Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 925 - Chương 925: Giết Người Cướp Hàng

Chương 925: Giết Người Cướp Hàng Chương 925: Giết Người Cướp Hàng

“Vậy mà đã nghĩ đến chuyện bắt con tin rồi sao!”

Thái Hòa lắc đầu, nói ra: “Nếu như bọn họ thật sự quan tâm đến sống chết của Hải Yến, cũng không vội vàng đưa ra loại quyết định này.”

Quân đoàn Lửa Chùa cần quân đoàn không quân. Hơn nữa Hải Yến cũng nói qua, trong khi hợp tác với quân đoàn không quân. Bọn họ là ở trong hoàn cảnh yếu thế.

Chỉ cần nhìn bọn hắn phái tới mặt hàng gì để hộ tống Hải Yến, cũng đã có thể đoán được...

Nếu như Hải Yến đã tử vong ở trong quá trình dò xét quân đoàn Lửa Chùa dù khó chịu thế nào, cũng còn phải lại nhờ vả quân đoàn không quân, lại phái người đến dò xét lộ tuyến.

Bọn họ cần quân đoàn không quân càng nhiều lần, quân đoàn không quân có thể lấy được ích lợi từ quân đoàn Lửa Chùa cũng lại càng nhiều.

Mặc dù Thái Hòa không thích tham dự những đấu tranh giữa người với người như vậy, nhưng đạo lý dễ hiểu như vậy vẫn có thể suy nghĩ cẩn thận.

“So với lập tức lật mặt ngay trong lúc này, không bằng kiên nhẫn một chút xem cuối cùng bọn hắn muốn làm cái gì. Lại nói tiếp vật tư ta yêu cầu không coi là nhiều, ở trong lúc yêu cầu cũng đã lo lắng cẩn thận qua. Cho dù quân đoàn không quân rất không vui vẻ, cũng không nghĩ rằng... Cảm thấy giết ta rất dễ dàng? Cho nên ngay cả chút vật tư này cũng không muốn trả hay sao?”

Hắn cảnh giác nhìn thoáng qua phi cơ trực thăng, lúc này phi cơ trực thăng đang lơ lửng ở cách đó không xa, chờ Hải Yến đến vị trí chỉ định.

Tốc độ Hải Yến vẫn rất nhanh, hơn nữa hiện giờ Zombie ở gần đó đều bị thu hút đến một khu vực dưới phi cơ trực thăng, khu vực khác hết sức an toàn.

Rất nhanh nàng lập tức xuất hiện ở trên sân bay trực thăng tòa nhà Bitexco, sau đó phất phất tay về phía trên không.

“Cô gái quân đoàn Lửa Chùa kia, đã theo như đã phân phó rồi.” Binh sĩ cầm kính viễn vọng xác nhận thoáng một chút, nói ra, “Còn cho là bọn họ biết phản kháng... Như vậy xem ra, hoặc là chính là bọn họ quá nhát gan, thật là không phát giác được, hoặc là chính là được không dám trêu chọc chúng ta. Đám người đội trưởng Hồ Vĩnh Khoa, cũng thật sự là đám rác rưởi...”

Một tên binh sĩ khác cầm súng tự động thì ngẩng đầu nói ra: “Chột ca, báo thù cho bọn hắn xác thực rất không đáng, nhưng chúng ta có thể hiện giờ trực tiếp đi đón cô gái kia nha. Chúng ta vừa động, những con quái vật kia lập tức sẽ cùng di động theo, bọn họ cơ bản không dám cùng tới. Dù sao chỉ bằng bọn họ, cũng không dám tìm quân đoàn không quân chúng ta gây sự, trực tiếp mang đi cô gái kia, cái gì cũng không cho bọn hắn là được. Như vậy đoàn trưởng nhất định sẽ khen thưởng Chột ca thật lớn.”

“Ha ha...”

Ánh mắt độc nhãn lúc trước tập trung vào Thái Hòa, sau đó lại chậm rãi dời ánh mắt về phía các nàng Lê Bống: “Tiết kiệm một số vật tư, chỉ có thể coi là vãn hồi rồi một ít mặt mũi. Nhưng mà đợi cô gái kia truyền lời trở về, sẽ rất dọa người. Hơn nữa, những kia 'Chiến lợi phẩm' cứ như vậy trơ mắt thả chạy, như vậy chẳng phải là rất đáng tiếc hay sao?”

“Chuyện này...”

Sắc mặt binh sĩ cầm ống nhòm vẫn còn hơi do dự.

Nhưng binh sĩ súng tự động cũng đã lộ ra sắc mặt rục rịch: “Khặc khặc, thì ra là như vậy nha... Khó được đi ra một chuyến, có thể tìm một chút việc vui đương nhiên là tốt. Dù sao chúng ta trên trời, bọn họ trên mặt đất có thể làm gì được chúng ta? Chỉ có thể bị động bị đánh.”

Hắn quay đầu trao đổi ánh mắt với tên độc nhãn, hai người nhìn nhau cười...

“Vậy... Cũng đã đọc đầy đủ sách binh gia Tôn Tử.” Tên binh sĩ cầm ống nhòm cũng gật nhẹ đầu, cảm giác an toàn trên không trung, có thể vẫn mãi thật là mạnh...

Khi phi cơ trực thăng di động mà đến, Thái Hòa không hề nói gì đi lên phía trước một bước, bảo vệ các nàng Lê Bống ở sau lưng.

Đồng thời vô số cái vòi tinh thần, đã kết thành một cái lưới lớn trước người hắn.

Vừa dùng thị lực nhạy cảm của Lê Bống, Thái Hòa đã nhìn thấy tay súng bắn tỉa kia.

Mặc dù hắn không hiểu súng ống, nhưng uy lực một viên đạn súng ngắm mạnh bao nhiêu, vẫn còn hiểu rõ một chút.

Đây cũng là nguyên nhân mới vừa rồi Thái Hòa không có hành động thiếu suy nghĩ. hiện giờ hắn kết thành một tấm lưới lớn, chờ bọn họ chạy tới chui đầu vô lưới...

“Chẳng may bọn họ trực tiếp mang đi Hải Yến, bay mất làm sao bây giờ?” Na Na đột nhiên hỏi.

“Vậy phải xem bọn họ bay được bao xa cái đã. Muốn hãm hại ta, không trả cho ta thù lao hay sao? Khà khà khà, dễ ăn thì cá vồ nó ăn hết rồi các ku...”

Thái Hòa chấp nhất với vật tư lại bộc lộ ra ngoài rồi.

Đồ ăn có thể sưu tập được từ trong Sài thành càng ngày càng ít, hắn cũng càng ngày càng coi trọng với vật tư.

Nếu như bọn hắn thật sự muốn trực tiếp bay đi, ngược lại Thái Hòa sẽ thư giản hơn một chút.

Chuyện này nói rõ muốn đối phó bọn họ, còn muốn đơn giản hơn nhiều so với tưởng tượng của Thái Hòa.

Bình Luận (0)
Comment