Đất nước từ nay hết tai ương.
Mười phương tám hướng chung một đường.
Nhà nhà yên ấm người hạnh phúc
Thập bộ nay còn có một Vương.
...
Vừa tới Tây Vu thì thấy đại Quân của Tô Định đã tới. Bọn hắn chưa biết tin chủ tướng chết, nên vẫn hành quân đến. Đang chờ Tô Định về lập tức tấn công Tây Vu.
"Ha ha, Ba vị Quân Đoàn trưởng về rồi." - Mọi người hết sức vui mừng. Dù sao thì bị 50 vạn quân tấn công áp lực cũng cực lớn.
"Giờ tính sao!" - Lạc Trưng Trắc và Lạc Trưng Nhị hỏi.
Đợi ta một canh giờ dưỡng sức. Sau đó ta sẽ bọc hậu 50 vạn quân đánh tới. Các người dẫn quân đánh ra, tạo thành thế gọng kìm thôi.
"Được."
"Người đâu, khai mở cho ta mấy nhẫn trữ vật này nhanh."
Đưa số nhẫn trữ vật vừa thu được cho mấy đại sư không gian hệ. Lạc Tinh bắt đầu dùng Vạn Mộc chiết linh thuật hồi phục linh lực cho mình và Lạc Trưng Trắc, Lạc Trưng Nhị."
Một canh giờ sau. Số nhẫn trữ vật hóa thần kỳ vẫn chưa khai mở được.
"Đành tạm thời bỏ qua việc lấy linh thạch lập đại trận." - Lạc Tinh tiếc nuối.
Thời gian không đợi người. Đành lén ra phía sau đại quân địch, bắt đầu dùng Trắc Mộc Tiễn bày ra Thất Tinh Vạn Mộc Trận. Lần này, mỗi gốc cây Trắc Diệp chỉ đạt độ lớn một người ôm, cao ba mươi mét. Nhưng cũng đủ bao quây 10 vạn quân địch, số còn lại phải nhờ quân đội của mình rồi.
Bên kia Trần Tiểu Linh cũng cho đại quân đánh ra. Ưu thế Bát Phương Lục Thập tứ Quái Trận được triển khai toàn diện. Khiến cho uy lực tăng trên diện rộng. Công, thủ phối hợp nhịp nhàng. Khi có một chiến đội hết linh lực, sẽ lùi lại phía sau, nhường trận địa cho đội dự phòng lên trước. khi nào lấy lại sức chiến đấu thì xem khu vực nào khả năng chiến đấu giảm sút, lập tức tiến lên thay thế. Nhờ vậy, nên có thể đánh kéo dài thời gian, mà lại ít có người hi sinh hơn gấp mấy lần.
Do lẩn này không có hơn vạn Linh thạch trung phẩm mộc hệ duy trì trận pháp như trước. Lạc Tinh không thể kéo dài trận pháp quá lâu.
"Ta nên tìm cách giết chết mấy tên Hóa Thần tu sĩ trước, nhằm suy giảm sĩ khí quân địch, cũng như bớt áp lực cho bên mình." - Lạc Tinh bắt đầu vừa đánh vừa tìm kiếm thời cơ.
Một canh giờ sau, Lạc Tinh cũng thành công bao vây hai tên Hóa Thần Sơ Kỳ lại. Hai tên còn lại thì bị ba Hóa Thần là Triệu Tiểu Linh, Lạc Trưng Trắc, Lạc Trưng Nhị vây đánh. Lạc Tinh không tham chiến, nhưng điều khiển hơn ngàn cây Trắc Diệp Mộc hỗ trợ. Khiến bọn chúng muốn trốn mà không có cách.
Tiếp đó, Cả ba nữ kiệt vừa xinh đẹp lại vừa hùng mạnh bắt đầu lợi dụng cả về sức mạnh lẫn số lượng. Hai tên Hóa Thân kia càng đánh càng bất lợi. Chỉ tốn nữa canh giờ, ba nàng đã thành công tập sát cả hai.
"Tốt rồi." - Trần Tiểu Linh ra hiệu.
"Còn hai tên thôi. Đánh nhanh thắng nhanh." - Lạc Tinh truyền âm, bản thân mình vây khốn hai tên cũng vô cùng áp lực.
Lúc này hai tên Hóa Thần còn lại bắt đầu lo sợ. Không ham chiến tìm cách thoát thân.
Tuy nhiên, chúng càng muốn thoát càng lộ ra sơ hở.
"Thủy Xà Xuất Động." - Con rắn lớn quấn xung quanh nguyên thần Trần Tiểu Linh nhân cơ hội bay tới, cuối lấy một tên hệ Kim có nguyên thần hình Võ sĩ cởi Báo.
Lạc Tinh ở xa cũng bắn tới một mũi Thất Tinh Tiễn.
Hắn ta không còn sức đỡ, chỉ kịp nghiêng người, kết quả cả đôi vai bị bắn tan vỡ.
"Lưu Thủy Trường Không." - Trần Tiểu Linh nhân cơ hội đó. Bảo kiếm vẽ lên một đường cong tuyệt mỹ. Hắn ta cùng con Báo đều bị cắt làm đôi.
Bên kia, Tên hóa thần tu sĩ còn lại đang bị hai tỷ muội Lạc Trưng Trắc vây đánh. Biết chắc không thoát được. Hắn định tự bạo Nguyên Thần.
"Nguy." - Lạc Tinh ném vội thanh Thiên Lôi Tử Trúc bay đến.
"Ầm." - Vừa chạm vào Nguyên Thần đối phương. Lôi Điện tràn ra. Hắn ta hệ thổ, nên vẫn không đến nỗi tê liệt hoàn toàn.Tuy nhiên, cũng bị ngập ngừng trong một sát na.
"U Minh Liên Hoàn Trảm." - Chớp thời cơ. Lạc Trưng Nhị lao tới. Ba thân ảnh như U linh hiện ra. Ba mũi thương trảm tới. Không có gì bất ngờ, phòng ngự hắn ta vỡ nát.
"Ha ha. Trận này có thể thắng rồi. Nhanh tiếp ứng mọi người" - Lạc Tinh nhắc nhở
Bốn người lao đi, cứ thấy ai có thể uy hiếp đại quân là giết. Dù sao bên đối phương có hơn hai trăm Nguyên Anh Đại Viên Mãn. Không phải dễ dàng đánh như vậy.
Lạc Tinh vừa đánh vừa bắt đầu chiêu hàng.
"Đầu hàng sẽ không chết."
"Nhanh nào, chủ Soái các người đã chết." - Tiếng thét vang vọng phạm vi hai mươi dặm.
Tuy nhiên, chiến trường quá rộng lớn lan rộng ra hơn năm trăm dặm, chiêu thức triển khai liên tục. Nếu chủ động dừng lại, khác nào đưa thân cho người khác giết. Nên chiến đấu vẫn không có dấu hiệu nào dừng lại.
Lạc Tinh đi tới đâu hét lên tới đó, đồng thời giết thẳng tay những tên từ Nguyên Anh Hậu Kỳ không có trận pháp hỗ trợ.
Kết quả thêm một canh giờ, lúc Trận pháp Vạn Mộc Trận cũng đã mất hiệu lực. Lạc Tinh nếu không phải vừa đánh vừa vận công pháp Vạn Mộc Chiết Linh Thuật, thì đã kiệt sức từ lâu. Điều này cũng thể hiện sự bá đạo của công pháp thiên cấp.
Lạc Trưng Trắc, Lạc Trưng Nhị thì càng đánh càng hăng.
Nguyên Thần hiển hiện ra sáng chói. Từ xa nhìn lại đã thấy hai con voi chiến to lớn. Hầu như cả hai có thể dễ dàng phá tan một tổ hợp Cửu Trận Quy nhất Ngũ Hành Trận của bốn mươi lăm Nguyên Anh Đối phương tạo ra. Do đặc tính của hai nàng là cộng hưởng đòn công kích. Khiến cho tầm sát thương tăng rộng.
Trần Tiểu Linh lại như một trích tiên thiên nữ. Đi tới đâu kẻ địch rơi rụng tới đó. Kiếm pháp nhanh, gọn, chuẩn. Thủy Xà linh hoạt tung hoành khắp nơi.
Đám người Ngô Quyền, Huỳnh Thúc Kháng, Triệu Tiểu Vy, Hạ Tử Yến thì mỗi người điều khiển một Tổ hợp Bát Phương Lục Thập Tứ Quái Trận khác tạo một trận pháp tương tự. Tổng thể thực lực tuy yếu, nhưng vẫn hoàn toàn trấn giữ một khu vực hai dặm không cho kẻ địch có cơ hội đi qua. Tuy thực lực nhóm bên mình yếu hơn Chiến Thần Đội. Nhưng mà Lạc Dương Linh thức cực mạnh. chỉ qua ba năm hoàn toàn nắm giữ cách điều khiển chủ trận. Lại được nhóm Sơn Tinh, Thủy Tinh...mọi người hỗ trợ. Thành ra cũng là một điểm sáng của quân đội Mê Linh Bộ.
Chiến thêm một canh giờ nữa, mới bắt đầu có người đầu hàng.
Có kẻ đầu hàng trước, sẽ có người tiếp theo. Lạc Tinh lúc này làm gì còn duy trì nổi trận pháp. Chủ yếu là dùng giọng nói đi khắp nơi chiêu hàng.
Tốn ba canh giờ nữa, thì chiến sự mới ngã ngũ. Quân đội
chủ yếu tầng lớp thấp, cũng không gây tội gì. Nên Lạc Tinh cũng không muốn đuổi cùng giết tận, sẽ gây tổn thất không đáng có cho cả hai nhánh quân. Thật sự trải qua mấy trận chiến. Mọi người ai cũng đèn hết dầu tắt. Chẳng qua vì sinh tồn nên mới gắng gượng chiến đấu. Bây giờ kết thúc chiến đấu, bên nào cũng vui mừng.
"Ha ha, chiến tranh xem như kết thúc. Chúng ta xem như giữ được mạng." - Một tên Giả Anh Kỳ mừng rỡ nói.
"Đúng rồi, phen này ta phải xin về thăm nhà một chuyến."
"Ha ha, thăm nhà hay thăm tiểu tình nhân."
"Lão tử đi năm mươi năm, tiểu tình nhân giờ dám có con rồi ý chứ." - Hắn vừa nói vừa cười chua chát. Đương nhiên trong lòng vẫn ôm một tia hi vọng.
Mỗi một vị quân nhân đều có xuy nghĩ riêng. Ai cũng có ước mơ. Có hoài bão. Tuy nhiên rất lâu rồi. Họ chỉ biết tu luyện, chiến đấu. Người thân, gia đình, tình cảm. Đối với họ là thứ quá xa xỉ.
"Hi vọng lần này thực sự chiến tranh không còn." - Một người vỗ vai bạn mình than thở. Y cũng rời gian đình quá lâu rồi.
Ba ngày sau, công Tác thống kê thiệt hại đã xong. Quân phía Tô Định chết 19 vạn người, Phía Liên Minh chết gần 8 vạn người. Tổng số người Bị thương thì hơn 20 vạn ở cả hai bên.
Dù sao chiến tranh thì phải có người chết. Công tác bồi thường, tử tuất, khen thưởng được đưa ra.
Cuối cùng Thập Bộ xem như thống nhất. Phần thắng về tay lực lượng liên quân chuyên bảo tồn dòng dõi Lạc Tộc. Toàn Giao Châu quy về một khối.
Lạc Trưng Trắc, Lạc Trưng Nhị đề xuất Lạc Tinh lên làm Giao Châu Vương, thống lãnh Thập Bộ. Lạc Tinh cũng không ra vẻ từ chối làm gì. Dù sao mình xét về võ lực cá nhân lẫn tiềm năng quân đội quả thực lấn át tất cả. Chiến trận vừa rồi gần tám vạn người liên quân chết. nhưng trong mười vạn quân của Lạc Tinh, thì chỉ mất có hơn 9000 người thôi.
Bên cạnh niềm vui thì cũng có nỗi lo. Không biết ở Ung Châu, Hán Vũ Đế có động tĩnh gì thêm thì chưa biết.
"Mặc kệ, nước tới thì đất ngăn. Nhưng ta nên chuẩn bị sẵn sàng."
Lạc Tinh lập tức thực hiện tập trung quân quyền, tránh Mỗi Bộ tự ý phát triển dẫn đến thành một đám cát rời rạc như trước.
Sau đó ra chiêu cáo thiên Hạ, Giao Châu thống nhất thành Đại Việt Quốc. Lấy tên hiệu Hùng Vương, thay cho Giao Châu Vương. Giữ lại tên Thập Bộ Như cũ, trừ Bắc Đái Bộ. Nơi này được đổi tên lại là Lạc Hoàng Bộ, dùng đây làm đại hành dinh Đại Việt Quốc. Tiếp dó phân bố hệ thống quản lý.