Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 517

Trâu Lượng thì có chuẩn bị tâm lý nhất định, còn những người khác thì đều cho rằng mình đã chuẩn bị tốt rồi. Tầm mắt của năm Lang Vương rất cao, họ tự nhận là đã từng bò ra từ ranh giới giữa sự sống và cái chết. Olivia là tiểu công chúa Gabriel, chưa tiếp xúc thực tế nhưng cũng hình dung được sơ bộ. Đại khái chỉ có Joyner hơi thấp thỏm vì Arthur nói là sẽ cực kì nguy hiểm. Nhưng khi màn đầu tiên xuất hiện mọi người vẫn cảm thấy kinh hãi.

Thần thú ơi, đây là thứ con người có thể vượt qua hay sao?

Sóng tuyết ngập trời, một tiếng nổ vang lên, mọi người trong nháy mắt bị tách ra. Liền sau đó cả thế giới chìm xuống, tất cả những điều này đều nằm trong khống chế của Tuyết nữ.

Trước kia bị phong ấn Tuyết nữ cảm thấy như thế này là bình thường, nhưng khi nàng hiểu thế nào là cô quạnh thì nàng đã bắt đầu thấy chán ghét thứ này. Trên tháp trắng khóe miệng Tuyết nữ lộ ra một nụ cười lạnh như băng. Bắt đầu chơi nào!

Đối với nàng có thể đây là một trò chơi thú vị nhưng đối với những người khác thì trò chơi này không hề vui chút nào.

Mọi người bị tách ra như mỗi người đi vào một không gian tuyết vực độc lập. Các đồng đội xung quanh đã biến mất, ở đây nhất định phải dựa vào chính mình.

Đối mặt với yêu thú Trâu Lượng không thật sự quan tâm, đã nắm giữ chiến ca thì yêu thú đều là phù vân. Âm Bass tràn ra, yêu thú lũ lượt hóa thành tuyết rơi, nhưng Trâu thần côn rất nhanh chóng hiểu rõ một việc, khi có quá nhiều thì phù vân cũng có thể đè chết người.

Năm Lang Vương có thể sống sót dưới sự hành hạ điên cuồng của Sô Câu hiển nhiên không e ngại bất cứ nguy hiểm nào, bọn họ không để ý đến sự thử thách ở bất cứ cường độ nào. Đã đến bạc trắng thượng đỉnh, đương nhiên bọn họ khát vọng bước thêm một bước nữa, chỉ cần bước vào cấp vàng sáng thì bọn họ sẽ có thể thực sự phát huy được sức mạnh của Thiên Lang.

Có điều một bước ngắn này lại như vô tận, sở dĩ Sô Câu để bọn họ rời núi cũng là vì bước đột phá này phải dựa vào chính mình. Sự huấn luyện của hắn cũng chỉ có thể nâng cao trình độ tới đó, đương nhiên một phần cũng vì Sô Câu không có nhiều thời gian hành hạ lũ trẻ này nữa.

Đối mặt với loại công kích này, năm Lang Vương lần lượt đánh tan không hề khách khí. Loại yêu thú cấp thấp mang thuộc tính hàn băng này không đáng kể chút nào.

Trong năm Lang Vương thì Hải Hậu là người thoải mái nhất với môi trường này, bởi vì thuộc tính môi trường rất phù hợp với hắn nên trong không gian này của hắn được phát huy rất tốt.

Vô song hoàn của Olivia có uy lực vô cùng, tiểu công chúa Gabriel đâu phải người yêu thú có thể dễ dàng bắt nạt.

Joyner là người có sức mạnh yếu nhất trong số những người này cho nên nàng lập tức ẩn nấp. Liều mạng chưa bao giờ là phương thức chiến đấu của nàng, nhưng rất đáng tiếc là trong không gian tuyết vực kỹ thuật ẩn nấp sở trường nhất của nàng hoàn toàn không sử dụng được. Phát hiện điểm này, bạn học Joyner cực kì quyết đoán bắt đầu chạy như điên.

Kỹ xảo chiến đấu của mỗi người đều được phản ánh lại trong ý thức của Tuyết nữ qua tầm nhìn của đám yêu thú. Giai đoạn đầu yêu thú chỉ là loại dùng để khởi động, nàng có rất nhiều thời gian để chơi với những người này. Trong không gian tuyết vực, thế giới của Tuyết nữ, nàng có thể tạo ra đủ loại yêu thú, đương nhiên cũng có thể là yêu thú thượng cổ.

Không chỉ có yêu thú mà hết thảy trong thế giới này nàng đều có thể khống chế, vì vậy tác chiến với Tuyết yêu nữ vương trong không gian tuyết vực là một việc hết sức bất lợi, trừ phi có thần thuật thông thiên như Benedict tám, nếu không đúng là đến bao nhiêu chết bấy nhiêu.

Chiến ca của Trâu thần côn xem như đã rất mạnh nhưng còn cách thần thuật một khoảng cách nhất định, cho nên khi cổ họng chuẩn bị bốc khói thì Trâu thần côn cũng cực kì quyết đoán chuyển sang vật lộn.

Có lẽ trên nhiều khía cạnh Tuyết nữ vẫn chỉ là trẻ con, nhưng đối với khống chế sức mạnh và phương pháp nâng cao thực lực thì Tuyết nữ đã là tổ tông.

Căn cứ trình độ khác nhau của mỗi người, Tuyết nữ sắp xếp các loại yêu thú và môi trường khác nhau, thậm chí cả nhịp điệu những khác nhau. Đây là một hành động tương đối có trách nhiệm, đối với Tuyết nữ bị phong ấn thời gian quá dài thì có thể thoải mái sử dụng sức mạnh là một loại hưởng thụ, nhất là khi có rất nhiều người nàng quen biết cùng chơi với nàng. Đây là thời gian vui vẻ nhất từ khi ý thức của Tuyết nữ sinh ra tới nay, đương nhiên đối với đám người Trâu Lượng thì đây tuyệt đối là ác mộng.

Vấn đề là trong không gian tuyết vực, dưới sự khống chế của Tuyết nữ thì người ở trong ác mộng không thể tỉnh lại. Tuyết nữ hạn chế chỉ có cấp vàng sáng mới có thể tới gần tháp trắng.

Trước khi lên tới cấp vàng sáng thì loại ác mộng này sẽ cứ lặp đi lặp lại.

Trong lúc Trâu Lượng vất vả tham gia khóa huấn luyện vàng sáng thì những người khác lại hết sức vui mừng. Từ khi Arthur trở thành Hồng y đại chủ tế thì cả thành Doran đã hoàn toàn thay đổi, chỉ sau một đêm thành Doran đã trở thành thành phố hấp dẫn nhất trừ đế đô.

Điên cuồng nhất là những tín đồ thành kính, họ cần hành hương đến đây nhìn thần tích, cảm thụ sức mạnh của thần tích. Ở gần cây tính mạng luôn luôn tràn đầy ánh sáng tính mạng, tràn ngập sức mạnh của tính mạng và sự uy nghiêm của thần. Mỗi một tín đồ đến đây đều khiếp sợ trước thần tích vĩ đại này.

Ngay cả là Trâu Lượng, lần đầu tiên nhìn thấy cây tính mạng trong Thông thiên cảnh hắn cũng có cảm giác như vậy. Cây tính mạng thực sự có tính mạng, dường như có thể cảm nhận được trái tim nó đang đập, mà trong mắt những người bình thường thì đây đã gần như là thần.

Hơn nữa những người khai hoang cũng có phát hiện đáng ngạc nhiên, đó chính là sau khi thần tích xuất hiện chẳng những mưa thuận gió hoà mà đất đai cũng tràn đầy sức sống. Tốc độ sinh trưởng của cây trồng hay sự trưởng thành của gia súc đều nhanh hơn bất cứ nơi nào khác, vì vậy mọi người cũng càng thêm tích cực, nhất là trên những khoảnh ruộng đã gần đến lúc thu hoạch. Nói thật ra chất đất của thành Doran rất bình thường, cây trồng trưởng thành cũng bình thường, nhưng chỉ sau một đêm mọi người đều phát hiện sản lượng có dấu hiệu tăng gấp bội. Những cây trồng còi cọc đều trở nên tràn đầy sức sống, tất cả đều cố gắng mọc cao, cố gắng ra hoa kết quả. Việc nhà ai có con lợn nái đẻ mười mấy con đã không còn là chuyện lạ nữa.

Không hề nghi ngờ, thành Doran là thành phố thích hợp nhất cho cư trú, đây là thành phố có thần tích! Các quý tộc, gia tộc lớn đều bắt đầu cân nhắc mua đất dựng nhà tại thành Doran, cho dù không ở đây thường xuyên thì cũng có thể làm khu an dưỡng.

Làm cho những người này vui vẻ là xung quanh thần tích tất cả đều là đất trống, cơ bản đều nằm ở trạng thái chưa khai thác. Nhưng liền sau đó lại có một vấn đề, tất cả số đất đai này đều là thuộc về thành chủ Arthur Hebrew. Trước khi thần tích xuất hiện tất cả những khu vực này đều từ chối mua bán, ngay cả thuê cũng rất khó, bây giờ thì tấc đất tấc vàng, vấn đề ngươi có tiền cũng không mua được.

Randy và Cote đều là người thông minh, càng như vậy họ càng không bán. Đầu tiên, hiện nay thành Doran không hề thiếu tiền, nói thật ra là bắt đầu thừa tiền rồi. Ngày ngày trước cửa nhà hai người đều có rất nhiều người chờ đợi hi vọng có thể thuê một mảnh đất, đuổi cũng không đi. Những người này không nhằm vào khu vực đất trống gần thần tích mà là bất cứ nơi nào cũng được.

Có điều Randy và Cote biết một khi Giáo hoàng thông qua nghị quyết mở cửa thành Doran tại nguyên lão hội thì địa vị của thành Doran sẽ lên cao đến mức nào còn khó mà nói. Hai người cũng cực kì cẩn thận, mặc dù là một trấn thủ nho nhỏ nhưng địa vị của hai người tuyệt đối khủng bố hơn những thành chủ khác nhiều.

Rất rõ ràng, lúc đầu Trâu thần côn thiết kế lấy thành Doran làm trung tâm, thị trấn Phong, thị trấn Gió Thu, thị trấn Sói Tuyết làm vệ tinh xung quanh bây giờ xem ra vẫn còn hơi nhỏ. Dân số thành Doran tăng mạnh, sau thần tích chỉ trong vòng năm ngày đã có hàng vạn người tràn vào và hiện nay còn tiếp tục tăng lên. Tộc sói bên kia tựa hồ cũng đang có hoạt động di cư lớn, về cơ bản tộc sói đều đến thị trấn Sói Tuyết, mặc dù không có thần tích nhưng dù sao cũng là một bộ phận của thành Doran, hơn nữa cũng có Thần miếu. Đối với tộc sói vốn yêu cầu rất thấp thì nơi này là thế giới duy nhất thuộc về tộc sói được Giáo đình thừa nhận hợp pháp. Đây là điều tộc sói phấn đấu bao nhiêu năm đều không thể nào thực hiện được, bây giờ chẳng những biến thành hiện thực mà còn là một nơi tốt đẹp như thế. Đang phải sống kiếp phiêu bạt, nơi này chính là thánh địa. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Điều Randy, Cote và Bran phải đối mặt hiện nay không phải là đám nhà buôn chen lấn mà là sóng người còn đáng sợ hơn.

Hiện nay ước tính ít nhất có trên trăm ngàn người thú sắp tràn vào. Kỳ thực xung quanh thành Doran rất lớn, nhiều người hơn nữa cũng có thể chứa được, chỉ có điều cơ sở hạ tầng cho cuộc sống đều vô cùng thiếu thốn. Chắc chắn trong thành không thể chứa được bấy nhiêu người, may là lúc đầu Trâu Lượng đã dự tính mở rộng thành Doran đến mức bao quanh cả mấy thị trấn, bây giờ xem ra mục tiêu này phải thực hiện sớm hơn rồi.

Lựa chọn nhà đầu tư?

Bây giờ không phải thiếu nhà đầu tư mà là nhiều quá không biết nên chọn ai, tất cả đều là gia tộc lớn, quý tộc lớn, tiền của vô số. Có thể nói tiền không phải là vấn đề.

Nhưng bây giờ vấn đề này lại trở thành cục diện bế tắc, ai cũng không có cách giải quyết. Những thứ khác còn có thể thương lượng, nhưng những vấn đề dính dáng đến tính mấu chốt hết thảy đều phải nhận được sự phê chuẩn của thành chủ, mà bây giờ số người có thể nhìn thấy Arthur có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Hiện nay chỉ còn lại hai gia tộc không có động tĩnh, một là gia tộc Gabriel, tâm tình Bích Tú chắc chắn rất phức tạp, bà đi theo đám người Giáo hoàng rời khỏi thành Doran, nhưng trong khi William và O'Donna hết sức phấn khởi thì Bích Tú lại rất bình tĩnh.

Đại nhân William đương nhiên vui vẻ bởi vì thành Doran sẽ trợ giúp dài hạn kinh phí hoạt động cho hàng ngũ sứ đồ, không hoàn lại. Tiền không thiếu, Trâu Lượng rất biết cách tiêu tiền, một thế lực như hàng ngũ sứ đồ là nhất định phải buộc vào bên người mình. Mà Công hội nhà mạo hiểm thì càng không cần phải nói, Công hội nhà mạo hiểm không thiếu tiền, Công hội nhà mạo hiểm thành Doran đang chuẩn bị xây dựng, và họ đã nhận được một mảnh đất phụ cận thần tích. Đây là mảnh đất duy nhất ở khu vực gần thần tích được Arthur phê chuẩn bán ra, cũng là sự báo đáp đối với sự ủng hộ của đại nhân O'Donna bấy lâu nay.

Những người khác thậm chí đã tính đến con đường tiếp cận với Shaman nhưng tất cả đều còn đang thương nghị.

Công hội điêu khắc sư và các công hội nghề nghiệp khác trước kia chắc chắn không coi trọng thành Doran, còn bây giờ tự nhiên chẳng những phải thành lập phân hội mà còn phải xây dựng phân hội hoa lệ nhất tại đây. Mọi người đều có thể tưởng tượng ra tương lai của thành Doran, nhưng dù đã sử dụng các loại quan hệ lại không biết thành chủ Arthur đã chạy đi đâu rồi. Những người khác đều không làm chủ được, vì vậy họ cũng chỉ có thể chờ đợi.

Buồn bực nhất là Monphistle, tốt xấu bản thân hắn cũng đã đến, cũng đã tham dự vụ việc này, nhưng vì thể diện của mình và quan hệ với gia tộc Sanchez nên hắn tỏ rõ lập trường rất sớm. Kết quả là Công hội chiến sĩ đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất.

Bây giờ muốn xin thì phải làm lại từ đầu.

Avril cũng học được không ít từ Trâu Lượng, nàng biết rõ vai trò của việc câu giờ. Đương nhiên nàng vẫn cho tất cả mọi người một cơ hội để chờ mong, một thời gian sau Doran sẽ đưa ra mấy mảnh đất để đấu giá cho thuê, trong đó có một mảnh thuộc khu vực gần thần tích.

Tin tức này không phải được công bố chính thức mà là một đối tác hợp tác của gia tộc Rabbit sử dụng giao tình nhiều năm mới thăm dò được. Có thể nhận được tin tức từ nội bộ như vậy đối phương cũng phải tạ ơn trời đất rồi.

Ai nghĩ tới gia tộc Rabbit từng không có gì nổi bật lại có một ngày vinh quang như vậy?
Bình Luận (0)
Comment