Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 151

Trong lúc luyện tập Trâu Lượng còn phát hiện tựa hồ thú linh ấn trên trán cũng có thay đổi, khi luyện tập cũng dần nóng lên. Bản chất kiếp trước của hắn đang xảy ra sự đồng cảm nào đó với bản chất của thế giới này. Có khi Trâu Lượng cũng nghĩ có phải hai thế giới có liên lạc nào đó tồn tại hay không vì quả thật có quá nhiều tương đồng.

Một bài quyền đánh xong, cả người hết sức thoải mái, có mấy kinh mạch bế tắc cũng dần dần có dấu hiệu mở rộng ra. Xem ra chỉ cần chăm chỉ luyện tập thì ám kình của mình sẽ sát thương càng mạnh.

Lần trước đối mặt với chiến sĩ bỉ mông hắn đã rất nguy hiểm, nếu tên bỉ mông kia linh hoạt một chút nói không chừng đã có thể thủ tiêu hắn trước khi hắn kịp phát ám kình.

Đánh quyền xong Trâu Lượng bắt đầu uống nước rồi chiến ca tẩy tủy, đại khái cũng chỉ có hắn mới có thể nghĩ ra quái chiêu như vậy. Cùng với sự tăng lên của năm giác quan hắn có thể cảm thấy một chút ảnh hưởng do loại cộng hưởng này mang đến, đồng thời phạm vi chiến ca của mình cũng dần mở rộng.

Nhân tố chủ yếu ảnh hưởng đến chiến ca là trị số của bản chất, nhưng các nhân tố khác cũng có ảnh hưởng không nhỏ. Chẳng hạn như kỹ xảo của chiến ca, mà phạm vi của chiến ca cũng vậy, tại lĩnh vực ngư long kỳ thực Trâu Lượng đã học được dùng đan điền phát âm. Như vậy truyền bá càng rộng, càng có tính thẩm thấu, đây chính là kĩ xảo cao thâm hơn nhiều so với dùng cổ họng phát âm.

Kỳ thực tộc Lion, tộc Tiger cũng có một chút khả năng này, có điều bọn họ chỉ sử dụng theo bản năng.

Mọi người đã không ngạc nhiên đối với cách luyện tập đặc biệt của Trâu Lượng, mọi người cùng nhau luyện tập nên ai cũng rất nhiệt tình. Cote và Randy luận bàn cả ngày, kinh nghiệm chiến đấu đề cao rất nhanh mà họ cũng nhanh chóng quen với phương thức chiến đấu của các nghề nghiệp khác.

"Vi Vi, lại đây, anh có chút việc phải thương lượng với em", luyện tập chấm dứt, Trâu Lượng vẫy tay.

Avril thu hồi nỏ chữ thập đưa tay nhận tấm khăn mặt Trâu Lượng đưa rồi lau mồ hôi trên trán. Trâu Lượng lại cầm lấy khăn mặt giúp nàng lau tỉ mỉ một chút rồi cười nói, "Vi Vi nhà chúng ta càng ngày càng xinh đẹp rồi!"

"Đại ca, có chuyện gì vậy?"

"Chuyện này rất quan trọng, nếu như thành công cuộc đời của chúng ta lên cao một bậc thang", Trâu Lượng cười cười, hai người đi vào trong phòng.

Thấy Trâu Lượng trịnh trọng như thế Avril cũng biết có việc quan trọng.

Ngửi mùi trà thơm nóng hổi, Trâu Lượng cười nói, "Vi Vi, bàn một phi vụ làm ăn nhé, vốn lưu động của gia tộc em có nhiều không?"

Avril tính nhẩm một chút, "Tộc Rabbit nổi tiếng bảo thủ, gia tộc em làm ăn không tinh tế như Fox, cũng không liều lĩnh như Snake, luôn duy trì tốt tài chính. Có điều nếu như cần dùng một số tiền rất lớn thì cá nhân em không thể quyết định, cần được gia tộc đồng ý. Nếu như tình hình rất khả quan thì thậm chí có thể phối hợp với các gia tộc khác..."

"Ha ha, vậy là tốt rồi, thông qua Công hội nhà mạo hiểm anh đã hỏi thăm một chút giá cả của thú linh yêu thú cao cấp. Về cơ bản đều từ một đến mười đồng tiền vàng, trong đó một số thú linh còn có thuộc tính đặc thù..."

Trâu Lượng nói.

Avril gật đầu, "Thú linh yêu thú chủ yếu được Công hội điêu khắc sư linh hồn sử dụng, đương nhiên Thần miếu cũng sử dụng một ít. Thú linh cao cấp có thuộc tính đặc thù cũng không nhiều, nhưng bản thân không có ý nghĩa quá lớn. Bởi vì có thêm thuộc tính còn có thể tạo thành một ít phiền phức khi tạo thành, không hề có giá trị quá lớn..."

"Đây chính là việc anh phải làm, sử dụng tất cả tài chính thu mua tất cả thú linh cao cấp có chứa thuộc tính. Thú linh yêu thú càng cao cấp càng phải thu mua toàn bộ".

"Cần mua nhiều thú linh như vậy quả thật là một khoản tài chính không nhỏ, hơn nữa sẽ đội giá cả lên cao..."

Avril không hề từ chối vội vã hoặc hỏi rõ mà chỉ nói rõ khó khăn có thể gặp phải.

"Khi có một ngày thú linh của yêu thú có thể sử dụng làm một bộ phận của trang bị thì em cảm thấy thị trường sẽ thay đổi kiểu gì?" Trâu Lượng mỉm cười như là đang bàn một chuyện hời hợt. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Avril đột nhiên sửng sốt, "Điều này không thể! Thú linh của yêu thú không thể tồn tại lâu, cho dù là yêu thú cao cấp cũng vậy. Ai cũng sẽ không dùng số tiền lớn mua trang bị rất nhanh sẽ biến mất. Huống hồ Thú tộc chúng ta cũng khó có thể phát huy ra thuộc tính của yêu thú", Avril biết thiên phú điêu khắc của Arthur. Đồng thời cũng biết thuộc tính của thú linh yêu thú cao cấp còn tốt hơn Thú tộc, chưa nói đến những thú linh cấp bậc cao hơn nữa. Thú linh của yêu thú không ổn định, dùng bình tụ linh giữ kín còn có thể, một khi điêu khắc sẽ tiêu tán rất nhanh.

"Ai nói anh phải dùng thú linh chế tạo vũ khí, anh chỉ làm nó biến thành một bộ phận của vũ khí..."

Trâu Lượng cố ý úp mở.

"Thú linh của yêu thú có thể dùng để luyện tập, cũng có thể có một số vai trò phụ trợ trong điêu khắc. Nhưng thú linh yêu thú không thể dung hợp với thú linh của chúng ta, năm thuộc tính lớn đều sẽ biến mất, như vậy..."

"Năm thuộc tính lớn xung đột nhưng các thuộc tính đặc thù, chẳng hạn như chậm chạp?"

Trâu Lượng cười nói.

Rốt cục Avril biết Arthur muốn làm gì rồi, nếu như có thể trở thành hiện thực thì việc này tuyệt đối sẽ tạo ra một cơn bão táp trong đế quốc. Thú linh yêu thú có thuộc tính phải là thú linh cao cấp, mà coi như là yêu thú có thuộc tính khi thú linh bị thu lại cũng chỉ có tỷ lệ nhất định có thể giữ lại được thuộc tính. Còn những yêu thú đủ phẩm chất cấp lãnh chúa đó thì không phải người bình thường có thể đối phó.

Thú linh yêu thú có thuộc tính đặc thù quả thật khan hiếm, sở dĩ không ai để ý chỉ là vì không có tác dụng.

Nhìn thấy vẻ chấn động và suy xét của Avril Trâu Lượng biết đối phương đã hoàn toàn rõ ràng ý mình muốn biểu đạt.

"Việc này em cứ suy nghĩ đi, biện pháp cơ bản anh đã có rồi, còn cần xác nhận thêm một bước".

Nếu là một người khác nói như vậy chắc chắn Avril sẽ cho rằng là chuyện viển vông nhưng nếu như là Arthur nói thì việc nàng cần suy nghĩ là biện pháp triển khai như thế nào.

"Nếu như có thể thành công, suy nghĩ đến các nhân tố anh hưởng thì đại khái cần thời gian một tháng để hoàn thành mua sắm. Đương nhiên nếu như không suy nghĩ đến nhân tố giá cả thì thời gian có thể nhanh hơn một chút".

"Đã rất nhanh so với anh dự tính rồi, đến lúc đó làm ra kế hoạch cụ thể sau, chuyện này em cứ tính toán đi là được".

Trâu Lượng không chỉ vì kiếm tiền, phương thức điêu khắc này chẳng những có thể mang đến lợi ích kinh tế to lớn mà còn có ảnh hưởng về chính trị. Nếu như sư phụ nhặt trở thành Hồng y đại chủ tế chắc chắn sẽ cần một sự vinh quang để củng cố địa vị một chút. Bất cứ nơi nào cũng có ma cũ bắt nạt ma mới, nguyên lão hội là một sân khấu lớn, kiểu gì cũng không thể làm cho sư phụ mất mặt.

Có điều Trâu bạn học cũng đã đến lúc cần tích lũy của cải, nếu không sau này rất nhiều chuyện đều không quá thuận tiện. Nhưng thân là tế ti, nhất là đã hiểu rõ sự keo kiệt của Giáo hoàng, cho nên lợi ích chính trị và tiền bạc sẽ không thể đi cùng nhau, phải nghĩ cách làm ra từ phương diện khác.

Trâu bạn học hai bàn tay trắng, đương nhiên phải dùng hình thức đầu tư, hắn đầu tư kỹ thuật, Avril đầu tư tài chính.

"Đại ca, anh nắm chắc mấy phần?" Avril cũng rất hồi hộp, phải biết đây tuyệt đối là một cơ hội làm cho gia tộc Rabbit thay da đổi thịt.

"Anh nói mười thành em có tin không?" Trâu Lượng cười nói, kỳ thực thí nghiệm đã thành công, chỉ có điều làm loại chuyện này nhất định phải tuyệt đối chắc chắn, nếu không có thể mất cả chì lẫn chài.

"Tin, nhân tiện thời gian này em cũng đi tìm hiểu tình hình thị trường một chút!"

"Ha ha, chuyện này phải tính toán tử tế một chút, sau đó cho Randy và Cote cũng tham gia một phần, đây là một khoản mua bán lớn".

"Đại ca, đôi khi em cảm thấy anh không phải người!" Avril hứng thú đánh giá Trâu Lượng.

"Khụ khụ, nói kiểu gì thế?" Bạn học Trâu Lượng ra vẻ cả giận nói.

Avril xảo quyệt chớp chớp mắt, "Thần thú chuyển sinh mà!"

"Ôi, nếu như vậy thì đã tốt, nhất định anh phải chuyển sinh vào một gã nào đẹp trai một chút. Chẳng hạn Swan gì đó, tồi nhất cũng phải là tộc Lion, như vậy mới tương đối được phụ nữ thích".

Chuyện đứng đắn thương lượng xong, Trâu Lượng bắt đầu không đứng đắn.

Không nhịn được cười, "Tại tầm mắt anh cao quá thôi, trong học viện không biết có bao nhiêu cô gái thích anh đấy!"

"A, thật không? Ha ha, vậy thì tốt, ít nhất anh không cần phải than thân trách phận nữa rồi".

Avril mỉm cười, vị đại ca này của mình luôn như vậy, lúc nào cũng có thể nói huyên thiên, nhưng đến lúc đứng đắn lại lập tức stop. Vốn nàng còn thật sự định giới thiệu cho hắn, có điều các cô gái xung quanh nàng quả thật không xứng với đại ca.

Thật sự, thoạt nhìn cũng chỉ có Olivia không tồi, đại ca lại thích, có điều Swan..., đúng là đau đầu nhất, phiền toái nhất, nhất là mẹ của Olivia càng là phiền phức trong phiền phức.

Trâu Lượng lại cùng Avril trò chuyện một số kỹ xảo sử dụng nỏ chữ thập, sự thông tuệ của Avril cũng thể hiện rõ khi sử dụng nỏ chữ thập. Trừ những điều Trâu Lượng chỉ đạo thì chính Avril cũng đã lĩnh ngộ không ít, dù sao cũng là vũ khí của mình, dần dần nàng cũng hiểu nguyên lý trong đó, trừ bội phục vẫn là bội phục.

Hai người chưa trò chuyện bao lâu Gina đã tìm tới nhà rồi.

"Hì hì, xấu hổ quá, lại quấy rầy quấy rầy hai vị rồi!" Gina vừa vào cửa đã cười nói.

"Sao tớ không thấy bạn có vẻ xấu hổ gì nhỉ?" Trâu Lượng bất đắc dĩ nhún vai. Ngay cả cửa người này cũng không gõ, may là đang nói chuyện cùng Avril, nếu như đang cùng Emma tình tang mà bị nàng bắt gặp như vậy thì thật sự xấu hổ.

"Chúng ta là bạn đúng không? Sao bạn có thể làm tớ đau lòng như vậy?" Gina tủi thân nhìn Trâu tế ti.

"Được rồi, hai người nói chuyện đi, tớ ra ngoài tiếp tục luyện tập", Avril gật đầu. Nàng biết Gina đến vì chuyện trang bị, không có biện pháp, một trang bị tốt quá quan trọng đối với chiến sĩ, quả thật trang bị của Randy, Cote, Ernest và mình quá kinh diễm.

Gina đóng cửa, khí thế hùng hổ tới gần Trâu Đại tế ti.

"Ngươi, ngươi muốn làm cái gì, tới gần là ta kêu lên đấy!"

Trâu Lượng co người vào trong ghế.

Gina chống nạnh, "Kêu, kêu đi, kêu rách cổ họng cũng không có ai quan tâm đến ngươi. Tế ti kiến tập vĩ đại nhất trong lịch sử, chuyện ngài lão nhân gia đã đáp ứng ta có phải nên thực hiện rồi hay không?"

Lập tức Trâu Lượng trở nên mặt mũi nhăn nhó, vừa định trêu đối phương một chút Gina đã ngồi trên đùi hắn, sự tiếp xúc thân mật nhất của nước da mịn màng mát lạnh làm Trâu Lượng có phản ứng mãnh liệt nhất trong nháy mắt.

May là Gina chỉ dùng chân kẹp chân hắn chứ nếu như nàng ngồi hẳn xuống thì đã hết sức khó xử rồi. Gần đây thật kỳ quái, sau khi từ lĩnh vực dâm thú đi ra sức khống chế mặt này của Trâu Lượng trở nên càng ngày càng kém.

"Gina, nơi này là Thần miếu, xuống nhanh!"

Thân thể của Gina chậm rãi hạ thấp xuống, quyến rũ nhìn Trâu Lượng, "Vậy thiết kế của tớ đã xong chưa?"

"Xong rồi, xong rồi, đương nhiên xong rồi, làm sao dám không xong?"

Gina nhìn gương mặt đỏ bừng của Trâu Lượng mà thấy vô cùng đắc ý, nàng rất thích trêu hắn để chứng minh sự hấp dẫn của mình là không thể ngăn cản.
Bình Luận (0)
Comment