người kia ...” Nàng dừng lại một chút, giọng điệu lập tức trở nên rất không cam lòng,” Cô gái rất đẹp đẽ vóc dáng rất cao kia, đều để cho ta! Một người giẫm ta, một người dám đạp ta ...”
Con thỏ nghiến răng nghiến lợi một lúc lâu, mới nói tiếp: “Nói chung một câu nói, người nào tự ý hành động, thủ đoạn của bà nội mày chắc tụi mày cũng đã biết đến, tụi mày chết đi không quan trọng lắm, chớ liên lụy tao! Nhìn bọn họ cõng lấy vài cái ba lô, vật tư chắc cũng không ít. Hơn nữa người đàn ông kia còn có rất rõ ràng là người nói giọng Sài Thành, xem như chúng ta đánh nhau xong đi Sài Thành mà nói, cũng sẽ có rất nhiều tác dụng. Hừ, bắt ta dẫn đường, nhưng lại không biết thời điểm các ngươi vào thành cũng đã bị bà nội mày nhìn chằm chằm rồi.”
“Ha ha ha...” Tiếng cười của con thỏ từ trong cái đầu thỏ bông truyền ra đứt quãng, ở trong bối cảnh phế tích khu công nghiệp âm u khủng khiếp này làm nền, thật làm cho người ta sởn cả tóc gáy...
Hai con gấu bốn mắt nhìn nhau một cái, mà Cự Lang thì không thể chờ đợi được nữa xảy ra bắt đầu ngửi ngửi.