Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 930 - Chương 930: Biến Dị Sơ Kỳ

Chương 930: Biến Dị Sơ Kỳ Chương 930: Biến Dị Sơ Kỳ

Một thanh âm vang dội đồng thời truyền đến, một cái biển quảng cáo ở thật xa đột nhiên sáng ngời lên một loáng, sau đó lập tức rơi xuống dưới.

Thanh âm biển quảng cáo rơi xuống đất, lại che dấu đi qua tiếng súng mang đến kích thích Zombies, những Zombies kia đang chuẩn bị xông tới, lại ào ào quay đầu chạy tới phương hướng biển quảng cáo rơi xuống đất.

“Mịa nó... Nhìn ra tối thiểu có mấy trăm mét nha... Hơn nữa một phát lại bắn cho tấm bảng quảng cáo lớn như vậy rớt xuống đất, uy lực và độ chặt chẽ nhắm vào đều thật sự khủng khiếp...”

Thái Hòa mở to hai mắt nhìn qua ra phía xa, trầm trồ kêu lên.

Mà Hải Yến thì nghẹn họng nhìn trân trối, qua một lúc lâu mới quay đầu lại chậm rì rì như cái máy, dùng ánh mắt nhìn quái vật mà nhìn về phía Lê Bống : “Nhất định là tối hôm qua ta không ngủ ngon...”

Lê Bống mỉm cười, nghiêng đầu một cái: “Lần đầu tiên dùng, còn hơi không quen...”

“Nghe nói như thế, ta thật sự là thật vui mừng nha...” Thái Hòa vỗ vào ngực, nói.

“Như thế nào mà bộ dạng người giống như là chịu phải đả kích rất lớn vậy?” Yuna cười nói.

“Từ sau ngày hôm nay khẩu súng này cũng sẽ giao cho Lê Bống dùng, thiên phú của Lê Bống chính là được xạ kích tầm xa, nếu như không phát huy ra ra thật sự quá đáng tiếc. Hơn nữa ở phương diện tiềm hành, Lê Bống cũng rất có ưu thế...”

Thái Hòa đưa tay vỗ vỗ bả vai Lê Bống, cười nói.

“Nhưng mà đây là chuyện dùng thiên phú có thể giải thích hay sao?” Hải Yến còn đang trong lúc khiếp sợ lúc trước chưa có lấy lại tinh thần.

Ngoại trừ súng ngắm ra, những vật tư khác cũng không ít, mặc dù có một ít thứ chất lượng không được tốt lắm, nhưng đối với Thái Hòa mà nói, coi như là miễn cưỡng đủ, ít nhất có thể giải cứu lúc khẩn cấp hiện giờ.

“Hiện giờ vật tư càng ngày càng khó sưu tập, nhất là thực phẩm...” Thái Hòa thở dài, quay đầu nhìn về phía Hải Yến, “Mặc dù ta đánh rớt chiếc phi cơ trực thăng... Nhưng ta ở Sài Thành cũng còn có việc. Cho nên...”

Hải Yến im lặng không nói gì, đi lên phía trước một bước, đến gần bên người Thái Hòa.

Mặc dù không nói chuyện, nhưng ý của nàng đã rất rõ ràng.

“Việc ta muốn đi làm thật sự là rất nguy hiểm...”

“Là đi tìm đường chết đó...”

“Ê này, cho một chút phản ứng đi...”

Mặc dù là lần thứ hai đi về phía vườn bách thú , nhưng tâm tính Thái Hòa lại hoàn toàn bất đồng so với lúc trước kia.

Cũng khó trách, trước kia sức chiến đấu của hắn không đủ, gặp phải một con rắn biến dị cũng bị đuổi đến chật vật không chịu nổi, nhưng hiện giờ thì sao...

“Gặp lại phải mãng xà biến dị, ta lập tức đánh nó cho chết tươi...” Thái Hòa chờ mong thầm nghĩ.

“Trước kia ta đã muốn hỏi...”

Hải Yến đi nhanh vài bước, đến bên người Thái Hòa, hỏi: “Tại sao các ngươi phải đến thảo cầm viên Sài Thành, ở nơi này cái gì cũng không sưu tập được nha? Cho dù muốn đổi món một chút, thịt của bọn nó cũng không ăn hết mà...”

“Ngươi chưa thấy qua biến dị thú hay sao?” Thái Hòa hỏi ngược lại.

“Tất nhiên đã từng thấy” Hải Yến nói ra, “Mặc dù số lượng rất ít, cũng rất ít khi nhìn thấy được, nhưng chính xác hết sức lợi hại. Dù sao thì động vật có thể đủ bắt giết nhân loại, sau khi biến dị lại càng lợi hại hơn. Hơn nữa tốc độ tiến hóa của chúng nó, giống lúc trước nhanh hơn so với Zombie một chút.”

Yuna nói ra “Chuyện này cũng có thể hiểu được nha. So với nhân loại thời kì trẻ con chỉ có thể nằm bú sữa mẹ, rất nhiều động vật sinh ra, chỉ cần kêu lên một tiếng là đã có đứng lên', có thể chạy trên mặt đất. Cơ bản là không cần quá trình cha mẹ nuôi dưỡng lúc còn nhỏ nha...”

Trong giọng nói của nàng, thời điểm khi nói đến nhân loại, ngược lại trở nên rất bình thường, dường như không giống nói đến mỹ vị gì.

Giống như Zombie bình thường mỗi khi nói đến cái từ “Nhân loại” này, hoặc là tràn đầy khinh thường, hoặc là chảy nước miếng, giống như biểu lộ của dân ăn hàng ở trước tô “Thịt kho tàu” vậy.

Thời điểm còn lúc trước, Yuna Ác và Na Na khác nhau rất lớn, nhưng sau khi hợp thể, ngược lại càng nhu hòa một ít so với lúc trước.

Loại nhu hòa này không phải nói đến phương thức nói chuyện và nội dung của nàng, mà là chỉ giọng điệu.

“Ta chưa thấy qua biến dị thú, cho nên cố ý tới kiến thức một chút.”

Thái Hòa sờ lên cái mũi. Mặt không đỏ tim không đập nói dối không chớp mắt.

Hải Yến liếc nhìn Thái Hòa. Thầm nói: “Loại động tác vô ý thức này... Xem ra ngươi cũng biết cái mũi của mình có khả năng sẽ dài ra như Pinocchio hay sao!”

Nhưng mà đã Thái Hòa không chịu nói. Đương nhiên Hải Yến sẽ không hỏi nữa.

Hiện giờ đạn dược của nàng không đủ, bả vai có thương tích, đầu còn đã gặp phải trọng thương, có thể nói một trong những người trong team thoạt nhìn thê thảm nhất đúng là nàng.

Mà rõ ràng Thái Hòa cũng bị thương rất nặng, nhưng vừa qua khỏi hai ngày cũng đã khôi phục, Hải Yến nhìn thấy mà hâm mộ muốn chết, chỉ có thể tìm cùng loại giải thích “Ngu ngốc sẽ không cảm mạo” để làm cho cảm giác mình hơi thoải mái.

Bình Luận (0)
Comment