Hùng Thiên Đại Lục

Chương 288 - Êm Đềm Trước Phong Ba.

Người ta tiến cảnh rất nhanh

Ta đây chăm chỉ mà đành uổng công

Xưa kia ruộng đẹp bỏ không

Bây giờ cày cấy, thỏa lòng giai nhân.

....

Lạc Tinh không biết làm sao. Đành xuất quan ra ngoài. Lúc này, Lạc Dương đã chờ sẵn.

"Thế nào?" - Nàng quan tâm hỏi, Lúc Lạc Tinh bế quan không lâu, nàng cũng nghe trên thiên không vang vọng lời nguyền rủa. Biết đại sự không tốt, cả tháng nay, nàng không hề rời khỏi nơi phu quân mình bế quan.

" Vậy đó, đời này vô vọng đạt Luyện Hư Cảnh."

"Ài, thôi đừng buồn, theo ta đi. Ta sẽ bao nuôi chàng." - Lạc Dương giang tay ra, ôm Lạc Tinh vào lòng an ủi.

"Ài, muốn bao nuôi Ca ư. To gan." - Thấy vợ mình trong tư thế gà mẹ che chở gà con, bản tính nam nhân bộc phát nên cười nói:

"Cho nàng biết, trong gia đình này. Lạc Tinh ta vẫn làm chủ."

"Ha... ha... ai làm chủ ai?" - Lạc Dương mấp máy môi hồng, đung đưa mắt biếc chiêu chọc.

Lạc Tinh không động khẩu, mà bắt đầu động thủ.

Một trận chiến tranh dành quyền làm chủ gia đình diễn ra. Hậu quả một số trang phục hai người bị phá hủy.

Đương nhiên, trận này, Lạc Tinh toàn thắng. Dù sao, Linh Thể của hắn đã là đỉnh phong của hợp thể trung kỳ.

Một tháng chuẩn bị. Lạc Tinh lại bế quan. Bắt đầu trùng kích linh thể lên Hợp Thể Hậu Kỳ. Mọi việc trôi chảy, do bị kích thích mạnh mẽ của lần tiến cấp linh lực thất bại, vô tình khiến dược lực của hai đóa Ngũ Sắc Băng Liên hoàn toàn hòa tan vào cơ thể mình. Lúc này bên trong cơ thể mình, lưỡng cực tương ứng, chuyển hóa qua lại nhau. Hội tụ đủ hai thuộc tính của lôi đình lẫn băng tinh:

Lạnh lẽo như băng

Nóng rực như lôi.

Nhanh như tia chớp. Tĩnh lặng như tảng băng.

Vô hình, vô chất như Lôi điện, cái gì cũng xuyên qua.

Rắn chắt, cố định như băng tinh, không gì không phá

"Xem như trong cái rủi, cũng có một cái may."

Thừa thắng xông lên. Lần này, Lạc Tinh tu luyện một mạch trăm năm. Linh thức vốn hấp thu bao nhiêu năng lượng thể của chân linh hai tiểu thế giới là Mộc giới cùng Lôi Giới.

Cuối cùng, linh thể Lạc Tinh cũng đạt Hợp Thể Hậu Kỳ.

"Ha ha, dù linh lực không tấn cấp. Thì ở Dương Châu này, ta cũng có thể nằm trong top đại lão rồi." Thực sự là vậy, Đại Thừa cảnh không ra, không ai có thể.thương tổn được Lạc Tinh.

Cũng trong thời gian này, Hùng Thiên giới xuất hiện hơn 50 tu sĩ đạt yêu cầu tiếp dẫn đến tiên giới. Nhưng thao tác đó có phân thân Lạc Tinh lo. Cứ Thỉnh thoảng mười năm. Xung quanh nơi Lạc Tinh ngồi, đột nhiên xuất hiện vài người. Rồi sao đó, được người tiếp dẫn đi.

Thời gian nhàm chán trôi qua trăm năm. Lạc Dương lúc này qua gần 300 uẩn dưỡng. Lại được Lạc Tinh giúp hấp thụ tính ngưỡng chi lực trăm năm tiên giới.

Thành công thăng lên Hợp Thể Trung Kì.

Lục Đại Chiến tướng có Sơn Tinh, Thủy Tinh, Thánh Gióng, Lạc Thủy, Lạc Na,Triệu Tiểu Vy đã nữa bước Hợp Thể Kì. Triệu Tiểu Vy thì được Lạc Dương ban cho Ngũ Sắc Băng Liên nên tốc độ tu luyện mới nhanh vậy.

Bên Cạnh đó Hạ Tử Yên được Lạc Tinh cho Phong Thần Quyết nên thực lực cũng đạt nữa bước Hợp Thể.

Các nhóm người như Lê Hoàn, Ngô Quyền, Triệu Tiểu Linh, Bùi Thị Xuân, Huỳnh Thúc Kháng, Bạch Hạc, Trưng Trắc, Trưng Nhị,Triệu Thị Trinh thì cũng là Luyện Hư Hậu Kì

hoặc Luyện Hư Đại Viên Mãn.

Tính ra thực lực Lạc Hoàng Tông đã không còn kém xa Nguyệt Linh Tông.

thêm trăm năm nữa hoàn toàn có khả năng song hành rồi. Đương nhiên đỉnh tiêm thực lực còn thua chút. Nguyệt Kiều Tiên nghe đâu đã đạt Hợp Thể Hậu Kì. Vị Tổ Tông mấy ngàn năm không gặp được Lạc Tinh mang linh quả về kéo dài tuổi thọ thì không biết thực lực thế nào.

Lúc này lệnh bài truyền tin của Lạc Tinh phát sáng.

"Là của Tiểu Thảo." - Nàng ta đã đến gần Lạc Hoàng Tông.

Lạc Tinh nhận tin mừng rỡ, kéo Lạc Dương ra đón.

"Ha, ha . Con gái ngoan của nương." - Lạc Dương như tia sáng bay đi.

Hai người ôm chằm nhau. Gần một ngàn hai trăm năm không gặp rồi. Lệ mắt dâng tràn.

Lạc Tinh cũng đã đi tới.

"Này, Phu nhân có cần bỏ mặc ta đi nhanh vậy không. Lạc Dương không có không gian na di. Nhưng nàng là hệ Phong khi mở tốc dộ tối đa ra, Lạc Tinh chỉ có nước hít khói.

"Bái kiến cha."

:Ngoan, lớn rồi. Chậc con gái ta xinh thế. Không biết tên nào có phúc cưới về làm vợ nha."

"Cha, ta còn nhỏ."

" Hơn 1200 tuổi mà còn nhỏ." - Lạc Tinh cũng chịu thua.

Mọi người bắt đầu vào Lạc Hoàng Tông.

"Bái kiến Tiểu Công chúa." - Mọi người quen biết Trần Thu Thảo đi lên chào hỏi.

"Ài, Không ngờ Tiểu Công Chúa thực lực cao vậy. Đã là Hợp Thể Sơ Kỳ." Đám Sơn Tinh cũng bất ngờ.

Do nàng đạt được Mộc Tinh Giới Chi Tâm. Nên tốn sáu trăm năm uẩn dưỡng. Thành công tấn thăng Hợp Thể Kỳ.

Sau khi mọi người lên chúc mừng xong. Cả nhà ba người bắt đầu tìm nơi yên tĩnh, ăn bữa cơm gia đình.

"Bà nội của con đâu rồi." Lạc Tinh hỏi thăm Trần Thị.

"Nội Tổ Mẫu bế quan Trùng Kích Hợp Thể Đại viên Mãn rồi."

"Chà không ngờ Nương mạnh vậy. Thế mà năm xưa lúc tòng quân chỉ cho ta 20 Linh Thạch Trung Phẩm." Lạc Tinh Nhớ lại than thở.

"Ha ha... Tại Chàng không ngoan, nên Nương không thương." - Lạc Dương ghẹo.

"Năm xưa, Nội Tổ Mẫu bị người ám toán trọng thương nặng mới phải ẩn trốn ở Đại Việt Châu. Trên người làm gì còn ngoại vật. Mãi sau này mới từ từ lấy lại thực lực." - Tiểu Thảo giải thích.

"Cha, sao mấy trăm năm không gặp. Người vẫn Hóa Thần Viên Mãn vậy."

"Ài! Ta bị nương của con ăn hiếp, Lớn không nổi." Lạc Tinh than thở.

"Nói bậy không à." - Lạc Dương liếc mắc nhìn.

"Lần này con đạt Hợp Thể Kỳ nên được phép rời gia tộc thời gian dài. Để con làm hộ đạo cho cha." Trần Thu Thảo vỗ vai cha mình nói.

"Lão cha ngươi bị người ám toán. Nên Linh Lực Phong cấm. Nhưng ngươi đừng lo. Thực Lực của hắn. Nương ngươi cũng chưa chắc đánh lại. Không lo bị kẻ khác ăn hiếp."

"Nào lâu rồi cả nhà không được ăn chung." - Lạc Dương gắp cho Tiểu Thảo một loại Linh cầm đặc sản Dương châu. Ba người bắt đầu ăn uống, kể nhau nghe hành trình tu tiên vất vả.

Một lần kể là gần nữa tháng mới xong.

Tiếp theo ba người bắt đầu đi du lịch xung quanh các địa điểm nổi tiếng của Dương Châu. Xem như một hành trình tu tâm. Đi tới đâu, Ba người cũng được vạn chúng chú mục.

Biết sao được. Hai mẹ con Lạc Dương. Một người đẹp rực rỡ như thái dương tỏa nắng,thanh nhã thoát tục. Một người thì xinh đẹp như hoa xuân, trong sáng như trăng thu.

Tuy nhiên tuyệt không có ai dám buông lời chòng ghẹo. Người đẹp như thế, há là người thường. Nơi tiên giới này không hiếm công tử quần là áo lược. nhưng thực lực ít nhất cung Hóa Thần Kỳ. Linh thức mạnh mẽ, hiểu rõ ràng một việc. Động đến người không nên động. Toàn gia bị diệt.

Mười năm êm đềm trôi qua.

Trần Thu Thảo quay về gia tộc. trước khi cũng cho cha mẹ mình một số kỳ hoa dị thảo trong Mộc Kỳ Giới. Nhất là Lạc Tinh xin thêm Một số Tử Yến để dành tiến hành nuôi dưỡng. Trong một số trường hợp, Tử Yến có tác dụng cực lớn.

Lạc Tinh bế quan tu luyện ở Hùng Thiên giới. Sau đó dùng hơn 600 Kim Hồn Thảo ngàn năm cho Linh hồn Thanh Nguyệt Uẩn Dưỡng. Tuy linh hồn nàng đã sáng hơn gấp đôi, nhưng nàng vẫn không lấy lại được linh thức.

Lạc Tinh hơi thất vọng. Dù sao dùng nhiều Linh dược kháng tính sẽ càng cao. Nên Số Lượng 1000 cây Lạc Thần Khiên nói cũng chỉ là ước lượng. cũng may là nàng vốn là Mộc Linh nên mới còn tác dụng. người thường dùng 10 cây đã không còn tác dụng.

"Theo Tinh hình có lẽ cần 200 cây nữa nha. Phải chi có loại 2000 năm thì chỉ chừng 10 cây là đủ."

Lạc Dương cũng bế quan.

Thắm thoát, hơn 120 trăm tiên giới. Lạc Tinh thực lực không còn gì để tăng nên bắt đầu nghiêm cứu con đường cũ. dung Hợp Các Thần Kỹ kiếp trước vào bản thân. Cũng như tăng kỹ sảo vận dụng Băng, Lôi Linh lực. Tuy nhiên do cả hai Lôi linh Lực và Băng Linh lực ngày càng mạnh mẽ. Dù vẫn cân bằng nhưng khi chiến đấu rất dễ mất sự cân bằng vốn có. Lạc Tinh phát hiện nguy cơ tiềm ẩn nên bắt đầu Dùng Mộc Linh lực của bản thân. Làm tiền đề dung hòa hai thứ lại với nhau. Và đạt một số thành quả đáng kể.

Lạc Tinh còn muốn tu luyện tiếp thì xảy ra đại sự. Đành phải dừng lại. Hai thế lực mạnh mẻ của tiên giới: Thiên Đình và Yêu Đình. Sau hơn ba trăm năm yên lặng. Bắt đầu có hành động. Bắt đầu chuẩn bị chiến tranh.

Một bên có con bị giết chết. Một bên ba đứa con trai thiên tài của mình bị trớ chú. Dừng chân ở Luyện Hư Kỳ vĩnh viễn. Quan trọng nhất là: "Một Giới không thể có hai Hoàng."

Vụ ám sát Lôi Long này, chỉ là một viên đá ném vào chiếc hồ đang chuẩn bị tràn nước mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment