Con zombie bóng đen to lớn khí thế hung mãnh này đột nhiên kêu lên một tiếng gào thét, móng vuốt cũng lập tức lệch khỏi vị trí ban đầu, một trận gó mạnh dán vào gò má Thái Hòa lướt tới.
Không chờ nó rơi xuống, Thái Hòa bày ra tư thế chuẩn bị sút bóng, đột nhiên đạp tới.
Đồng thời tận mấy cái cái vòi tinh thần cũng kèm theo một cước này của Thái Hòa, đạp thật nhanh về phía chính giữa bụng của bóng đen này.
“Gràooo!”
Bóng đen hét thảm một tiếng, nặng nề rơi xuống đất.
“Hít hà~!” Vừa trong nháy mắt, Thái Hòa trải nghiệm được cảm giác kích thích khi ngồi tàu lượn siêu tốc, suýt chút nữa trái tim cũng không thể trở về vị trí cũ.
Thái Hòa bình phục tim đập một thoáng, nhìn về phía người đánh lén.
Bóng đen này ngã trên mặt đất, lớn cỡ khoảng một chiếc xe thể thao loại nhỏ, xem ra thật là làm người ta tê dại cả da đầu.
Bộ lông nhìn giống hệt như kim nhọn chĩa ra, thân thể to lớn, tứ chi mạnh mẽ, móng vuốt đao như nhọn vậy, răng nhọn lập lòe ánh sáng lạnh lẽo...
“A! Cự khuyển Phong cách của ta!”
Đây là một con chó sói biến dị! Chẳng trách có thể đánh lén Thái Hòa thành công, loại sinh vật này vốn là thợ săn trời sinh.
Hơn nữa hình thể con này, có thể còn muốn lớn hơn so với Ca Cao trước khi xảy ra biến dị!
Nhưng mà tuy rằng Thái Hòa đạp nó đau, nhưng con sói chó biến dị này rồi lại nhanh chóng dựng người dậy, thậm chí Thái Hòa cũng không thấy rõ động tác của nó, lập tức thấy một vệt bóng đen lại đánh về phía Chi Pu.
Nói một cách chính xác, là xe tải nâng Chi Pu đang lôi kéo...
Xem ra con sinh vật khủng khiếp này còn có trí lực tương đối khá, sau khi ăn quả đắng khi công kích kẻ nhân loại Thái Hòa này, lập tức chuyển hướng một sinh vật khác xem ra nhỏ yếu nhất, thiếu nữ hầu gái.
“Thì ra ở trong quyết định của ngươi, ta so với con Zombie nằm bất động còn yếu hơn hay sao!” Sau khi nhận ra được điểm này, Thái Hòa lập tức cảm giác đậu đen rau muống một trận.
Đôi mắt của Chi Pu lập tức trở nên càng đỏ hơn, nàng rên khẽ một tiếng, trong nháy mắt khi bóng đen kia đến gần, đột nhiên hành động.
Với Chi Pu thì di chuyển ở trong phạm vị cực nhỏ như vậy mà nói mà nói, Thái Hòa cũng rất khó hoàn toàn bắt lấy động tác của nàng.
Chỉ có điều nhìn qua dường như nàng và con chó sói biến dị kia đánh cho tương đối kịch liệt, “Oành oành oành” âm thanh liên tục truyền đến, cách xa hơn một chút thậm chí cũng có thể cảm giác được một luồng khí áp khủng khiếp.
Con chó sói biến dị kia né trái né phải, mặc dù thân thể to lớn, thế nhưng mà rất linh xảo.
Bụng nó bị thương, dẫn đến máu tươi tung tóe liên tục, xem ra tình cảnh vô cùng khốc liệt.
Nhưng mà thời điểm ngay khi bọn hắn đang đánh nhau kịch liệt, con chó sói biến dị kia đột nhiên đầu lệch đi, sau đó lại đột nhiên bị đạp bay, đập nặng nề vào trên một bức tường đổ.
Nó cố gắng giãy giụa ngẩng đầu, nhưng đầu rồi lại lay động một cái, uể oải xuống triệt để.
Chi Pu còn bày tư thế công kích đứng ở đằng kia, nhìn chằm chằm Thái Hòa trước mặt, bộ dáng vẻ mặt hơi mờ mịt.
Đang đánh nhau kịch liệt, đối thủ đột nhiên bị xử lý mà không hiểu ra sao...
“Cảm ơn, không phải ngươi phân tán sự chú ý của nó, hiệu quả xoắn giết tinh thần của ta cũng sẽ không tốt như thế.” Thái Hòa cười nói.
Đi ngang qua Chi Pu trong trạng thái vẫn còn đang đờ đẫn, Thái Hòa đi tới trước mặt con chó sói biến dị kia, tặc lưỡi than thở nói: “Ta đã từng tổn thất một con cự khuyển phong cách ngầu lòi, nhưng ngày hôm nay ta lại có thêm... Mày!”
Hắn còn chưa dứt lời, Lê Huỳnh Bảo Ngọc lại đột nhiên vọt tới, giương lên quả đấm nhỏ, đập một quyền thật mạnh vào xương sọ cứng rắn của con chó sói này, móc ra chất gel Virus.
Khối chất gel này vừa nhìn là biết rất tinh khiết, phỏng chừng rất nhanh sẽ có thể chuyển đổi thành Ổ Virus.
Thái Hòa hoàn toàn không ngờ tới Lê Huỳnh Bảo Ngọc lại đột nhiên công kích sói chó biến dị, ngay cả cơ hội ngăn cản cũng không có.
“Không... Không phải ta làm...” Lê Huỳnh Bảo Ngọc cầm khối chất gel này, lại như chỉ lo Thái Hòa sẽ nhào lên cướp vậy, tranh thủ thời gian nhét thật nhanh vào cổ họng.
Bản thể Ca Cao thức tỉnh lần thứ hai, một cái đầu nhỏ xông ra, nuốt xuống khối này chất gel một cái.
“Cũng không phải ta ăn đi!” Vẻ mặt Lê Huỳnh Bảo Ngọc hơi oan ức, nàng hoàn toàn là bị.. Khống chế, nhưng ánh mắt của mọi người lại đều tập trung ở trên người nàng.
“Ngươi tốt nhất cố gắng tiến hóa cho ta, ít nhất bù đắp tổn thất cự khuyển phong cách của ta ra đi lần thứ hai!”
Thái Hòa hơi tức giận nói chuyện: “Ta vừa đang ảo tưởng cưỡi nó, lao nhanh ở dưới ánh tà dương nha!”
“Nhưng mà ngươi lại đều xé nát nội tạng nó ra...” Ngô Thanh Vân ngồi chồm hỗm xuống nhìn qua cẩn thận, lại ngẩng đầu nhìn về phía Thái Hòa, “Thời điểm khi nó lao nhanh, ruột lòi ra ngoài.”
“Còn có mảnh vỡ nội tạng.” Yuna nói bổ sung.
Nhưng mà thu hoạch một khối chất gel chó biến dị ít ỏi mà nói, cũng coi như là một niềm vui bất ngờ.
Sau khi bản thể Ca Cao nuốt chất gel, lại chìm vào trong giấc ngủ.