Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 858 - Chương 858: Sập Bẫy

Chương 858: Sập Bẫy Chương 858: Sập Bẫy

Lê Bống lôi kéo thật chặt cắn ống tay áo không tha, Thái Hòa cũng chậm rãi đi đến phương tòa nhà Skydeck: “Bất kể dò xét thế nào cũng không tìm thấy đoàn ánh sáng tinh thần, phỏng chừng có người nào đó bắt đầu năng lực che đậy chính mình... Tên dị năng giả hệ tinh thần này, hoàn toàn là hai loại phương hướng phát triển cực đoan bất đồng với ta...”

“Anh tư... Như thế nào rồi?”

Trong một góc khác trong tòa nhà Skydeck, đột nhiên vang lên một giọng nam.

“Hoàn toàn kéo đi vào, trong đó có một người dị năng giả hệ tinh thần tương đối phiền toái. Còn lại, cố gắng hết sức bắt sống, hiểu chưa? Chờ sau khi bọn hắn chơi xong, không cần ngươi ra tay cũng có thể bắt lấy bọn họ. Đúng rồi, trong bọn họ còn có mấy cái cô gái xinh đẹp nha... Sau khi bắt được có cần ta giúp một trận hay không, cam đoan các nàng ở trạng thái ảo giác làm ngươi...”

Thanh âm trầm thấp cười trả lời.

“Được, phi vụ này thành công, muốn cô gái còn không đơn giản hay sao? Đừng làm phức tạp nha! Ngươi bên kia cũng cẩn thận một chút, trước khi mọi chuyện thành công, bất kể như thế nào cũng phải chịu đựng cho ta.” Giọng nam không kiên nhẫn mà cắt đứt lời nói của hắn, nói ra, “Tên hệ tinh thần kia, có thể gây ra rắc rối gì hay không?

“Không có việc gì, ta sẽ giải quyết hắn trước khi hắn có thể gây ra được chuyện gì. Năng lực ta mạnh bao nhiêu, người khác không biết, ngươi còn không rõ ràng hay sao? Ha ha ha... Ta lại cảm thấy rất chờ mong, vừa vặn lấy hắn ra thử đao một chút, xem thử tinh thần lực của ta mạnh đến mức nào. Nhưng mà ta đã có một ít dự cảm, hắn chắc là dị năng giả loại hình công kích nha... So với loại dị năng đùa bỡn lòng người của ta, cơ bản không trên cùng một cấp bậc.”

Thanh âm giọng nam trầm thấp đột nhiên hơi hưng phấn lên.

“Dị năng giả hệ tinh thần gì, ngươi cơ bản là dị năng giả bệnh tâm thần. Dị năng luyện quá nhiều ảnh hưởng đến đầu óc hay sao?” Giọng nam trầm mặc hai giây, sau đó không nhịn được mắng.

“Cứ như vậy đi, trong chốc lát tụ hợp với ngươi.” Giọng nam Trầm thấp không hơi nào đi trả lời.

“Ê, đừng làm loạn nha, đừng quên hạng mục của chúng ta...Cứ như vậy tắt đi a!”

Sau khi để xuống bộ đàm, giọng nam kia kéo ra cửa phòng hơi nghiêng: “Ta vẫn phải đi xem mới được, cố gắng hết sức bắt sống. Nếu đùa chơi chết còn làm việc thế nào...”

Cửa hông tòa nhà Skydeck ở vào trong một cái hẻm nhỏ, trừ ra mấy chiếc xe đạp rỉ sắt ra, nơi này đúng là không thấy bất kỳ cái bóng Zombie nào.

Cánh cửa bên kia vốn là rách rưới te tua, lúc này lũng la lũng lẳng mà treo lòng thòng ở phía trên, giống như lúc nào cũng có khả năng rơi xuống đất vậy.

Thái Hòa lôi kéo Lê Bống vừa quẹo qua một cua quẹo, vừa vặn nhìn thấy một bóng người tiến vào trong cánh cửa.

“Yuna hay sao?”

Mái tóc đen thật dài, áo sơ mi trắng bó người và váy ngắn, tất đen dài mang vào một đôi giày da màu đen... Coi như Thái Hòa thị lực kém như thế nào đi nữa, cũng không thể nhận lầm người ở dưới tình huống như thế này.

“Nói đến bộ trang phục này vẫn là ta yêu cầu nàng mặc.”

Sau khi hắn hơi dừng một chút, lập tức ôm lấy Lê Bống chạy thật nhanh về phía cửa.

Tuy rằng Yuna không nhìn thấy bọn họ, nhưng cân nhắc đến hiện giờ người người đều chịu đến ảo giác ảnh hưởng, không thấy những người khác cũng là chuyện rất bình thường.

Từ sau khi tiến vào cửa hông, chính là một con đường cho công nhân viên thật dài.

Tủ thay đồ ngã ngang dọc tứ tung trên mặt đất, một luồng mùi lạ nồng đậm bay ra từ bên trong, tia sáng tối tăm, cửa phòng nửa khép nửa mở, xem ra trong này rất là quỷ dị.

“Cũng còn may tòa nhà cao tầng Skydeck này rất lớn, không phải vậy nơi này cũng nên bị Zombie chặn lại. Người đánh lén này làm ra được nhiều chuyện như vậy, chính là để cho dị năng mình tạo được tác dụng đây mà? Cũng thật là đủ phiền phức.”

Thái Hòa cau mày, cầm lấy tay Lê Bống chậm rãi đi vào.

Thật ra không dùng tới hắn dắt, Lê Bống cũng sẽ không chủ động buông ra ống tay áo của hắn.

“Yuna? Là ngươi sao?”

Thái Hòa thấp giọng kêu một câu, trong hành trống rỗng lang, hắn cố gắng giảm thấp âm lượng nghe ra cũng rất vang vọng, đủ khiến người gọi tập kích chính mình bị dọa nhảy lên một cái.

Thấy không có ai trả lời lại, Thái Hòa nhìn xung quanh một lúc, lập tức tiếp tục đi vào trong.

Nhưng mà vừa qua một cua quẹo, hắn lại nhìn thấy bóng người quen thuộc kia chợt lóe lên từ trước mắt, trực tiếp chạy vào trong phòng vệ sinh công nhân viên.

Khoảng cách lần này khá gần, Thái Hòa cũng thấy rõ, nửa người trên của bóng người kia, đều đang bị máu tươi nhiễm đỏ rồi!

Một cái cánh tay tòng teng ở bên người, dường như bị trọng thương vậy...

“Yuna!”

Thái Hòa vội vã tăng nhanh tốc độ, theo sát đuổi theo vào.

Trong nháy mắt khi hắn đẩy cửa ra, một đạo ánh sáng lạnh lẽo đột nhiên chém thẳng vào đỉnh đầu hắn.

Nhưng mà trên mặt Thái Hòa, lại ngay cả một chút sắc mặt kinh ngạc cũng không có.

Bình Luận (0)
Comment