Mới hay trong cõi hồng trần
Làm nghề trộm đạo xa gần đều nhanh
Nhanh giàu, mà chết càng nhanh
Tu tiên vốn dĩ là dành tài nguyên.
...
Nửa canh giờ sau. Khi Mạc Túc đang chìm trong giấc ngủ. Phía trên nóc nhà, một khe nhỏ mở ra. Ba quầng quang ảnh như lưu tinh bay xuống. Phân biệt ba vị trí, Tim, Cổ, Đan Điền hắn ta.
"Phập..." Mạc Túc ta đang say, lại đang trong mộng đẹp. Hoàn toàn không có chút cảnh giác. Thì đã hồn về tây thiên. Tiếp đó một thân ảnh xuất hiện. Nhanh chóng tiến lại vị trí cất giấu kim tệ của đối phương. Cuỗm đi tất cả, rồi bí mật rời khỏi. Sao vài vòng đi nghi binh thì mới quay về nơi ở.
Kẻ đó là Lạc Tinh. Khi Mạc Túc xâm nhập, làm đạo tặc thì hắn đã phát hiện và bí mật đi theo để tránh rút dây động rừng. Tuy Lạc Tinh thực lực thấp hơn đối phương. Nhưng việc trèo tường khoét vách thì kinh nghiệm hơn nhiều. Tiếp đó hắn tiến hành phản sát. Cướp lại tài vật. Lần này, bánh ít đi, bánh qui lại. Tổng thu được sáu mươi kim tệ.Tích lũy chục năm của Mạc Túc cũng về tay Lạc Tinh.
Tiếp theo hơn nữa năm, để đề phòng bị người chú ý . Hằng ngày Lạc Tinh chỉ mở cửa quán hai canh giờ buổi sáng. Thời gian còn lại thì đóng cửa tu luyện. Đương nhiên là trừ ra khoảng thời gian đến Công Hội Đại Sư thực hiện nhiệm vụ. Trong quán nhỏ của mình, tuy thỉnh thoảng cũng mua thêm hồn thạch, nhưng số hồn thạch cũng vơi đi nhanh chóng do danh tiếng của Lạc Tinh. Thực tế các đại sư khác vì tự cao, mà cũng không ai thiếu tiền để tự mình bày bán kiếm lời. Dù sao bọn họ quan tâm mặt mũi của mình. Lạc Tinh đang suy nghĩ có nên thay đổi hoàn cảnh tu luyện, thì có một nhóm người đến thăm.
"Xin chào... Lạc Đại Sư có đây không?" - Một cô gái hỏi.
"Ta là Lạc Đại Sư."- Lạc Tinh ngước mắt lên trả lời.
"Bằng vào Ngươi."- Một giọng nữ phụ cười khẽ. Lạc Tinh liếc nhìn, thì ra là cô gái đến trắc thí Linh Sư lần trước. Lúc Lạc Tinh đi ra ngoài lấy tiền, cũng là cái giọng chế giễu, coi thường người khác này.
"Không phải ta thì là ai chứ."
"Hắc Nha Mân, đừng làm rộn."
Một giọng nữ cao giọng quát khẽ. Sao đó quay qua Lạc Tinh mỉm cười:
" Xin chào ngài. Ta là Đoàn Chủ Hồng Hoa Đoàn, xin bái phỏng."
Lạc Tinh thấy nàng ta phong vận thành thục, quyến rũ, cảnh giới khá cao nên cũng không ra vẻ khó chịu nói:
"Xin chào... ngươi tìm ta có chuyện gì."
"Hồng Tỷ, đừng để nha đầu này gạt. Nàng ta làm gì có khả năng đó."- Hắc Nha Mân vẫn cứng giọng nói.
"A.... Sao ta không làm đại sư được?"- Lạc Tinh cũng cảm thấy hơi khó chịu.
"Hồng Tỷ... lần trước ta đến dự thi. cũng gặp nha đầu này, nó thất bại giống ta đó thôi. Có gì mà đại sư với không đại sư."
"Im Miệng."- Đoàn Trưởng Hồng Hoa Đường quay qua mắng cô gái.
"Thật xin lỗi. Mân muội tính nết hơi cuồng ngạo, nhưng bản chất không xấu. Đại sư đừng chê trách."
"Được rồi. Nói xem ngươi đến tìm ta có việc gì."
" Em gái ta chuẩn bị tấn thăng lên Hồn Sư. Nên ta muốn nhờ người khai linh một viên ngũ tinh hồn thạch."
"Ha ha... ở Thành Long Hồ theo ta biết có năm sáu Đại Sư lâu năm, có nhiều kinh nghiệm. Đoàn Trưởng ngươi hà tất tìm đến ta."
"Đúng a... Cô ta không có khả năng đâu."- Hắc Nha Mân chen vào.
"Ta nói ngươi im lặng." - Vị Hồng Đoàn Trưởng tỏ vẻ hết sức bực bội.
Hàn Linh Lung kế bên cũng hết sức tức giận, lập tức chống nạnh nói:
"Ta nói này bà cô. Ngươi một, hai nói sư phụ ta không được vậy chứ ngươi được sau?"
"Ta tin là vậy. Nếu mà ta tạo nghệ khai thạch thua y, thì cái gì ta cũng chịu. Ngươi có dám cá cược."
"Có gì mà không dám. Sư phụ, cho nàng ta một bài học."
Lạc Tinh chầm ngâm. Tuy hắn tốt tính, nhưng có người đánh đến cửa thì không thể không tiếp.
"Được. Chúng ta thi đấu. Trong quán ta vừa lúc còn vài viên tứ tinh. Chúng ta dùng nó thi đấu. Nếu ta thua, 10 kim tệ và nguyên cái quán này cho ngươi. Nếu ngươi thua ngươi cho ta túi trữ vật của ngươi."
Lạc Tinh liếc nàng cười khẽ.
" Được."- Hắc Nha Mân sảng khoái đồng ý, nàng khá tự tin với năng lực của mình.
"Mân Muội."- Hồng Tỷ thấy tình huống không quá tốt. Muôn khuyên bảo.
"Tỷ yên tâm. Lần trước ta chỉ sơ sẩy, không thì đã đạt nhất tinh Hồn Sư rồi. Hiện tại ta tin chắc đi trắc thí lại nhất định đạt được. Chẳng qua quy định mỗi năm chỉ có một lần tham gia trắc thí thôi, nếu không thì ta đã qua ải."
"Ý ta là muội không nên tranh đấu. Mà thôi... Muội muốn thì cứ thi."- Hồng tỷ thở dài nói, thực tế thâm tâm nàng cũng muốn thử tài Lạc Tinh.
"Được nếu vậy ngươi là khách, ngươi cứ chọn đi."
"Được." - Hắc Nha Mân cũng không khách sáo. Nàng đi một vòng. sao đó chọn một viên màu trắng.
Lạc Tinh suy nghĩ, rồi chọn một viên màu xanh.
Lúc này có vài người vào quán. Cũng tò mò nán lại xem tranh tài.
"Tốt. Quy tắc cũ: so thời gian, so ngũ hành, so độ tinh thuần."
Lạc Tinh gật đầu, ra hiệu có thể bắt đầu.
"Chuẩn bị....Sẵn sàng."
"Tạch...."- Bên kia Hắc nha mân một ngón tay đưa lên. từ lòng bàn tay nàng một hoa hồng đen nở rộ. Nàng đem cuống hoa làm ngòi bút. bắt đầu thêu dệt linh vân. Nàng vốn là một tu luyện cuồng. Đã tốn hơn mười năm rèn luyện khắc linh vân tứ tinh. Bỏ biết bao tiền bạc và công sức. Cho nên nàng ta mới cuồng vọng, ghen ghét khi có cô gái tuổi đôi mươi lại có thể ngang hàng với mình.
Lạc Tinh lúc này cũng không quan tâm mọi việc. Bắt đầu xem xét kỹ càng từng đường vân trên viên đá xanh. Sau khi nhìn ngắm thật rõ ràng. Bàn tay Lạc Tinh mới sáng lên. Thủy Đinh Ba hiển hiện thành hình dáng chiếc bút. Từng sợi linh lực tràn ra. Như một thợ may điêu luyện dệt những hoa văn kỳ bí. Viên đá dần chi chít các đường vân. Nhanh... một chữ nhanh... Lạc Tinh qua nhiều lần khắc linh vân. Đã có thể thuận lợi gia tăng tốc độ vẽ linh vân mà vẫn không tốn nhiều linh lực. Đường linh vân Lạc Tinh vẽ ra thậm chí nhỏ hơn phân nữa so với của Hắc Nha Mân.
Mọi người bên ngoài cũng hồi hợp xem kết quả.
Năm phút trôi qua.
"Xong. Ha ha... Ta thành công."- Hắc Nha Mân vui sướng hét lên. Đây là lần đầu tiên nàng làm tốt công việc giải phong hồn linh.
Quay sang thì thấy Lạc Tinh cũng đã xong. Y đang mỉm cười nhìn mình.
"Tiểu nha đầu này nhanh vậy ư."- Nàng ta hơi bất ngờ.
"Hừ... tự tin lên. Ta không thể thua." Hắc Nha Mân tự nhủ lòng mình, cố gặng ra nụ cười tươi nhất.