Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 43

" Bái kiến sư tổ đại nhân".

" Được rồi, được rồi, đều là người một nhà khách sáo cái gì. Người tuổi trẻ đúng là không lên tiếng thì thôi, lên tiếng là kinh thiên động địa. Lão già ta, hồi lâu không đi đường vội vã như vậy rồi".

Trên mặt Subaru lộ ra một nụ cười hòa ái dễ gần. Nếu như đối phương là tộc Lion, tộc Tiger gì đó, Subaru cũng sẽ có chút lo lắng. Chủng tộc quá mạnh mẽ khi có năng lực như vậy về cơ bản sẽ không ở lại thần miếu. So với Thần miếu thì Công hội điêu khắc sư linh hồn có thể cho ra nhân tài như vậy tuyệt đối nhiều hơn. Hơn nữa bọn họ thoải mái không nhiều khuôn sáo cứng nhắc như thần miếu. Dù sao thần miếu vẫn là hệ thống tế ti, mọi sự đề bạt cần căn cứ trên cống hiến đối với thần thú và tư liệu cá nhân, trong khi đó Công hội điêu khắc sư khi đề bạt hoàn toàn chỉ để ý đến năng lực.

Arthur gãi gãi đầu cười ngây ngô, đây là chiêu hắn học Ernest, loại vẻ mặt này làm cho đại nhân Shaman Subaru cười càng vui vẻ.

" Arthur, nghe nói con chế tạo một lá chắn phòng ngự 2-5 đúng không?"

" Vâng thưa sư tổ đại nhân, là chế tạo cho em trai con, Ernest", Trâu Lượng biết lúc này cần thấp giọng một chút, ngàn vạn lần đừng biểu hiện vội vã, phải quan sát hướng gió một chút.

" Sư phụ, Ernest tu hành tại hậu viện, để con phái người đi tìm nó", Thomas nói, có chút tán thưởng nhìn qua Arthur. Tên này bình tĩnh hơn mình nhiều, tại hội nghị Đại chủ tế vừa rồi Thomas quả thực quá tức giận, nếu không sẽ không biểu hiện cực đoan như vậy.

Subaru gật đầu, đánh giá Arthur từ trên xuống dưới, mặc dù Trâu Lượng bị nhìn đến mức cả người không được tự nhiên nhưng trên vẻ mặt vẫn ung dung thản nhiên. Nếu như Fox biểu hiện như vậy sẽ chỉ làm người ta cảm thấy không thật lòng, nhưng là tộc Bear thì không ai nói gì, chỉ có một loại cảm giác thành thật ngoan ngoãn.

Chẳng bao lâu Ernest cũng tiến vào. Ernest vừa thấy Subaru ngồi ở phía trên liền sửng sốt. Cho tới bây giờ hắn còn chưa từng gặp một nhân vật lớn như vậy, đối với hắn có thể nhìn thấy Đại chủ tế giống như là nằm mơ, vậy mà bây giờ có thể xem thấy Shaman.

"Đại ca".

"Ernest, sư tổ đại nhân cần xem lá chắn của em một chút".

"Được", Ernest không nói hai lời, thân thể hơi chấn động, lá chắn tháp xuất hiện trên tay cung kính đưa lên.

Thomas và Subaru đều là lần đầu tiên nhìn thấy. Vốn hai người còn định phải duy trì chút uy nghiêm trước mặt đệ tử nhưng lúc trông thấy tấm lá chắn tháp này, con ngươi đều trợn ngược rồi".

Bởi vì Shaman Subaru cũng đi tuyến đường tế ti linh hồn. Hắn có năng lực điêu khắc sư cấp vàng sáng nếu không cũng không thể lên đến vị trí Shaman này. Vốn hắn ký thác kỳ vọng vào Thomas nhưng bây giờ tế ti linh hồn muốn trỗi dậy còn khó hơn trước kia nhiều.

Subaru nhẹ nhàng vuốt ve mặt ngoài của lá chắn, Thomas cũng kêu kỳ lạ, hai người đều là điêu khắc sư linh hồn thật sự đương nhiên phải chú trọng nội tại.

"Arthur, làm sao làm được?"

"Sư phụ, đây là cấu tạo kép ngài nói cho con mà, con chỉ thử làm thôi".

"Con nói bản vẽ thiết kế kia của con có thể thực hiện được?" Subaru vừa vuốt ve lá chắn vừa hỏi. Tuyệt đối còn chăm chú hơn cả vuốt ve một người phụ nữ tuyệt sắc khỏa thân.

Đối với Subaru đã tới cấp bậc vàng sáng luôn phải bình tĩnh hơn người khác. Một mặt đây là một loại thiết kế đặc biệt, mặt khác hắn đã phát hiện sự tinh tế mà một tay mới như Arthur không thể nào làm được. Một vài xử lý nhỏ như rìa lá chắn có góc nghiêng nhất định. Kỳ thực bản thân lá chắn cũng có độ cong rất nhỏ, người từng trải nhìn qua là biết những xử lý này sẽ tăng tỷ lệ thành công khi phòng ngự cho lá chắn.

Một người tuổi năm mươi, một người tuổi gần trăm cầm lá chắn xem từ trên xuống dưới, thường xuyên còn phải nghiêng người quan sát. Ernest đứng bên cạnh há hốc mồm, đây là đại ca của hắn làm, ngay cả đại nhân Shaman cao cao tại thượng cũng coi trọng như vậy, đại ca đúng là quá lợi hại.

Trâu Lượng cũng không dám đắc ý, cố gắng duy trì dáng vẻ thành thật của mình. Trong lúc xem lá chắn thỉnh thoảng hai người lại hỏi vài câu, Trâu Lượng đều ứng phó nửa thật nửa giả.

"Tốt, tương đối tốt, Arthur, con là đệ tử cuối cùng của Thomas. Chúng ta cũng chính là người một nhà rồi, ta hỏi con con phải trả lời thành thật", Subaru cuối cùng cũng rời ánh mắt khỏi lá chắn.

"Loại điêu khắc kép này của con tỷ lệ thành công có mấy thành?" Đây chính là vấn đề tương đối mấu chốt rồi. Kỳ thực trên đường về hai người đã nhận được tin tức từ tế ti thủ hạ, cả quá trình điều khắc cũng chỉ nửa canh giờ. Cấu tạo như vậy phức tạp coi như là điêu khắc sư vàng sáng như Subaru sau khi hiểu rõ cấu tạo cũng rất khó hoàn thành. Hơn nữa không ít chi tiết bên trong chỉ cần không chú ý đã có thể dẫn đến thất bại trong gang tấc.

Nói cách khác, Arthur là dùng độ phức tạp của điêu khắc vàng sáng để chế tạo đồ trắng.

Arthur gãi đầu, "Sư tổ đại nhân, con và Ernest là anh em, con rất quen thuộc thú linh của hắn cho nên chế tạo tương đối dễ dàng. Nếu là người khác mà nói chỉ sợ cũng rất khó, thời gian càng lâu tỉ lệ thất bại càng cao. Tiêu hao đối với thú linh cũng càng lớn, nếu như không làm ra số liệu hoàn mỹ kỳ thực giá trị cũng không lớn. Nếu như chính con làm mà lại quen thuộc thú linh của người cần điêu khắc thì tỉ lệ đại khái nắm chắc sáu thành.

Subaru gật đầu, đây mới là vấn đề quan trọng, như lúc điêu khắc áo giáp cấp bạc trắng trở lên điêu khắc sư linh hồn đều phải làm quen thú linh ít nhất một tuần. Lúc bắt tay vào làm sự bài xích của thú linh mới hạ đến mức thấp nhất.

"Rất tốt, nếu không phải ngẫu nhiên thì ta sẽ đặt tên loại phương thức điêu khắc này là phương pháp điêu khắc Arthur", tâm tình Subaru vững vàng không ít.

Trâu Lượng biết, kế tiếp là lúc đàm phán chia chác lợi ích rồi. Bình thường mà nói đại nhân vật đều sẽ chìa ra chút lợi lộc. Mục đích chẳng qua là vì làm cho hắn chia sẻ loại phương pháp điêu khắc này. Cho dù người khác có bản vẽ cũng vô dụng, cách xử lý một vài chi tiết chỉ có người biết rõ kết cấu cơ học như hắn mới có thể làm được, còn nếu cứ tùy tiện làm tuyệt đối là mù mẫm.

Đừng thấy hắn làm nhanh mà tưởng ngon ăn, hắn là người có bản lĩnh công trình cơ khí bảy năm. Hơn nữa cũng là tính kỹ rồi mới làm, không phải kỳ diệu như người khác tưởng tượng.

Arthur lắc đầu, "Sư tổ đại nhân, không thể lấy tên ta để đặt tên".

Đừng nói Ernest và Thomas, ngay cả Subaru đã vượt qua thế sự đều ngẩn người. Cần biết đây là vinh quang cực lớn, mỗi một điêu khắc sư nằm mơ cũng muốn có hệ thống được đặt tên theo tên mình. Chỉ cần có một, cho dù là đồ trắng cũng đủ để nổi danh thiên hạ rồi.

"Nói một chút lý do của con", Subaru cười nói.

"Sư tổ đại nhân, đệ tử có thể có sáng tạo như vậy chủ yếu là do hai nguyên nhân, một là sự dạy bảo của sư phụ, một là sự ban ơn của thần thú, đệ tử không dám kể công", Arthur cung kính nói.

"Ha ha, Thomas, có thể có được đệ tử như vậy là phúc khí cực lớn của người làm sư phụ như con đấy", Subaru vuốt râu vô cùng hài lòng. Thời buổi này người tuổi trẻ có một chút thành tích mặt có thể vênh đến trên trời, tự nhận là vô địch thiên hạ, đâu biết tôn sư trọng đạo là thứ gì.

Thomas bên cạnh gật đầu, trong lòng cảm kích hết cỡ, hắn chỉ dạy Arthur một chút nền tảng, không nghĩ tới tên này báo đáp lớn như thế. nguồn truyenggg.com

"Arthur, đây là phương pháp điêu khắc hoàn toàn mới, dù sao cũng phải có tên, con có ý tưởng tốt nào không?"

"Sư tổ đại nhân, đây là sự chói lọi của thần thú, có thể gọi là phương pháp điêu khắc thần hệ Jerusamer. Kỳ thực con cũng chỉ là linh quang chợt lóe, đột nhiên trong đầu đã xuất hiện mấy thứ này, con cảm thấy đều là chỉ thị của thần thú".

Arthur trung thực nói.
Bình Luận (0)
Comment