Sau khi quyết định, Hải Yến lập tức lẳng lặng tới gần quái nhân đầu bí đỏ, đồng thời ở trong lòng yên lặng tính toán thời cơ.
“Chính là hiện giờ!”
Thời điểm khi tiếng kêu “Cọt kẹt” dừng lại, Hải Yến đột nhiên nhảy lên một cái, từ sau quầy trực tiếp nhảy ra ngoài, đao nhỏ trực tiếp huơ về phía cổ của đối phương.
Nhưng mà đúng vào lúc này, nàng lại đột nhiên cảm cảm thấy hoa mắt, trong nháy mắt giống như nhìn thấy một đôi mắt đỏ như máu xẹt ngay qua...
Trong nháy mắt khi Hải Yến hoảng hốt, bí đỏ người đã né tránh sự công kích của nàng, đồng thời một cái thủ đao, trực tiếp chém ở nàng sau gáy thượng.
“Quả nhiên đây là...”
Yuna ôm Hải Yến ở trong tay, từ khi con mắt của nàng khôi phục bình thường, Hải Yến trong lòng lại biến trở về dáng dấp quái vật giống hệt như lúc trước.
“Luôn cảm thấy mùi vị rất quen thuộc... thì ra không phải tại khứu giác của ta gặp sự cố, mà là đôi mắt của ta... nhưng mà không có cách nào ở dưới trạng thái này kiên trì quá lâu...”
Nói xong, Yuna đưa ra một cánh tay, xoa xoa sau gáy của chính mình: “Đều do kẻ nhân loại này, chạy cái gì chạy nha, đến tột cùng là ở trong mắt ngươi ta bị cái gì vậy...”
Cứ việc giọng điệu khó chịu, nhưng Yuna vẫn là ném Hải Yến đi ra phía sau, treo ở trên liêm đao của chính mình, vậy mà cứ thoải mái gánh đi ra ngoài như vậy: “Tìm xem những người khác đi, ngược lại mùi vị chưa quen thuộc, thì chắc chắn là kẻ địch...”
Đồng thời trong khi Yuna đang giải quyết đi Hải Yến, thì ba người Hồ Vĩnh Khoa còn đang ở trong tòa nhà Skydeck ngươi truy ta đuổi lẫn nhau.
“Tại sao còn đuổi theo ta không tha vậy! Ta trốn đi ngươi cũng chui vào làm gì vậy trùi!”
Lúc này trong lòng Hồ Vĩnh Khoa hết sức phát điên, hình thức hành vi của con Zombie phía sau này vô cùng quỷ dị, thậm chí hơi tương tự với hắn.
Ngươi truy ta đuổi được một lúc, Hồ Vĩnh Khoa hoảng hốt chạy bừa mà vào trong từng dãy kệ chứa đồ.
Trên mặt đất là đủ mọi vật dụng bừa bộn, một ít khay chứa đồ bị sụp đổ xuống, ngã dài từ trong ra ngoài, làm cho hắn chạy trốn trở nên quá mức khó khăn.
Nhưng mà lúc này càng hoảng hốt, lại càng dễ dàng bị ảnh hưởng bởi những chướng ngại vật.
Cảm giác được khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng gần, trong lòng của Hồ Vĩnh Khoa rất là sợ hãi, hắn không nhúc nhích mà kêu to lên:
“Cứu... Cứu mạng!”
Trên đường thỉnh thoảng xuất hiện Zombie còn không nói, còn có hai con Zombies một trước một sau đuổi theo mãi không bỏ.
Nhưng ứng phó những con Zombies trên đường kia cũng đã rất khó, hắn lại phải đối phó với hai con zombies đặc biệt kỳ lạ này, thật sự là hơi miễn cưỡng.
Chỉ là chạy một hơi như vậy, hắn cũng đã cảm giác thể lực mình sắp đến cực hạn.
Hết lần này tới lần khác bất kể chạy đến đâu, đều không có đột nhiên gặp phải các đồng đội đã lạc mất, điều này làm cho tâm tư hắn muốn tìm kiếm viện trợ hoàn toàn thất bại.
“Con quỷ dịch này đến cùng xảy ra chuyện gì a!”
Hồ Vĩnh Khoa cảm giác mình cũng sắp hỏng mất, trong lòng của hắn rối loạn, dưới chân cũng giẫm trượt vào không trung, trực tiếp té xuống trong một đống hàng hóa chồng chất.
“Chết chắc! Lần này chết chắc nha!”
Đang trong lúc Hồ Vĩnh Khoa không để ý đau đớn, vừa ngã xuống lại tiếng tục đứng lên, từ sau khay chứa đồ một bên, lại đột nhiên truyền đến thanh âm mũi đao huơ múa trên mặt đất.
“Thanh âm gì?”
Đầu tiên là Hồ Vĩnh Khoa sững sờ, sau đó lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Nơi này ngoại trừ Zombie ra, sẽ không có người sống sót khác, sẽ phát ra loại động tĩnh này, nhất định là...
“Cứu... Cmn cứu với!”
Sau rút ra một chân từ trong khay chứa đồ, Hồ Vĩnh Khoa vừa mới nhen nhóm lên hy vọng, lập tức biến thành hoảng sợ.
Thân hình cao lớn, toàn thân che kính từng mảnh từng mảnh giáp sắt, trong tay còn cầm một thanh khảm đao dài ngoằn, trên chuôi đao treo khóa sắt. Những khóa sắt này lại quấn vòng ở trên cánh tay đầy bắp thịt của nó.
Trên người quái vật khủng khiếp không nhìn thấy gương mặt này, khắp nơi đều treo đầy thịt nát, gần như bị máu tươi nhuộm đỏ toàn thân.
Mà ở trên tay hắn, còn đổ ra kéo lấy một con nữ Zombie máu tươi đầm đìa.
Nhìn kỹ, nữ Zombie này chính là nữ zombie trước kia đuổi theo hắn không tha.
Nhưng mà lúc này Hồ Vĩnh Khoa làm sao chú ý được những chuyện này, từ khi bắt đầu nhìn thấy còn Zombie giáp sắt này, hắn cũng cảm giác toàn thân cứng ngắc, giống như rơi vào hầm băng vậy.
Hàm răng không có cách nào khống chế được va đập vào nhau cầm cập, một loại cảm giác vãi tè đang đánh úp lại vào lúc này.
Con Zombie giáp sắt này chậm rãi quay đầu lại. Sau mặt nạ lộ ra ánh mắt lạnh như băng, trong nháy mắt làm cho Hồ Vĩnh Khoa cảm giác được một cổ hàn khí lành lạnh.
“Đây... đây là quái vật gì...”
Trong nội tâm Hồ Vĩnh Khoa vừa mới hiện ra ý nghĩ này, nam Zombie đuổi theo hắn lúc trước cũng đi ra.
Nhưng mà nam Zombie này vung lấy dao găm rỉ sắt mới vừa xuất hiện, đã bị tầm mắt Zombie giáp sắt khóa chặt lại.