Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 322

Shaman hai tỉnh còn lại thì mỗi người đều có tâm tư riêng, lần này mọi người đều rất coi trọng chuyện này, họ đều phái ra những nhân tài tinh nhuệ nhất thế hệ trẻ tỉnh mình tham gia. Có điều không nghĩ tới tỉnh Thần Diệu trước nay không hề chiếm ưu thế về vũ lực lần này lại giành hết oai phong, đây là một đòn nặng đối với sự tự tin trong lòng các Shaman.

Chương trình nghị sự tiếp theo các Hồng y đại chủ tế và Đại chủ tế đều được tham gia. Có điều có hai vị kỵ sĩ thay mặt cho Giáo hoàng ở đây và tư liệu quan sát trung thực do hai kỵ sĩ cung cấp nên ai biểu hiện tốt hơn, ai có thể trúng cử nhìn là thấy ngay.

"Ờ, cuồng thú Faure không tồi, hắn làm tiên phong, đóng góp rất lớn". Text được lấy tại Truyện FULL

"Xem này... Quark biểu hiện rất dũng mãnh, mấy lần chiến hữu gặp nạn đều có hắn xuất hiện trợ giúp, tinh thần này đáng ghi nhận".

"Còn có, sư tử đen Riera tỉnh Thần Chiếu cũng biểu hiện rất chói mắt".

"Buenaven tỉnh Thần Diệu cũng không thành vấn đề, thời khắc cuối cùng hắn phán đoán cực kì tỉnh táo, có can đảm dồn vào chỗ chết mà vẫn sống..."

"Sát thủ tộc Cat Joyner tỉnh Thần Ân, với biểu hiện của mình, cô ta có thể trở thành thích khách mạnh nhất, không thể nghi ngờ!"

"Cái này... Sofi tộc Swan tỉnh Thần Chiếu, cô ấy có vai trò kiềm chế, còn có mũi tên vào thời khắc mấu chốt nhất", một vị Đại chủ tế tỉnh Thần Quang nói.

Lời này làm cho bốn vị Shaman ngồi ghế trên lặng lẽ trao đổi một ánh mắt. Có những bí mật giới hạn ở cấp bậc này của bọn họ mới được biết.

Kim quang lộ ra của mũi tên cuối cùng đó không hề nghi ngờ là trang bị cấp vàng sáng. Với cấp bậc của Sofi thì đây chỉ có thể là trang bị mang ra từ Thông thiên cảnh.

Có lẽ không phải các vị Shaman đều có cơ duyên tiến vào Thông thiên cảnh, nhưng là tín đồ của Thần thú khi đến mức độ nhất định thì bọn họ đều có thể được tiếp xúc với loại bí mật này.

Mặc dù là dựa vào trang bị còn sức mạnh bản thân có thể không hề mạnh mẽ như biểu hiện ra ngoài kinh diễm của mũi tên đó. Có điều khả năng lựa chọn thời cơ và cái nhìn đại cục của Sofi cũng như cống hiến đối với đội ngũ đều rất không tồi, nàng trúng tuyển sẽ không có vấn đề quá lớn.

Trong hai kỵ sĩ thì chắc chắn Bott biết rất rõ chuyện Thông thiên cảnh, có điều vẻ mặt hắn vẫn tỉnh táo như cũ, hắn sẽ không nhiều lời quấy nhiễu chương trình nghị sự của các Shaman và chủ tế.

Hai danh ngạch cuối cùng cũng được định ra rất nhanh, nhiệm vụ chủ yếu của lần hội nghị này đã chấm dứt.

Đương nhiên, có người vui mừng có người buồn. Như tỉnh Thần Diệu chiếm đủ danh ngạch, khí sắc và thần thái Subaru vô hình trung đã trở nên càng vượng. Còn lại ba vị Shaman mặc dù đã rèn luyện được tâm cảnh gặp sóng gió không sợ hãi nhưng gặp chuyện loại này kiểu gì cũng phải khó chịu. Một chiêu thất bại, bị Subaru luôn luôn không quá nổi bật trên phương diện bồi dưỡng vũ lực đoạt mất danh tiếng, cảm giác trong lòng chỉ có chính mình mới biết.

Bầu không khí thoáng buông lỏng một chút, các Shaman cùng Hồng y đại chủ tế, Đại chủ tế thủ hạ của mình cũng nhỏ giọng trao đổi vài câu, giải thích vài chuyện.

Hội nghị đương nhiên chưa coi như xong, mặc dù đã định ra người trúng tuyển lên đế đô đặc huấn nhưng chẳng mấy khi tứ đại Shaman tụ tập cùng nhau nên phải bàn bạc một chút về cai trị, tín ngưỡng, kinh tế và thuế thu cũng như cải cách của bốn tỉnh nam bộ. Rõ ràng bây giờ những việc này phải để Subaru giữ vị trí đầu tàu.

Dù sao thì Jerusamer tỉnh Thần Diệu là thành phố thí điểm của cả Mông Gia, Giáo hoàng bệ hạ bên phía Thần miếu cũng ký thác kỳ vọng.

Ba vị Shaman còn lại cũng hơi thấy hứng thú với thủ pháp thực hiện của Subaru trong chuyện này.

Loại hội nghị trao đổi này cũng là cơ hội để các tỉnh trao đổi và phân chia lợi ích với nhau.

Hôm nay tâm tình Subaru rất không tồi, hơn nữa trong hội nghị loại này một khi ngươi chiếm được thượng phong thì một số vấn đề tiếp theo sẽ dễ thông qua hơn bình thường. Đây là một loại trạng thái tự tin và ưu thế về tinh thần.

Một số việc nhỏ đều được bỏ qua, cảm thấy thời cơ đã đến, ánh mắt Subaru nhìn một chút về phía một người ngồi trên ghế dự thính bên cạnh.

Tên Đại chủ tế tỉnh Thần Diệu kia cũng là người thông minh, hắn hiểu ý lập tức giơ tay phát biểu.

"Các vị đại nhân Shaman, các vị Hồng y đại chủ tế và hai vị kỵ sĩ, tại hạ là Andrew, Đại chủ tế thành phố Lộc Ma tỉnh Thần Diệu. Tại hạ có một vấn đề nho nhỏ..."

Andrew cũng là tộc Fox, ánh mắt linh hoạt nhìn qua các vị Shaman uy nghiêm và các Đại chủ tế, các kỵ sĩ bình thản.

Hắn tiếp tục nói: "Về tuyển thủ trúng cử Arthur của tỉnh chúng ta. Trên thực tế, Arthur có đóng góp rất lớn đối với phương diện cải cách thuế thu thành phố Jerusamer tỉnh ta, hơn nữa còn cải tiến kĩ thuật chiến ca hệ Thần miếu chúng ta. Đặc biệt là hắn có tạo nghệ rất mạnh trên lĩnh vực điêu khắc, mấy lần phát minh thuật điêu khắc mới đều nhận được sự khen thưởng của Giáo hoàng. Hơn nữa Giáo hoàng còn trao tặng huân chương thần thú vinh quang và huân chương thánh chiến bụi gai vàng... Ta nghĩ, đối với một nhân tài ưu tú như vậy, hơn nữa trong lần thi đấu tuyển chọn này hắn cũng biểu hiện chói mắt như thế, có phải các vị đại nhân Shaman nên suy nghĩ xem có thể đặc cách thăng Arthur từ tế ti kiến tập lên tế ti chính thức?"

Andrew mỉm cười, nụ cười phi thường ôn hòa thuần khiết.

Nhưng người của tỉnh ba còn lại, đặc biệt là ba vị Shaman quyền cao chức trọng thì lập tức vận chuyển ý nghĩ trong đầu.

Subaru, thật không hổ là Fox... Thừa dịp Arthur thể hiện lần này hắn muốn tiếp tục nâng đỡ để Arthur trực tiếp vượt qua rào chắn giữa tế ti kiến tập và tế ti chính thức!

Quan trọng không phải là tăng lên một cấp mà là phá vỡ truyền thống không thay đổi ngàn năm qua của Giáo đình. Có thể nghĩ, một khi hắn đã phá lệ thì sự thăng cấp của người này sẽ không cách nào ngăn cản được.

Mặc dù Arthur là kỳ tài ngút trời đã thể hiện năng lực trên nhiều các phương diện nhưng trong lịch sử của Giáo đình còn chưa từng xuất hiện người nào có thể phá vỡ truyền thống chẳng lẽ bây giờ...

Các ánh mắt không tiếng động trao đổi các loại tin tức.

Hiển nhiên việc này cần bốn tỉnh phía nam cùng đề đạt, Giáo hoàng để Bott đến đây, có phải cũng...

Tính toán thật tốt, Subaru tính toán thật tốt. Tỉnh Thần Diệu xuất hiện nhân tài như vậy thì gã Shaman là hắn cũng nở mày nở mặt, hơn nữa người tuổi trẻ này nghe nói là thuộc cánh Subaru.

Điểm này không phải thứ ba Shaman còn lại muốn thấy.

Từ một loạt chuyện hôm nay có thể thấy tỉnh Thần Diệu đã vượt lên trước tỉnh ba phía nam còn lại. Bất kể là cải cách thuế, chiến ca, tín ngưỡng hay là thuật điêu khắc, thậm chí là trên phươn diện ba tỉnh vẫn có ưu thế: Vũ lực...

Trong ba tỉnh thì Thần Chiếu và Thần Quang lần này biểu hiện kém nhất, chiếm ít danh ngạch đặc huấn nhất. Có điều hai vị Shaman này một đa mưu túc trí, một thể hiện hết sức chín chắn, yêu cầu chính mình luôn tuân thủ hoàn mỹ các lễ nghi của một tùy tùng Thần thú, trong chuyện này mặc dù có khó chịu cũng sẽ không trực tiếp phản đối.

Nguy hiểm nhất là Shaman Sablanca của tỉnh Thần Ân.

Lần này số người trúng cử của tỉnh Thần Ân chỉ kém Thần Diệu, có thể nói nếu như không phải Thần Diệu bỗng dưng trỗi dậy thì Sablanca tuyệt đối là người đứng đầu bốn tỉnh này.

Hơn nữa dã tâm đối với quyền lực của Sablanca cũng cực kì mạnh, nghe thấy đề nghị của Đại chủ tế dưới tay Subaru thì ánh mắt hắn đã bắt đầu lạnh lẽo.

Sắc mặt Subaru trầm tĩnh, tình hình hiện nay cũng là trong dự liệu, cho dù đều là bốn tỉnh lớn phía nam nhưng sợ rằng ba người khác cũng sẽ không dễ dàng đáp ứng.

Hai vị kỵ sĩ Thần miếu cũng đều rất nhạy cảm cáo từ rời đi. Danny cũng nhận thấy loại đối kháng giữa bốn vị Shaman thuộc các phe cánh khác nhau này.

Phe phái của Thần miếu trong đế quốc Mông Gia chính là như vậy, trong việc lớn thì nhất trí đối ngoại nhưng dính dáng đến một số lợi ích bên trong lại kiên quyết không nhường. Đại bộ phận sức mạnh bị lãng phí trong đấu đá nội bộ.

Có điều Danny cũng đồng thời cảm thấy hơi tò mò đối với đề tài vừa rồi, Thần miếu tồn tại ngàn năm vẫn bám lấy một tập tục cố định. Trong thời đại Giáo hoàng có quyền lực thượng đỉnh thì tập tục không hề quá quan trọng bởi vì Giáo hoàng thay mặt cho hết thảy, nhưng từ khi sức mạnh của Giáo đình suy yếu thì không biết từ lúc nào tập tục đã trở thành sự kiên trì cuối cùng của Thần miếu.

Trong thời kỳ sức mạnh suy yếu, lần lượt từng loại quyền lực bị cướp đoạt, nhưng càng là như vậy thì Thần miếu lại càng giữ vững thói quen, tựa hồ vinh quang đều được thành lập trên nền tảng của bảo thủ.

Một người từng trải như Subaru đột nhiên đưa ra loại chuyện này, điều này có ý nghĩa gì?

Subaru lạnh nhạt nhìn ba vị tế ti khác, trong lòng suy đoán xem ai sẽ đứng ra phản đối đầu tiên. Đây đơn giản là trao đổi lợi ích, với năng lực của Arthur và biểu hiện của hắn lần này, coi như là Shaman ba vị còn lại muốn chèn ép cũng không dễ dàng như vậy.

Mà đây chẳng lẽ không phải một lần thăm dò đối với sức mạnh của mình trong phe phái phía nam của Subaru. Nếu như mình thật sự cần tiến thêm một bước thì trước hết phải nhận được sự ủng hộ của bốn tỉnh phía nam.

Đến vị trí này của hắn, khi lựa chọn được thời cơ thì nhất định phải ra tay, quyết không mập mờ.

Có chút bất ngờ là lần này đứng ra trước lại không phải Sablanca mà là một Đại chủ tế bên phía Hanstar tỉnh Thần Quang.

Loại chuyện này thuộc hạ phải tinh ý đứng ra, không đến lúc cuối cùng thì Shaman sẽ không tự mình ra mặt.

"Đề nghị của Đại chủ tế Andrew cũng có lí, có điều theo ta được biết thời gian tế ti kiến tập Arthur đi theo sự chói lọi của Thần thú, gia nhập Thần miếu chúng ta còn ngắn, còn thiếu sự từng trải cần có".

Vị Đại chủ tế dến từ tỉnh Thần Quang nói chậm rãi với thần sắc ung dung.

Lời này đúng là giọt nước cũng không lọt, Andrew nói tế ti Arthur có năng lực, có cống hiến... Những điều này đều đồng ý, chỉ tập trung vào việc tuổi hắn quá nhỏ, chưa đủ từng trải. Đây cũng là điểm yếu lớn nhất của Arthur nếu muốn vượt qua chướng ngại này.

Theo hệ thống của Thần miếu, muốn từ tế ti kiến tập chuyển thành tế ti chính thức phải khảo nghiệm thời gian 3 năm, ngươi có thể sử dụng chút mánh khóe làm cho người của mình sớm trở thành tế ti kiến tập nhưng tuyệt đối không thể làm cho tế ti kiến tập trở thành tế ti chính thức sớm được. Áp lực cần đối mặt trong hai vấn đề này là khác nhau một trời một vực.

Câu nói ngoài mềm trong cứng của vị Đại chủ tế này gần như trực tiếp bác bỏ đề nghị của Andrew. Có điều cách nói này của hắn phù hợp với xu thế của Thần miếu, lấy niên hạn và thể hiện để xác định việc thăng cấp. Hắn nói thẳng đến vấn đề niên hạn nên lập tức nhận được sự đồng ý của không ít chủ tế.

Đại chủ tế Andrew có thể tiếp nhận trách nhiệm của người phát ngôn từ trong tay Shaman Subaru nên đương nhiên có tuyệt chiêu của chính mình, làm sao có thể để một câu nói của tỉnh Thần Quang làm cứng họng được.

Cười ha ha, Andrew bình tĩnh nhìn lướt qua các Đại chủ tế, Hồng y đại chủ tế và Shaman các tỉnh tại đây rồi hơi khom người nói:

"Ý kiến của Đại chủ tế Novic cực kì đúng trọng tâm, có thể coi như là lời vàng ngọc, có điều bản thân đã nhiều năm truyền giáo tại địa phương, thường suy tư một vấn đề, đó chính là... Chúng ta là người tín ngưỡng Thần thú, có phải nên dùng phương thức tích cực hơn để khuyến khích người tuổi trẻ có cống hiến lớn và năng lực cực kì ưu tú hay không? Như vậy cũng có thể để càng nhiều tín đồ sẵn lòng phục vụ Thần thú tốt hơn?"
Bình Luận (0)
Comment