Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 352

Những người khác cũng chưa tìm ra phương pháp tấn công hiệu quả, Murphy bọn họ hiểu rõ sự lợi hại của Joyner, nhưng với Joyner thì kiểu huấn luyện này không phải là điểm mạnh của cô.

Sofi chỉ cần nửa ngày để có thể tự mình luyện tập được, Joyner vẫn chưa kiếm ra cách nào để giữ cho ổn định. Bởi vì ba phương đối kháng, một đội gồm mười người, nên thiếu mất một người coi như thiếu đi một phần sức mạnh, cuối cùng sự hiện diện của Lộ Dao đã làm bên này mất đi một phần chiến lực, ai có thể lường trước Neberro phía sau còn có thể nghĩ ra những quái chiêu gì nữa.

Những người khác đều đang luyện tập, Trâu Lượng nhìn Joyner thất bại hết lần này đến lần khác. Tiểu Miêu Nữ cũng quyết tâm, một mình đánh nhau với dòng nước, nửa ngày sau mới nói bên tai Joyner vài câu. Vốn Joyner cũng đang thở hổn hển nhìn thấy Tiểu Miêu Nữ chăm chỉ, mặt mày liền cười rạng rỡ, bây giờ có thể đứng vững được trong nước rồi, bắt đầu thử sức tiến đánh, tuy tốc độ rất chậm, nhưng Joyner cảm thấy hết sức phấn khởi.

"Arthur, anh nói với cô ấy điều gì vậy?"

Quan hệ của Lộ Dao và Joyner rất thân thiết, tính năng của họ nhà mèo rất tốt, cộng thêm cả hai đều là những người có năng lực hiếm gặp, càng thêm hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau.

"Kỳ thực đợt huấn luyện này rất tốt cho Joyner, cô ấy cũng hiểu được điều đó" Trâu Lượng cười vui vẻ, không tiếp tục huấn luyện, mà nhân cơ hội này quan sát những người khác một chút.

Lối đánh của Joyner sai rồi, cô ấy không nên cứ cứng nhắc sử dụng sức mạnh, mà hãy tưởng tượng nước giống như một bầu không khí, sức mạnh di chuyển trong nước chính là sức mạnh chia cắt bầu không khí đó, lấy nước tưởng tượng thành không khí tuy là một viêc khó khăn, nhưng nếu thực hiện thành công thì năng lực chiến đấu trong nước của cô ấy sẽ tăng thêm một cấp.

Một ngày huấn luyện kết thúc, tất cả võ sĩ từng người trở về nhà, và những ai có nhà ở Đế Đô đương nhiên sẽ thuận tiện hơn.

Trâu Lượng mời Murphy, Buenaven cùng mọi người về nhà chàng ở. Dù sao Joyner cùng Lộ Dao, Sofi bây giờ đều ở đó. Phòng ốc rất lớn, mọi người tụ họp lại rất là náo nhiệt.

"Cậu không nói thì chúng tớ cũng đi tới nhà cậu à!" Buenaven gật đầu vuốt cằm cười tủm tỉm.

Faure tiếp lời nói:"Hê hê, đây quả là sự ban thưởng tuyệt vời của đức Giáo hoàng giành cho chúng ta " tuy rằng mọi người đều có chỗ ở nhưng chỗ Trâu Lượng bên này thuận tiện hơn nhiều.

Vào đêm, Murphy bọn họ trò chuyện về việc huấn luyện đặc biệt, sau khi giao lưu vui vẻ xong, lại bị Buenaven cùng Riera, Faure xét hỏi chuyện thành Doran. Nhóm thầy tế chiến ca Ruman Kalou, Ernest còn có Randy bọn họ đều tụ tập lại đây.

Tráng sĩ miền nam đã trải qua lần huấn luyện đó kỳ thực đã phá vỡ được sự ngăn cách, ở điểm này đều không hề giống Phương Bắc và Đế Đô, không khí nhộn nhịp, mọi người nói chuyện rất hăng say và thân mật. Trâu Lượng cảm thấy thích thú vô cùng với việc chiến đấu ở thành Doran, Trâu Lượng chỉ là người nghe. Tân Đạt kể chuyện đến hăng say, tuy không tham gia được lần huấn luyện đặc biệt đó, nhưng điều đó không làm ảnh hưởng đến lòng nhiệt huyết của Tân Đạt, thực lực của anh ta cũng đạt đến sự cho phép. Không thể không nói, Tân Đạt hiện tại đang rất là sùng bái Athur.

Đang kể đến đoạn Athur bộ dạng như Ma thần đang đuổi theo đại quân Man tộc, khoa tay múa chân, một mình đuổi theo hàng vạn tráng sĩ Man tộc, giống như đang đuổi bầy vịt, vô cùng khí phách.

Cộng thêm Sofi đôi lúc cũng thêm vào vài câu, ví Arthur như một vị thần của các muôn thú sức mạnh uy vũ, mọi người đều cảm thấy tiếc nuối khi không tham gia được trận đánh lớn như vậy. Đối với Emma,mọi người cũng biểu hiện sự kính trọng, nhưng với Arthur thì mọi người lưu tâm theo cách khác, ở trong Thú Tộc đàn bà không có vị trí quan trọng, tình cảm càng bị lệ thuộc, nhất là với những tráng sĩ tráng kiện. Không thể không nói Trâu Lượng mọi phương diện đều chẳng giống ai, nhưng mà lọai đàn ông như thế càng có sức hút đối với phụ nữ.

Sau hội họp huyên náo, trong lòng lại có một cảm giác cô đơn khó mà kìm nén được.

Trâu Lượng đi vào phòng của Emma.

Ánh trăng từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, Emma nằm yên trên chiếc gường băng, điềm tĩnh khoan thai như nàng tiên đang ngủ. Ngay cả khi cô ấy nằm yên cũng khiến cho trái tim của Trâu Lượng lặng im, dù là lý do gì đi nữa, sau này anh sẽ để cho Yoria một cơ hội sống sót, rồi sau đó giết hắn. Nguồn tại http://Truyện FULL

Cái ý tưởng điên rồ này, e rằng làm cho bất cứ ai nghe được đều cảm thấy đây là chuyện viễn vông, nhưng Trâu Lượng không tin là mình không thể làm được. Hiện giờ đã không một ai có khả năng ngăn cản được anh, một tương lai không thể tránh khỏi, anh ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, những chuyện như vậy sẽ không tái diễn lại.

Trâu Lượng cẩn thận đưa tay vuốt ve khuôn mặt, chàng khẽ hôn nhẹ lên vầng tráng bóng loáng lạnh buốt của nàng, chỉ cần còn sống thì nhất định sẽ có cách…

Thông Thiên Cảnh.

"Sao lại có chuyện ấy được chứ, thằng nhóc Trâu Lượng này đã mất tích gần cả tháng nay rồi"

Bóng Ma ở trước Thông Thiên Tháp vung nắm đấm, vẻ mặt như con khủng long bạo chúa đang nổi trận lôi đình.

Lần trước đã hẹn với Trâu Lượng là cùng nhau làm nhiệm vụ xông vào Thiên Thông Cảnh, ai có thể biết được thằng nhóc ấy một đi không trở về chứ.

"Có thể là do một vài chuyện nào đó chưa làm xong nên lưu lại chăng?" Dư Triết đứng bên cạch chậm rãi nói.

Đại Kim ngồi bên cạch giống như một ngọn núi, gãi gãi cái đầu.

Nếu chỉ là một tình huống bình thường, Trâu Lượng sẽ không gây trở ngại gì, nhưng sắp tới đến lượt ba người bọn họ thưc hiện nhiệm vụ mấu chốt đẳng cấp cao hơn.

Nói về sức mạnh, Bóng Ma bọn họ cũng không thiếu, nhưng nhiện vụ Thông Thiên Cảnh cái cần không chỉ là sức mạnh, mà còn có đầu óc sáng suốt, và sự may mắn cũng là một yếu tố quan trọng.

Thằng nhóc Trâu Lượng tinh khôn hơn quỷ, vừa đến đã giả lợn ăn cọp, đầu óc vô cùng thông minh, hơn nữa năng lực chiến ca cũng giúp cho mọi người rất nhiều, quan trọng nhất là vận may đủ tốt, có hắn gia nhập mọi người vượt cửa ải này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Bóng Ma có một niềm tin rất lớn đối với chàng trẻ tuổi này, nào ngờ đã căn dặn kỹ lưỡng rồi, đến thời khắc quan trọng lại như cái khóa bị mất xích.

"Hừ, thằng nhóc này, không được để bị bắt, nếu không…."

" Ai đang nhắc đến tôi đấy! hại tôi cứ hắt xì mãi" theo cùng với tiếng nói, đang bị Bóng ma lầm bầm, Trâu Lượng cuối cùng đã xuất hiện.

"Thằng oắt con!" Bóng ma hung tợn lao lên, nắm lấy Trâu Lượng, " Khoảng thời gian vừa rồi đi lặn ở đâu vậy? "

" Tớ ở bên ngoài có một chuyện cần giải quyết, nên nán lại, nhất thời không thể về liền được…." Trâu Lượng tỏ vẻ xấu hổ, giống như đang đánh lừa Bóng Ma.

"Sao phải xoắn? Có gì cần giúp thì nói một tiếng"

"Không có vấn đề gì đâu, việc đó đã qua rồi" Trâu Lượng nhún nhún vai.

"Ô?" Lão quỹ híp mắt, dùng mắt thường có thể nhìn thấy được, sức mạnh và trạng thái tinh thần của Trâu Lượng đã hoàn thiện hơn so với trước đây, tốc độ phát triển này không phải là bình thường.

"Mọi người lại đây mà xem, thằng nhóc Trâu Lượng này." Bóng ma vừa gọi, Đại Kim và Dư triết tò mò tiến lại, ba người nhìn Trâu Lượng từ đầu đến chân, giống như đang ngắm một tác phẩm trong viện triển lãm.

"Này, được chưa đó ba vị!" Trâu Lượng ngượng ngùng, giơ tay lên đầu hàng "Tôi chỉ là không đến một thời gian thôi, đừng có nhiệt tình quá vậy"

"Hê hê…Nhóc con, hôm nay tới rồi thì đừng có mà vội đi, cùng chúng ta đi làm nhiệm vụ, à, lão mặt dày Augustus đang kiếm cậu, Hổ Tả cũng cản không được lão, cần phải cẩn thận một chút!" Bóng Ma cười hớn hở tiến đến gần.

"Không sao, cái gì cũng có thể ép buộc, nhưng chưa từng nghe thấy đồ đệ cũng bị ép buộc làm " Trâu Lượng không hề để ý..

"Tuyệt, tuyệt quá! Thực lực của Trâu Lượng tiến bộ càng nhanh, không phải là càng chứng minh Bóng Ma có tầm nhìn độc đáo sao? Quả là không hổ danh là người được chọn. Vả lại Trâu Lượng càng mạnh, mọi người làm nhiệm vụ sẽ càng dễ dàng."

"Đúng rồi, ta nhớ cấp bậc của Trâu Lượng bây giờ là… đỉnh điểm khu D" Dư Triết mắt nhìn lên bảng xếp hạng Thông Thiên Tháp.

"Qua được lần này không chừng có thể thăng cấp rồi."

Bóng Ma nói tới đây, hai con mắt đều sáng lên. Đẳng cấp tăng lên không chỉ có nghĩa là thánh thức càng lớn, đạt được nhiều lợi ích và tôi luyện càng nhiều. Ở Thông Thiên Cảnh, có những thứ mà bên ngoài không thể nào có được.

Đại kim toàn nhép mép cười, không nói chuyện.

"Đừng vội, đừng vội!" trông thấy Bóng Ma khẩn cấp đi tới mang theo ý tưởng nhiệm vụ lần này, Trâu Lượng vội khoát tay,: "Có một chuyện muốn hỏi trước"

"Hỏi đi."

"Các cậu biết ở Thông Thiên Cảnh có thứ gì là có thể tu bổ linh hồn thú bị hao tổn không?" hai ngày trước sau khi nói chuyện cùng Giáo Hoàng, tuy không nhận được câu trả lời chính xác, nhưng Trâu Lượng cũng có chút suy đoán.

Hiện tại đã đến Thông Thiên Cảnh, đương nhiên cũng cần thăm dò một chút phương diện này.

"Tu bổ linh hồn thú?" Bóng Ma sờ cằm suy nghĩ một hồi, ánh mắt hướng về phía Dư Triết:" Các cậu có nghe qua bao giờ chưa?"

Hai người đồng loạt lắc đầu." Tu bổ linh hồn thú hình như nghe qua đâu đó, nhưng tình hình cụ thể thì không rõ cho lắm."

Bóng Ma nhìn Dư Triết "Việc này rất quan trọng?"

" Ừ." Trâu Lượng gật đầu mạnh, chuyện này liên quan đến việc bình phục của Emma, và cô ấy có thể trở về bên cạnh Trâu Lượng hay không.

"Được, mình giúp cậu hỏi thăm."

Lão Ma vỗ ngực;" Yên tâm, thực ra ở Thông Thiên Cảnh cái gì cũng có, thậm chí cả việc cải tử hoàn sinh, chỉ cần cậu có thực lực.

"Vậy thì cám ơn nhé." Ánh mắt Trâu Lượng như có thêm nguồn sinh lực, cái anh cần chính là câu nói đó. Biết Bóng Ma, Dư triết, Đại kim bọn họ đều là những người có nghĩa khí, thấy hợp tình hợp lý là sẽ ra tay giúp đỡ, tính cách Trâu Lượng cũng như bọn họ, nên cũng không khách sáo.

Lúc này Dư Triết chậm chậm nói " Việc này tốt nhất tìm Hổ Tà hỏi, so với chúng ta hắn hiểu rõ hơn."

"Khỉ gió! Mày nghĩ bố đây biết ít lắm hả, tại sao chuyện gì cũng đi tìm thằng cha ấy."

"Ta xem Trâu Lượng tương đối sốt ruột, nên người đó chắc là rất quan trọng" Dư Triết mơ hồ nói, Bóng Ma không nói lời nào nữa.

"Lão Tà?" Trâu Lượng nhớ ra rồi, lão Tà có thể kể chuyện hắn gặp một người rất thần bí ở Thông Thiên Cảnh, gần như đối với Thông Thiên Cảnh lão hiểu biết hơn những người khác

Nhưng mà trước mắt không gặp hắn, tạm gác qua một bên, lần sau gặp lại rồi hỏi.

"Được rồi, nhóc con, chuyện của cậu trước mắt cứ như vậy, bây giờ theo bọn tớ xông pha nào!

Bóng ma cười to, một tay nắm lấy Trâu Luyện xông vào cánh cổng thử thách, Đại Kim và Dư Triết cũng cấp tốc bám theo.

" Này….Đâu có cần vội như vậy…."

Trâu Lượng nửa cười nửa mếu, chưa nói hết một câu, ba người đã vội vã cùng nhau đi vào làm nhiệm vụ.

"Lão Ma này đến rồi đây! Hahaha~~~" thiên không vang lên tiếng cười to của Bóng Ma

"Giết, giết, giết!!!"

Bốn người vừa tiến vào, lập tức cảm nhận được một luồng khí nóng rát tạt thẳng vào mặt, chút nữa thì tóc và lông mày đều bị thiêu cháy.

"Khiếp thật! là sức nóng của địa ngục"

Gầm!!

Vô số sói lửa và hình nhân lửa từ bốn phương tám hướng đang tiến về phía Bóng Ma, Trâu Lượng bọn họ.

"Yểm trợ cho Trâu Lượng" Bóng Ma quay đầu về phía Trâu Lượng thét lớn, lập tức rút dao biến thành tàn ảnh xông tới giết!

Hắn sinh ra là để chiến đấu, chém giết mà sinh tồn, cái cảnh chiến hỗn loạn này đã khiến cho máu sát thủ bừng cháy!.

So với lần hợp tác trước, lần này Bóng Ma biểu hiện càng bá đạo. Thanh đao trên tay lóe sáng một mảng như pháo hoa, hiện ra không thua kém võ sĩ đao thuật thưởng đỉnh. phối hợp với bộ pháp quỷ thần mạc trắc, những nơi đi qua, một đám yêu thú nhốn nháo!

Trâu Lượng nhảy lên trên bả vai Đại Kim, thưởng thức kỹ thuật bá đạo của sát thủ.

Đây thật sự là nghệ thuật giết chóc.

Bất kể xem qua bao nhiều lần đều có cảm giác chấn động. có thể chiến đấu cùng cao thủ mạnh như thế này, với bản thân đây là một trải nghiệm hiếm hoi. Khiến tầm mắt Trâu Lượng được mở rộng.

Bước chân của Bóng Ma di chuyển đến đâu yêu thú đổ ngã đến đó, chết hàng loạt xếp thành một đường dài.

Công kích chỗ hiểm, một đòn giết gọn!
Bình Luận (0)
Comment