Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 900 - Chương 900: Dọn Dẹp Zombies

Chương 900: Dọn Dẹp Zombies Chương 900: Dọn Dẹp Zombies

“Chỉ là loại hình các loại dị năng, cùng với giới thiệu sơ lược, không có nói cho ngươi biết những dị năng kia cụ thể thuộc về một dị năng giả nào, chuyện này cũng không xem như bán đứng Quân Đoàn Lửa Chùa chúng ta rồi...” Hải Yến thở dài, nói ra, “Ngẫm lại trên đường nhảy ra một đám người xấu kia đều là bị ngươi làm thịt sạch sẽ, sớm dọn dẹp sạch những chướng ngại vật trên con đường chúng ta tiến vào Sài Thành, những thù lao này cũng coi như phù hợp...”

“Uhm. Đã nghỉ ngơi cũng không xê xích gì nhiều, đổi một vị trí đi nha. Trong lúc này quá buồn bực.”

Thái Hòa đi tới cửa ra vào, kéo ra cửa phòng một cái.

Trong nháy mắt khi cửa mở, Hải Yến không tự chủ được căng thẳng thân thể: “Ngoài cửa thật sự không có Zombie rồi?”

Trước kia ngoài cửa tất cả đều là Zombies cùng với đủ loại động tĩnh đáng sợ, tuy nói rất nhanh không có tiếng vang, nhưng thật ra Hải Yến vẫn còn hơi không yên.

Ngoài cửa, quả nhiên trống trải không có một Zombies nào.

Những Zombies kia chạy như điên mà qua, thật giống như chưa bao giờ tồn tại qua vậy.

“Thật sự là kỳ lạ... hiện giờ dù cho có người nói cho ta biết cuối hành lang chính là cánh cửa ma pháp, chỉ cần lại lấy ra dũng khí đâm vào tường là có thể xông đi qua tới thế giới khác, ta cũng tin tưởng...” Hải Yến không hề do dự mà theo sát sau lưng Thái Hòa, nói ra.

Thái Hòa ngoài ý muốn nhìn nàng một cái: “Không nghĩ cô gái tới có được sáu khối cơ bụng, không ngờ cũng có loại tính cách ngây thơ khờ dại như vậy...”

“... Mặc dù ngươi nói không sai, nhưng vì sao cảm giác khi nghe qua, cảm thấy ẩn chứa ác ý đây. Sáu khối cơ bụng có thù gì với ngươi hay sao.”

“Hay ngươi chỉ thuần túy là hâm mộ ghen ghét hận thôi!”

Hải Yến không được tự nhiên kéo xuống quần áo, nói ra: “Tên hỗn đản, hại ta đột nhiên cảm thấy mặc áo da bó sát người là một loại sai lầm...”

“Những Zombies kia chạy trốn không xa, vẫn phải cẩn thận một chút.”

Thái Hòa dặn dò một câu, sau đó nhìn về phía trước sau hành lang một cái.

Mới vừa rồi bị rượt chạy quá nhanh, thậm chí Thái Hòa không biết bọn họ chạy tầng thứ mấy rồi, vị trí cụ thể là ở nơi nào.

Hiện giờ xem xét mới biết được, thì ra tới nơi này đã là lầu ba.

“Cái tòa tháp thương mại này, bây giờ nhìn lại thật là có tiềm chất đóng phim kinh dị.”

Khắp nơi đều tối thui tối thùi, những nơi mắt thường có thể thấy được gần như đều bị tro bụi che kín.

Vừa trải qua thủy triều Zombies trùng kích, xem ra hiện giờ còn nhìn thấy được đống bừa bộn khắp nơi.

Như loại kết cấu phức tạp này, bối cảnh đặc biệt của cao ốc, số lượng Zombie đương nhiên là không ít.

Cho dù đại đa số Zombie đều bị Thái Hòa dẫn đi, cũng không thể khẳng định mỗi một góc âm u đóng kín đều là an toàn.

Luôn luôn còn có Zombies đang lắc lư và ẩn nấp trong tòa nhà...

Nghĩ đến điểm này, Hải Yến đã cảm thấy hơi sợ hãi, không tự chủ được đến gần Thái Hòa một chút.

Loại dị năng giả loại hình công kích tinh khiết này như nàng, khi đối mặt uy hiếp che dấu, lại thật ra là vẫn rất yếu ớt giống như người sống sót bình thường.

Mà lúc này đây, như bản thân đồng đội có một chút năng lực dò xét như Thái Hòa, lập tức cũng có vẻ rất có thể nương tựa vào.

Đi theo hắn, có thể cảm thấy một chút cảm giác an toàn, ít nhất không cần lại phải chờ đợi lo lắng nhìn chằm chằm vào mỗi một nơi bóng tối chung quanh, không yên bất an phòng bị bất kỳ lúc nào có khả năng nhảy ra Zombies...

“... Quả nhiên rất nhiều loại hình dị năng, hơn nữa cho dù có điểm tương tự, cũng tuyệt đối không có hoàn toàn giống hệt nhau. Quả nhiên là loại hình năng lực của riêng mình... Mỗi người đều có năng lực riêng hoàn toàn không giống nhau...”

Thái Hòa mở đèn pin, vừa rất tùy tiện chậm rãi đi thẳng về phía trước, vừa nói ra với Hải Yến: “Tiểu Yến, ngươi nói là như thế này đúng không?”

Mới vừa rồi còn đang than thở khung cảnh hành lang âm trầm u ám này rất có cảm giác ma quỷ, đảo mắt lại không thèm để ý chút nào nói chuyện phiếm rồi...

“Ta nói, ngươi như vậy làm cho người ta rất lo lắng mà!” Hải Yến trừng mắt Thái Hòa , ở sau lưng hắn quát, “Chúng ta bây giờ đều phải dựa vào ngươi đấy.”

Nàng vừa nói dứt lời cũng lập tức hối hận, các nàng Lê Bống thoạt nhìn so với Thái Hòa còn muốn thoải mái tùy tiện hơn, như là hoàn toàn không có lo lắng gì vậy.

Những cô gái này đang tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây, hơn nữa cũng không biết có phải ảo giác hay không, Hải Yến cảm giác, cảm thấy ánh mắt của các nàng trong bóng đêm thoạt nhìn, ngược lại hết sức sáng ngời .

“Có lo lắng cái gì nha, tình huống chung quanh ta đều chú ý đến.”

Thái Hòa thuận miệng đáp, sau đó đột nhiên duỗi ra bàn tay. Gõ ở trên tường một chút.

“Cồm cộp” !

Một tiếng vang vọng này lập tức dọa Hải Yến nhảy dựng, nàng cau mày vừa muốn hỏi tội, đã nhìn thấy cái cửa phòng cách đó không xa một đột nhiên hơi lắc lư.

“Gràooo!”

Bình Luận (0)
Comment