Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 881 - Chương 881: Muốn Trả Thù Thì Tới Tìm Ta

Chương 881: Muốn Trả Thù Thì Tới Tìm Ta Chương 881: Muốn Trả Thù Thì Tới Tìm Ta

Chỉ là ra tay còn chưa tính, hết lần này tới lần khác còn gọi người cùng tiến lên...

Nếu như không phải tố chất thân thể gã đàn ông thân hình cao gầy không tệ, võ nghệ cũng rất rất cao, sớm đã bị quật ngã rồi.

Cho dù vậy, hiện giờ cũng chỉ là dựa vào địa hình miễn cưỡng chèo chống mà thôi...

“Cứu mạng ta! ! !”

Gã đàn ông thân hình cao gầy rống cuống họng bắt đầu kêu lớn, ở gần đó lập tức có mấy con Zombies bao vây lại đây.

Hắn kêu hăng say. Lại không phát hiện, cơ bản là Thái Hòa chưa đi đến nơi này, ngược lại mang theo đám người Hải Yến trốn ở một bên, mặc cho những con Zombies kia chạy vào góc đường này...

“Người này cùng phe với đám người đánh lén chúng ta lúc trước hay sao? Không đi giải quyết hắn hay sao? Hắn kêu như vậy, sẽ thu hút rất nhiều Zombie đấy!” Hải Yến che lấy miệng vết thương đi ở phía sau, hơi lo lắng nói.

“Không có chuyện gì. các nàng Yuna có biện pháp.”

Thái Hòa hàm hồ một câu, trực tiếp dẫn các nàng tới trong một đường: “Khẳng định bọn họ còn có người tới, hơn nữa căn cứ tình huống của người này có thể đoán được, nhất định bọn họ là phân tán bao vây tới.”

“Người này kêu như vậy, bọn họ cũng nhất định biết rõ sẽ thu hút rất nhiều Zombies. Nhưng bọn họ nhất định không thể tưởng tượng được. Chúng ta sẽ vào lúc này ngược lại đi qua đánh lén bọn họ.” Thái Hòa nói ra.

Hải Yến kinh ngạc mà liếc nhìn Thái Hòa một cái, dường như nàng còn có một cái nhìn khác. Nhưng Lê Bống đã gật nhẹ đầu, Lê Huỳnh Bảo Ngọc càng xoa tay, kích động.

“Thân thể của ngươi bết bát như vậy, hay là trước hết tìm một chỗ trốn đi?” Thái Hòa nhìn về phía Hải Yến, hỏi... Nhưng Hải Yến lại lắc đầu: “Không có việc gì, ta thật sự có thể hỗ trợ. Mặc dù là mời ngươi hộ tống, nhưng mà chưa nói ta làm người cần bảo hộ nha.”

Mặc dù nàng không quá đồng ý kế hoạch này, nhưng Thái Hòa

Kế hoạch này, từ nàng góc độ mà nói, nguy hiểm nhất đúng là Yuna và Ngô Thanh Vân đang bị kẹt ở trong vòng vây Zombies.

Mà Thái Hòa, không hề giống là một người mạo hiểm lại lấy tánh mạng của bạn gái ra đùa...

Ở trên những chuyện khác, chưa chắc Hải Yến sẽ tin tưởng Thái Hòa như vậy.

Nhưng mà ở phương diện bảo vệ an toàn cho các cô gái, Hải Yến lại có một loại cảm giác tín nhiệm mù quáng đối với Thái Hòa.

Có lẽ, là bởi vì hắn đón Zombie mà đi, lại nhưng nắm tay của Lê Bống, cảnh tượng kia, để lại cho nàng ấn tượng quá sâu...

Ở trong máu tươi và giết chóc, bộ dạng ôn nhu này vốn không hợp nhau, lại làm cho đáy lòng Hải Yến hơi xúc động.

Khi nguyên một đám Zombies khủng khiếp dữ tợn ngã xuống, nhưng bọn họ nắm tay nhau thật chặt, nhưng vẫn chưa từng buông ra...

“Ặc, vậy được rồi.” Thái Hòa nhìn nàng một cái, nói ra.

Cô gái lãnh ngạo lực điền này nhìn qua tính tình rất bướng bỉnh, khuyên cũng vô dụng.

“Ngươi bảo vệ tốt chính mình đi.” Thái Hòa thuận miệng dặn dò một câu.

Hải Yến đang cúi đầu kiểm tra súng ngắn, nghe vậy sửng sốt một chút, sau đó hơi mất tự nhiên nói: “Ai cần ngươi lo...”

“Ê nè...”

Thái Hòa không hiểu gì cả mà bị sặc một câu, đành phải nhìn về phía Lê Bống và Lê Huỳnh Bảo Ngọc: “Ta đánh cuộc bọn họ nghe tiếng kêu thảm thiết của tên đàn ông cao gầy kia, không chỉ không tới cứu hắn, ngược lại sẽ tránh ở gần đó chuẩn bị hành động bất kỳ lúc nào... Loại tình huống này, phù hợp chúng ta đánh lén.”

Lê Bống câu hiểu câu không gật gật đầu: “Được rồi.”

“Mỗi người bọn họ ẩn nấp, khó có thể hỗ trợ lẫn nhau...” Thái Hòa nói tiếp.

“Nhưng mà nếu bọn họ tới cứu rồi sao?” Hải Yến do dự một chút, vẫn là không nhịn được hỏi.

“Vậy sao? Kêu cũng đã hai phút rồi, muốn tới, sớm đã đến rồi.”

Thái Hòa cười lạnh một tiếng, nói ra: “thu hút Zombies tới, vừa vặn có thể làm lợi khí bọn họ mượn đao giết người, loại chuyện tốt này, người bình thường cũng không nỡ lỡ mất. Huống chi là có ý định mai phục, lại đeo đuổi mãi không bỏ như keo dính chuột, chạy tới đánh lén chúng ta đây này?”

Hải Yến kinh ngạc mà liếc nhìn Thái Hòa một cái, trầm mặc vài giây mới lên tiếng: “Ngươi ngược lại thấy rất rõ ràng...”

Một phút đồng hồ sau, bọn họ đã muốn tản ra.

Hải Yến nắm lấy một khẩu súng, tay kia mềm nhũn mà rủ xuống ở bên người, sau khi kề sát trên vách tường sân thượng.

Toàn thân nàng kề sát ở trong bóng tốt, áo da màu đen lúc này thành màu sắc tự vệ hoàn mỹ, chợt nhìn ra, cơ bản không phát hiện được hai mắt nàng đang nhìn chăm chú góc đường phía dưới, “Theo như kế hoạch của Thái Hòa, nếu bọn họ là bao vây mà đến, ba phương hướng này đều có thể có người,” Hải Yến suy tư nói, “Ta hành động bất tiện, cùng hắn đi tìm đối phương, không bằng ở lại nơi này ôm cây đợi thỏ. Nhưng mà, có thể có dũng khí chạy tới báo thù, khẳng định thực lực không yếu. Với tình huống của ta hiện giờ, ta còn có cơ hội bắn một phát...”

Bình Luận (0)
Comment