“Trạng thái của Hòa Ca mới vừa rồi không tốt .” Yuna vịn Lê Bống, cũng đi tới tiến hành xem xét một phen với Thái Hòa xong, nói ra, “Giống như là... Tất cả năng lượng đều tập trung vào một điểm bạo phát ra trong nháy mắt. Mới vừa rồi ta cũng đoán được hắn sẽ đột nhiên ngất đi, chỉ là không nghĩ tới sẽ ngất đi ở dưới hoàn cảnh như vậy...”
“... Vậy lúc nào anh ấy...” Lê Bống hỏi.
Yuna nhìn chằm chằm vào Thái Hòa trong chốc lát, đột nhiên cúi xuống hôn một cái, môi lạnh buốt hôn ở trên miệng hơi mở ra của Thái Hòa...
...
Sau hơn mười giây, Yuna ngẩng đầu lên. Liếm liếm khóe miệng, nói: “Cứ như vậy đi... Sau khi ngủ một giấc thì tốt rồi.”
“... Như vậy cũng được sao?”
Sắc mặt của Hải Yến lo lắng bất an, nhưng nhìn thấy các nàng Lê Bống đồng thời gật nhẹ đầu với chính mình...
“Ta cũng không có lập trường nói cái gì nữa nha...” Hải Yến thở dài, nói.
Nhưng mà không có người chú ý tới, trong khi Thái Hòa hôn mê sau khi nhận được những giọt nước bọt của nàng, lông mày hơi bỗng nhúc nhích...
“Đây là... Đây là có chuyện gì vậy...”
Dường như là ở trong hoàn cảnh hoàn toàn hắc ám, đột nhiên gặp được một ít áng sáng nhu hòa màu hồng vậy. Dưới sự kích thích của chút nước bọt này. Thái Hòa cảm giác mình “Thanh tỉnh” hơn.
Hoàn toàn khác với tỉnh táo trên ý nghĩa bình thường, Thái Hòa hơi kinh ngạc phát hiện chính mình dường như không - cảm giác được thân thể, cũng không cảm ứng được thế giới bên ngoài... Dường như hắn là một thân thể ý thức thuần túy...
“Là linh hồn xuất khiếu trong truyền thuyết hay sao? Ánh sáng màu đỏ hồng ở phía trước chắc không thể nào là sông Hoàng Tuyền nha... Ha ha ha không có khả năng, ta là loại cặn bã kém cỏi bị thoáng một chút là chết hay sao? Nhiều lắm ta cũng chỉ đang ngất đi mà thôi...”
Trong lòng Thái Hòa đang nghĩ. Chậm rãi đi tới phía luồng ánh sáng màu đỏ hồng.
Sau khi “Đi” vài bước, hắn mới đột nhiên phát hiện, thì ra nơi chính mình đang ở, là trong một hình cầu màu đen.
Mà dưới chân của hắn, ẩn ẩn có ánh sáng màu hồng đang chấn động.
Sau khi rạo rực một lúc, hắn phát hiện dùng trạng thái của chính mình bây giờ, muốn đánh phá “Quả cầu” này, khả năng không quá lớn.
Cho nên hắn quyết đoán bỏ qua loại quyết định này, chuyển lực chú ý đến phương hướng khác.
Khắp bốn phía quả cầu, cũng có ánh sáng màu đỏ hồng kéo dài ra phía ngoài, chỉ có điều màu sắc đậm nhạt không giống nhau, sáng đúng là lần đầu tiên hắn nhìn qua.
“Tóm lại sông Hoàng Tuyền không có khả năng còn có nhánh sông khác nha...”
Mặc dù tình huống rất quỷ dị, nhưng thật ra trong nội tâm Thái Hòa vẫn rất trấn tĩnh.
Ngay cả hắn cũng không biết vì sao, đại khái là bởi vì trong loại trạng thái này, hắn không cảm giác sợ hãi, cũng sẽ không cảm thấy đối mặt hiện tượng kỳ quái như thế, chính mình lại độ thích hợp với hoàn cảnh hơi bị nhanh một chút...
Thật giống như thời điểm khi người ta nằm mơ, có thể chấp nhận rất nhiều chuyện kỳ lạ kinh khủng, nhưng đợi sau khi tỉnh mộng hồi tưởng lại, lại cảm thấy nghĩ mà sợ không thôi, khó có thể chấp nhận.
Đầu tiên là hắn đi về hướng ánh sáng màu đỏ hồng ảm đạm nhất trong đó, nhưng thời điểm khi sắp chạm vào luồng ánh sáng màu đỏ hồng này, hắn lại cảm thấy một cổ lực cản.
“Đường này không đi được sao...”
Sau đó lần lượt nếm thử một lần, Thái Hòa thở dài, vậy thì đi tới phía đạo ánh sáng khác:
“Xem ra đây là một con đường duy nhất chuẩn bị cho ta sao. Bất kể là cửa sinh hay vẫn là cửa tử, dường như ta đều có thể đi vào, bằng không sẽ bị kẹt lại ở nơi này.” ...
Ở trong nháy mắt khi bước vào đoàn ánh sáng màu đỏ hồng, trong nội tâm Thái Hòa hiện ra một chút cảm giác quái dị: “Giống như... Thoáng chốc chọc xuyên qua một lớp màng gì vậy...”
Đoàn ánh sáng màu đỏ hồng này, giống như là một con đường thông đạo, bày ra ở trong bóng tối vô biên vô hạn, cũng không biết thông tới nơi nào.
Thái Hòa dọc theo ánh sáng màu đỏ hồng vẫn mãi đi về phía trước, cuối cùng ngừng lại ở nơi cuối cùng.
“Ừm... Chẳng lẻ lại muốn cho ta nhảy vào khu vực này hay sao... Đạo ánh sáng này thật đúng là dẫn ta tới một khu vực nào đó...”
Thái Hòa nhìn cảnh tượng trước mắt, tự nhủ.
Nơi cuối cùng còn đường ánh sáng màu đỏ hồng này, là một đoàn ánh sáng cực lớn lập tức xuất hiện ở dưới chân.
Mà đoàn ánh sáng này hiện ra hoàn toàn màu đỏ hồng, bên trong dường như là máy giặt quần áo đang làm việc vậy, nó đang từ từ khuấy lên.
Ở trong đoàn ánh sáng, lại có vô số điểm ánh sáng màu đen quay cuồng ở dưới, có hạt lớn có hạt nhỏ, thoạt nhìn rất kỳ lạ.
“Nhảy? Hay là không nhảy đây?”
Thái Hòa đứng ở chỗ cũ trầm ngâm trong khoảng thời gian mười phút sau, sau đó quay đầu lại nhìn một cái.
“Ồ?”
Chính là vừa quay đầu lại ở nơi này, làm cho hắn đột nhiên ý thức được một vấn đề rất quan trọng.
“Thì ra là thế... Ta biết mình đang ở nơi nào...” Thái Hòa bừng tỉnh hiểu ra cười một cái, sau đó đưa mắt nhìn sang đoàn ánh sáng cực lớn này.