Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 165

"Gina, tam đệ bị bạn trêu nhiều lần như vậy, nếu hắn còn không khôn ra thì tớ cũng hoài nghi IQ của hắn rồi".

"Mèo mặt lớn, IQ của ca chưa từng có vấn đề gì, chỉ có điều ta biết chuyện Gina muốn ta làm chắc chắn có liên quan đến đại ca".

Randy đâu phải tên ngốc, chuyện của người khác thì hắn luôn to gan lớn mật nhưng có liên quan đến Arthur thì hắn lập tức xin miễn.

"Hừ, đồ nhát gan, tên nhóc Arthur này đáng sợ như vậy sao?"

Gina nhếch miệng, không nghĩ tới gã này lại không mắc lừa.

Trong lúc chờ đợi Avril và Patrice tiếp tục luyện tập bắn tên, Avril cần luyện tập bắn di động. Việc này sẽ làm cho sức tấn công của nàng tăng mạnh, Cote và Ernest cũng bắt đầu đối luyện.

Phòng điêu khắc, Trâu Lượng cũng hết sức chăm chú, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn điêu khắc quyền trượng. Chẳng những thuộc tính phải tốt mà bề ngoài cũng phải hoa lệ, có mỹ cảm, tặc tặc, vừa nghĩ đến cảnh Lộ Dao mặc bộ đồ tế ti màu trắng trong lòng bạn học đã bắt đầu nóng lên.

Chỉ có người tham dự điêu khắc mới biết Arthur lợi hại đến đâu, có điều đó là đối với người trong nghề. Còn trong cả quá trình điêu khắc hầu như Lộ Dao đều ngơ ngác nhìn những gì Arthur làm.

Trong kiếp trước có câu nói, người đàn ông hấp dẫn nhất khi chăm chú.

Trong thế giới này cũng như thế, nhất là đối với một cô bé tộc Cat như Lộ Dao, từ sự hoài nghi, không tiếp nhận ban đầu đến bây giờ đã có những thay đổi rất lớn. Người thanh niên trước mắt này rất mạnh mẽ đáng tin, đôi khi trưởng thành, đôi khi lại như trẻ con, rõ ràng điều này tràn ngập lực sát thương đối với cô bé tộc Cat tinh tế nhạy cảm. Nhất là trải qua sự đối diện trần trụi hôm qua không biết tại sao Lộ Dao luôn nghĩ đến hắn, cho dù Lộ Dao biết giữa hai người không thể có chuyện gì. Ai cũng biết tương lai của Arthur sẽ vô cùng rực rỡ, tế ti Thần thú vinh quang tuổi trẻ nhất, đồ đệ của Đại chủ tế, tương lai của hắn không hạn chế.

Mà một nửa khác của người đàn ông ưu tú như vậy chắc chắn là công chúa, cho dù là hầu thiếp cũng là danh môn khuê tú. Nàng chỉ là một tộc Cat thông thường, cùng với thời gian, chắc chắn khoảng cách giữa hai người sẽ càng ngày càng xa.

Vừa nghĩ tới đây Lộ Dao đã không thể không khó chịu, Trâu Lượng đang tiến hành điêu khắc đễn giai đoạn mấu chốt nhất, đâu ngờ lúc này Lộ Dao lại nghĩ đến vấn đề phức tạp như vậy. Nhưng người được điêu khắc có tinh thần chán nản chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thú linh. Dù Trâu Lượng không biết bởi vì sao nàng phân thần nhưng trong thời khắc quan trọng như thế làm sao nàng còn có tâm tư nghĩ đến việc khác.

Lập tức hắn trực tiếp vỗ về phía Lộ Dao không chút suy nghĩ, hắn muốn nhắc nhở nàng một chút, tình cờ Lộ Dao lúc này cũng ngồi thẳng người lên định thở dài, lần này trực tiếp vỗ lên ngực Lộ Dao.

Mềm... Co dãn mười phần.

Xúc cảm thật tốt.

Bị kích thích lập tức Lộ Dao không còn gì chán nản, mặc dù Trâu Lượng cảm thấy khó xử nhưng trong lúc này cũng không có cách nào mở miệng giải thích, có điều rõ ràng sức sống của thú linh đã được đề cao rất nhiều.

Chỉ có thể sử dụng ánh mắt gợi ý một chút, Lộ Dao cũng đã tập trung hơn, trong lúc này mà mình lại thất thần, thật sự quá không tốt.

Nàng bắt đầu chú ý đến quyền trượng đang từ từ hình thành, Lộ Dao kinh ngạc đến ngây người, đây... thật sự là quyền trượng của mình sao???

Trâu Lượng lộ ra nụ cười đắc ý, lúc nên khoe khoang vẫn phải khoe khoang. Có điều tay hắn cũng không dừng lại, phải thúc trống tiến quân, đây chính là một kiệt tác. Thần miếu Jerusamer muốn không nổi danh cũng khó, đây cũng là căn cơ, nền tảng cho tương lai của hắn, nhất định phải củng cố thật vững chắc.

Lại qua mười phút, rốt cục Trâu Lượng đã hoàn thành, cả quá trình thực hiện hắn đã dùng hết năm bình thú linh cao cấp. Nếu là Công hội điêu khắc sư linh hồn sợ rằng phải thu phí rất cao, mà giá trị của quyền trượng thì càng là vô giá.

Nhìn quyền trượng của mình, toàn bộ sự sầu não của Lộ Dao không cánh mà bay, cho dù là người không hiểu giá thị trường thì cũng biết giá trị của nó.

Thuộc tính 1 - 3, rất tiêu chuẩn, thuộc tính bản chất này rất dễ lấy ra, hơn nữa không xem như số liệu đỉnh cấp. Dù sao một số tế ti thiên phú dị bẩm có thể lấy ra đến 1 - 5, nhưng mấu chốt nhất là số liệu phía sau: +1 chữa trị.

Thuộc tính có hình thức như 1 - 3 đều là cố định, một khi điêu khắc thành công sẽ không cách nào thay đổi, nhưng nếu như xuất hiện loại thuộc tính +1 thì là cộng thêm thiên phú. Cùng với sự đề cao của năng lực, loại thuộc tính này cũng sẽ đề cao.

Nhất là chưa từng nghe nói vũ khí còn có thể có thuộc tính chữa trị, đúng là chưa bao giờ nghe.

"Học tỷ, một điểm chữa trị này không phải để cho đẹp, thời gian này củng cố nền tảng đã, khi đến lúc em sẽ sáng tác riêng cho chị một bản chiến ca chữa trị, chị có thể sử dụng chiến ca để chữa trị người bệnh".

Trâu Lượng nói, một mặt là để làm Lộ Dao vui vẻ, một mặt cũng rất đắc ý vì kỹ thuật của mình.

Lộ Dao nhìn quyền trượng trên tay rồi lại nhìn Arthur:

"Tôi có thể trở thành tế ti kiến tập chưa?"

Trâu Lượng khoát khoát tay: "Đâu chỉ là tế ti kiến tập, học tỷ, dường như chị không rõ sự lợi hại của nó. Với tư chất và sự tốt bụng của chị, tuyệt đối có thể trở thành tế ti chiến ca danh chấn đế quốc, tế ti trị liệu độc nhất vô nhị, hê hê!"

Nhìn nụ cười của Trâu Lượng, Lộ Dao đột nhiên đi tới, khẽ hôn một cái lên mặt Trâu Lượng, như là đã lấy hết dũng khí rồi nói: "Tôi thích bạn!"

Nói xong lập tức bỏ chạy không quay đầu lại.

Trâu bạn học ngơ ngác vuốt mặt, đây... là chuyện gì xảy ra? Một sắc lang như hắn mà lại bị "sắc" rồi.

Nói không động tâm thì là nói dối, có điều Trâu Lượng không biết nên phân phối tình cảm của mình như thế nào. Một mặt hắn có chủ nghĩa đại nam tử, một mặt lại có chút bối rối, nhất là tình hình của Olivia. Ôi! Làm một người đàn ông đã khó, làm một người đàn ông háo sắc lại càng khó hơn.

Lộ Dao cũng không biết tại sao mình lại có dũng khí lớn như vậy, cũng không biết làm sao có thể làm được việc đó. Chỉ biết sau khi lao ra khỏi phòng trái tim nàng vẫn còn đập thình thịch, chỉ muốn tìm một khe hở trên mặt đất để chui vào, vậy mà mình to gan đến mức có thể chủ động hôn người khác.

Mặc dù là Thú tộc hào phóng cũng rất hiếm thấy.

Lộ Dao nghĩ chạy ra nhưng không dễ dàng như vậy, nàng vừa xuất hiện đã bị Avril và Gina giữ chắc, Avril thì quan tâm Lộ Dao còn Gina thì chủ yếu là do tò mò, nghĩ thầm không biết tên nhóc Arthur này lại giày vò ra thứ gì.

Trong sự thúc giục của mọi người, Lộ Dao lấy ra quyền trượng của mình, lập tức làm mọi người sững sờ.

Randy giơ ngón tay cái lên không hề khách khí, "Đại ca chính là đại ca, kỳ tích cũng xảy ra thường xuyên như ăn cơm".

Lộ Dao cúi đầu xấu hổ, bởi vì Trâu Lượng đã đi ra.

"Vỗ mông ngựa ít thôi, mọi người phải nịnh hót học tỷ tử tế. Chờ khi chị ấy luyện thành chiến ca chữa trị và phối hợp với dược phẩm thì sợ rằng hiệu quả chữa thương có thể tăng gấp bội. Thậm chí có khả năng khôi phục trong nháy mắt".

Trâu Lượng cười nói, thân là điêu khắc sư linh hồn, hắn có thể đánh giá được uy lực của loại thiên phú này, cũng giống như năng lực uy hiếp của hắn. Loại năng lực đặc thù này có hiệu quả kinh người. Hơn nữa tính cách của Lộ Dao dịu dàng, nội tâm lại càng thiện lương, từ việc thú linh hầu như không có thuộc tính tấn công đã có thể thấy điều này.

Một cô bé thật sự tốt.

"Ngất, học tỷ, sau này chị chính là chị ruột của em rồi", mông ngựa của Randy luôn luôn rất kịp thời.

"Học tỷ quá tuyệt!" Avril ôm chặt Lộ Dao, hai người thân như chị em, nàng vui vẻ từ đáy lòng.

Con ngươi Maru cũng lóe lên ánh sáng, tế ti Arthur chính là thần tế ti, trong lòng hắn vô cùng thành kính.

Arthur kéo Maru sang một bên, "Chuyện này bảo mật đã, đợi đến cơ hội thích hợp công bố sau".

"Bên chỗ Đại chủ tế có cần nói một chút không?" Maru cung kính nói.

"Chỗ sư phụ ta sẽ nói với ông ấy là được".

"Vâng".

Thân là một chủ tế mà lại cung kính với một tế ti kiến tập như thế thật sự có chút quá đáng, mấu chốt nhất là kể cả lúc đứng trước Đại chủ tế cũng không thấy hắn nghe lời như vậy. Đối với Trâu Lượng Maru không chỉ mang ơn mà còn là sự kính phục từ linh hồn, nói chính xác thì đã lên đến mức độ sùng bái.

Thật lâu sau đó, khi đã trở thành Shaman, Maru nhớ lại, một đời hắn chỉ có một tín điều. Hễ là chuyện Arthur nói đều là đúng, hễ là việc Arthur sai hắn làm đều nhất định phải làm tốt.

Từ đầu đến cuối Lộ Dao đều không dám nhìn Trâu Lượng, điều này làm cho Gina có chút hoài nghi. Có phải gã trai háo sắc nào đó nhân cơ hội điêu khắc đã làm chuyện gì không phúc hậu hay không...

Mấy ngày kế tiếp cuộc sống của Trâu Lượng rất phong phú, luyện tập, thiết kế, điêu khắc. Hắn đã có thêm một đồ đệ ngoan ngoãn, thỉnh thoảng còn phải chỉ điểm kỹ xảo điêu khắc cho các tế ti linh hồn. Danh vọng của Trâu bạn học trong phái tế ti linh hồn đã vượt qua Đại chủ tế, gần đây nhân số tế ti linh hồn kiến tập đã tăng mạnh. Hiển nhiên đúng danh tiếng của điêu khắc thần hệ Jerusamer đã có vai trò quyết định, làm cho những người có thiên phú linh hồn này có thêm một lựa chọn.

Trâu Lượng tùy tiện chỉ điểm một chút đã đủ để những thiên tài kiêu ngạo này luyện tập một hồi. Đương nhiên Trâu bạn học cũng phi thường giỏi thu nạp lòng người. Text được lấy tại Truyện FULL

Lộ Dao rất phù hợp khẩu vị của Trâu Lượng, đây là lựa chọn tốt nhất khi nạp thiếp, dịu dàng, nghe lời, ngoan ngoãn phục tùng, nhất là Trâu Lượng chính là sư phụ. Người bảo lãnh cho tế ti kiến tập Lộ Dao, tư cách tế ti kiến tập của nàng đã được thông qua, chút kĩ xảo này Trâu bạn học đương nhiên làm được.

Lộ Dao cũng gánh vác trọng trách chăm sóc cuộc sống của Trâu Lượng, có thêm một cô gái cuộc sống quả nhiên trở nên bất đồng, càng thêm tinh tế. Emma gửi tới một bức thư, nàng bị cha nàng đưa tới tỉnh Thần Huy có việc, trong thư có thể thấy tiểu nữ nô này hết sức lưu luyến không rời. Quả thực lại làm cho Trâu Lượng cảm thấy vô cùng kích thích.

Cuộc đời đắc ý phải tận hoan, đại khái không ngoài ý này.

Cuộc sống hạnh phúc triệt để chấm dứt khi Đại chủ tế Thomas triệu kiến.

Trong phòng, dường như Thomas đã già hơn rất nhiều, trong phòng khói thuốc mờ mịt, hết sức bừa bãi, nhìn thấy Trâu Lượng, Thomas thở dài nặng nề.

Trâu Lượng ngẩn người, "Sư phụ, không có cửa ải khó nào không vượt qua được, có chuyện gì phiền lòng ngài cứ nói ra, nói không chừng đồ nhi có biện pháp".

"Arthur, ôi, lần này thật sự xong rồi, xong rồi, ta đã làm một chuyện ngu xuẩn nhất", luôn luôn chững chạc vậy mà Thomas lại mất khống chế như thế, đến tình trạng này của hắn cho dù đối mặt cái chết cũng sẽ không như vậy.

Trâu Lượng biết có việc lớn rồi, nhưng lúc này ngược lại hắn càng tỉnh táo, cũng không biết tại sao sau khi sống lại tính cách của hắn cũng đã có thay đổi rất lớn.

Vẫn nghe nói không trải qua mưa gió làm sao thấy cầu vồng, bản thân chuyện xuyên việt hai thế giới chính là chuyện không thể tưởng tượng nổi rồi. Năng lực mạnh yếu chưa nói đến nhưng chắc chắn sẽ có sự chững chạc không ai bằng.

"Sư phụ, không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền, rửa tai lắng nghe".

Thomas vô thức sờ sờ miệng nhưng xì gà đã hết, hắn thở dài, "Ghế Hồng y đại chủ tế của ta có thể sẽ mất".

Tuy là Trâu Lượng rất bình tĩnh cũng bị tin tức này làm hoảng sợ một chút, "Không phải chuyện này đã xác định rồi sao, chẳng lẽ còn có thể có biến cố? Không có khả năng!"

Trâu Lượng càng ngày càng hiểu thể chế của đế quốc Mông Gia, chế độ cấp bậc nghiêm ngặt xem như tương đối dân chủ, cân bằng quyền lợi rất không tồi, cục diện này đã xác định. Nếu như còn có sơ hở gì thì chỉ có bên phía Shaman có vấn đề, nhưng Shaman Subaru... không cần phải vậy!
Bình Luận (0)
Comment