Tuy rằng này biến hóa chỉ có chính Thái Hòa mới có thể trông thấy được, hơn nữa lại càng quỷ dị…
Cái vòi trong suốt đỏ như máu, dọc theo cái vòi đâm ra rất nhiều giác hút dữ tợn, đầu vòi nhọn như đao, toàn bộ có thể co rút lại tự nhiên.
Thời điểm trong khi vô số cái vòi xuất hiện ở phía sau Thái Hòa, thoạt nhìn ngoại hình hắn cũng tương đối phong cách.
“Còn may là vô hình, bằng không nhìn thật là quá gây chú ý, đi ở trên đường quả thật là điển hình thiếu đánh nha……”
Thái Hòa vừa lòng mà nhìn này đó cái vòi ầm ầm tan đi, mà tinh thần lực của hắn lại chỉ tiêu hao một phần rất nhỏ.
“Quả nhiên…… Sức mạnh tinh thần lực tăng lên, mới là cơ sở căn bản nhất! Cơ sở của ta vốn dĩ được xem như là tương đối bền chắc, hiện giờ, lại càng đạt tới một loại cấp độ càng cao hơn!”
Hắn hưng phấn mà quay đầu lại, nhìn về phía Lê Bống đã khôi phục lại bộ dáng bình thường.
Tinh thần lực của gã tóc dài không còn, tất cả mọi ảo giác ảnh hưởng đến bọn họ, tự nhiên cũng đã biến mất toàn bộ.
Trên thực tế Lê Bống vẫn luôn đều ở nơi này, chẳng qua lúc vào cửa, gã tóc dài làm Thái Hòa thấy hắn biến thành “Lê Bống”, thật sự Lê Bống cũng đã bị che chắn khỏi tầm mắt của Thái Hòa, hoàn thành một lần thay mận đổi đào xảo diệu, trong khoảng thời gian ngắn, người bình thường sẽ không có khả năng nhìn ra được.
Nhưng dưới tình huống vì có liên hệ tinh thần, loại thủ đoạn này chỉ có thể nói là nhàm chán……
“A…… Hòa ca biến…… Biến trở về rồi!”
Lê Bống cũng lộ ra một sắc mặt mừng rỡ, nàng bổ nhào vào trong lòng ngực Thái Hòa một cái, nói: “Thật…… Thật tốt quá!”
“Ặc, anh còn chưa hỏi em lúc phía trước nhìn anh ra bộ dạng gì……”
Thái Hòa ôm sát Lê Bống, nói: “Nhưng mà… Trả lại cho ta Lê Bông bản trang phục y tá!”
“Cái gì…… Trang phục y tá cái gì?”
“A, không có gì…”
“Ầm ầm ầm!”
Đột nhiên, từ dưới sàn nhà, truyền đến một loạt tiếng đánh nhau.
Thật ra thanh âm này rất nhỏ, nhưng Thái Hòa và Lê Bống lại đồng thời nghe thấy được.
Lê Bống lập tức tránh thoát khỏi ôm ấp của Thái Hòa, mặt lộ vẻ thẹn thùng.
Không chờ Thái Hòa nhìn kỹ, nàng lập tức xoay người sang chỗ khác kéo đi thi thể.
Khi thấy cái lỗ nhỏ trên sàn nhà kia, chính Thái Hòa cũng có hơi kinh ngạc, không nghĩ tới cái lỗ này thế mà còn đánh xuyên qua……
Hắn thông qua kia lỗ nhỏ nhìn thẳng xuống tầng dưới, kết quả lại nghe thấy được tiếng la của Yuna: “Tên kia! Vì sao lại cướp đoạt đầu của chúng ta vậy!”!
“Người nào cướp đầu ngươi rồi...”
Đợi sau khi Thái Hòa xem xét ở dưới lầu, mới phát hiện chuyện này đúng là hơi buồn cười...
Thời điểm lúc mới vừa rồi Thái Hòa giải quyết thanh niên tóc dài ở tầng trên, Yuna cũng đi tới trong khu thương mại của tầng này.
Khu vực này nhìn qua một cái, ngoại trừ hàng hóa hư thối ra, cơ bản bóng dáng một người còn không có.
Mà một thiếu nữ thì tóc dài vác theo liêm đao, chậm rãi xuyên qua ở trong khu thương mại u ám.
Mũi đao xẹt qua mặt đất, phát ra tiếng vang chói tai “C-K-Í-T..T...T ——!”.
Cảnh tượng này, thấy thế nào cũng tương đối quỷ dị.
Đột nhiên, thiếu nữ chợt quay người lại, liêm đao trong tay cắt ra một đường vòng cung hình bán nguyệt, thanh thế kinh người mà chém về phía phía sau của mình.
“Làm thịt!”
Trong hư không, bất ngờ vang lên một tiếng tấn công va chạm kim loại giòn vang, thậm chí làm bắn ra một chút hoa lửa.
“Hừ, muốn đánh lén ta hay sao?”
Khóe miệng của Yuna lộ ra một nụ cười quỷ quyệt, liêm đao trong tay huơ múa liên tục, điên cuồng chém cực kỳ nhanh tới phía trước mà đi.
Từ góc độ của Yuna nhìn qua, lúc này nàng đang múa cuồng chém loạn vào khắp trong không khí.
Mà từ góc độ gã mặc giáp sắt nhìn thấy, chính là một người thiếu nữ mặt mỉm cười, dung mạo thanh thuần đang nhẹ nhàng như thường mà huơ múa một thanh liêm đao nhìn qua cũng rất nặng, tiến hành công kích điên cuồng vào chính mình.
Mới vừa rồi đón đỡ một lần, làm cho gã mặc giáp sắt cảm giác cổ tay đau đớn từng trận, phảng phất cơ bắp cũng muốn sắp bị xé rách ra rồi.
Nàng thiếu nữ này nhìn bề ngoài như nhu nhược, trong cơ thể lại ẩn chứa sức lực kinh người như thế, chuyện này làm cho gã mặc giáp sắt rất cảm thấy giật mình.
Nhưng mà rất nhanh hắn lập tức chẳng quan tâm đến chuyện giật mình rồi, bởi vì sau một kích này nhìn như đã tụ lực rất lâu. Ngược lại Yuna vẫn duy trì bộc phát liên tục lực lượng và tốc độ không kém với lúc ban đầu.
“Dị năng giả? Nhưng mà... Ngươi làm sao phát hiện được ta!”
Gã mặc giáp sắt đang công kích từ xa hết sức hữu dụng, nhưng lúc này lại chỉ có thể bị động chịu đánh.
Hắn vừa ngăn cản Yuna công kích rất nhanh. Vừa chậm rãi lui về phía sau.
“Dù sao không phải dùng mắt nhìn.”
Mặc dù tốc độ công kích của Yuna cực nhanh, nhưng ánh mắt của nàng đúng là không có nhìn về phía gã mặc giáp sắt. Trên thực tế, nàng đang nhìn chằm chằm vào một đoàn không khí chém vào hăng say.
“Chẳng lẽ là ngửi hay sao? Không đúng, vừa rồi ta không có mùi hôi đầy trời, ngươi cũng không phải Zombie, làm sao có thể ngửi được chứ! Chẳng lẽ lại dựa vào thính lực hay sao?”