Hùng Thiên Đại Lục

Chương 485 - Một Đường Tu Luyện

Vũ khí lần này thật sứng danh

Thần Cơ đại pháo phá trời xanh

Từ nay chiến cuộc dần thay đổi

Vạn pháo xông lên vạn sự thành.

...

Cả hai đến phòng thực nghiệm.

"Hai mươi dặm đi."

Lạc Tinh mang một không gian chiến giáp, cơ thể biến lớn ba mươi mét, tay cầm khẩu Thần Cơ Pháo dài hơn mười mét lên, bỏ vào một viên đạn hình thoi. Bên trong nó có một viên yêu đan được vẽ ba tầng linh văn. Bên ngoài viên đạn lại có hai tầng linh văn thuộc bộ chữ 《Tốc》 Và chữ 《Công》.

"Khai Hỏa nào."

Kích hoạt linh văn của khẩu Thần Cơ Pháo, tiếp đó một lực nổ sinh ra do năng lượng bộc phát cùng lúc của một trăm viên linh thạch trung phẩm.

Viên đạn lao nhanh ra, tốc độ đủ xuyên thủng bức tường âm thanh cấp năm( khoảng 243x2^5 m/s).

"Ầm...,"- Một vách kim loại cách đó hai mươi dặm tan tành sát pháp. Do lực công kích vừa mạnh vừa có tính xuyên phá. Đầu tiên viên đạn hình thoi xoáy tròn theo thể thức xuyên tâm tiễn. Xuyên phá vào xâu trong vách đá. Tiếp đó mới dẫn bạo Yêu Đan. Tạo ra lực xung kích cực lớn.

"Uy lực tăng lên ít nhất năm lần."- Hà My Hảo tròn mắt ngạc nhiên, sức công phá lẫn phạm vi, tốc độ đều tăng.Tức là bắn vào phi thuyền khí. Một phát ăn ngay ah.

"Thử xa hơn xem." - Lạc Tinh chưa vừa ý.

Cả hai tiếp tục dời ra xa năm mươi dặm. Vách tường thứ hai vẫn bị công phá, nhưng uy lực giảm đôi chút.

Sau thêm hai lần thực nghiệm. Cả hai đưa ra kết luận. Khoảng cách mỗi lần bắn là hai mươi hơi thở. Do khi bắn khẩu Thần cơ Pháo này khá nóng. Lần bắn sau thời gian chờ kéo dài lên năm mươi hơi thở.

Khoảng cách công phá mạnh nhất của nó khoảng chừng bốn mươi dặm. Nếu trong không gian thì có lẻ dưới mười lăm dặm.

Thứ này chế tạo khó khăn. Nhưng nếu bắn ra một phá có thể phá tan 5% phòng ngự của Tiểu Không Hạm. Tức hai mươi huyền giai tu sĩ có thể xử lý một Tiểu Không Hạm trong loạt bắn duy nhất.

Phải Biết Tiểu Không hạm chế tạo vô cùng khó khăn. Cả ngàn năm mới sản xuất được một chiếc.

Đương nhiên Thần cơ Pháo này sản xuất đơn giản hơn Tiểu Không Hạm. Nhưng nguyên liệu lại thuộc hàng quý hiếm. Nhất là Yêu Đan Huyền Giai, không dễ tìm, bắn một viên là mất một.

Thấy Lạc Tinh nhận xét vậy Hà My Hảo cười lớn. Lo lắng làm gì. Ta nghĩ đại trà sản xuất không được. Nhưng một vài ngàn khẩu không thành vấn đề. Nhất là chúng ta hạ yêu cầu xuống. Dùng Hoàng Giai Yêu Đan thôi. Thiên hà rộng lớn. Yêu Đan Hoàng Giai dùng trong vài ngàn năm là dư thừa. Nhất là Thần cơ Pháo hoàng cấp dễ dùng. Lại dễ phổ biến. Cứ an tâm."

"Được rồi."- Lạc Tinh mỉm cười, trong lòng suy nghĩ:

"Ta có nên tạo một loại Siêu Thần Cơ Pháo để phòng thân không?"

Vét hết số Linh Thạch đang có. Lạc Tinh lập tức đi tìm mua Yêu Đan cao cấp. Bay một mạch hơn ngàn dặm mới đến trung tâm giao thương lớn của Thái Minh Thành. Nơi này có Kim Đan Yêu Phường. Bán tất cả các nguyên liệu của yêu thú. Trong thiên hà có vô số tinh cầu là nơi sinh sống của hung thú hoang giả. Cho nên Yêu Đan huyền giai vẫn có rất nhiều. Lạc Tinh dốc sạch túi tìm mua được ba viên Huyền Giai Cửu Trọng Thiên.

Khi vừa rời khỏi Yêu Phường vài dặm, thì có năm người áp sát.

"Tiểu tử... Lại gặp nhau."

"Hả.... Lại là các ngươi. "

"Ha ha... làm rùa rút đầu hơn mười năm tưởng thoát ư?"- Lâm Đại Nhật cười nói.

"Ta ngạc nhiên độ kiên nhẫn của ngươi ah."- Lạc Tinh lắc đầu nói.

"Tất cả lên phế hắn một tay cho ta."

Lâm Đại Nhật vừa dứt lời, bóng dáng Lạc Tinh đã biến mất. Bọn chúng đa phần là Huyền giai thất trọng thiên. Nên nghĩ sẽ dễ dàng xử lý Lạc Tinh.

Đâu ngờ, chỉ vừa chuẩn bị, Lạc Tinh đã như u linh. Mấy chục năm tu luyện. Linh văn chữ 《Không》 đã gần như dung nhập hoàn toàn vào máu thịt. Lại thêm linh văn chữ 《Tốc》hỗ trợ, Lạc Tinh như cá gặp nước. Du động nhanh chóng. Tiếp đó công kích 《Thiên Âm Trường Không》 phát ra bốn phương tám hướng. Cả năm người bị chấn thẳng vào thần hồn, toàn thân đình trệ. Trận chiến vừa bắt đầu đã kết thúc.

Nhìn năm người hôn mê bất tỉnh, Lạc Tinh thần thức tỏa ra xung quanh ngàn dặm, cảm giác không ai thấy diễn biến nơi này.

Lạc Tinh tiếp đó quyết đoán, diệt cỏ tận gốc cho cả năm tiêu diêu về miền cực lạc. Rồi lập tức thu lấy năm người vào nhẫn trữ vật của mình. Tiếp theo dùng bách biến quỷ ảnh biến thành Lâm Đại Nhật, rồi rời khỏi đó.

Sau khi rời đi về hướng Nam tám trăm dặm, Lạc Tinh vào thành Mỹ Dương dạo một vòng để tiết lộ tung tích cho mọi người thấy Lâm Đại Nhật có đến nơi này. Rồi lại biến về nhân ảnh khác, chếch hướng Bắc di chuyển ngàn dặm. Tiếp đó thì trog hình dáng một người khác ngoặc về Linh Văn Các. Rồi biến trở về hình dáng Trần Tiểu Ngư như cũ.

Lạc Tinh quyết định tiếp tục bế quan đề thăng cảnh giới, lại tránh phong ba một thời gian. Lần này tịch thu năm không gian trữ vật. Kiểm tra thu được một nhóm lớn tài phú. Gần vạn linh thạch thượng phẩm. Chín trăm vạn trung phẩm. Huyền Linh Đan Trung Phẩm lại thêm mười hai viên.

"Lâm Đại Nhật này không biết thần thánh phương nào mà lại giàu có thế."

Mặc kệ Lạc Tinh truyền tin xin bế quan cho cấp trên. rồi tiếp đó ở lỳ không ra.

Ba năm sau, Lạc Tinh tấn thăng Huyền Giai Lục Trọng Thiên.

Vừa xuất quan không lâu. Hà My Hảo đã đến.

"Này, ngươi lại tiến giai."

"Biết sao được, ta thiên tư ngút trời mà."

Nàng ta cười lớn, vỗ vai Lạc Tinh nói:

"Ha ha... mặc kệ. Thông báo ngươi tin vui."

"Hả."

"Đứa con của chúng ta, đã được mọi người tán đồng."

"Hả... con của chúng ta....?"- Lạc Tinh giật mình, bình thường khi nghiêm cứu chung hay người mệt quá lăn ra ngủ là bình thường. Nhưng tuyệt không có động thái quá đáng. Nhất là rút kinh nghiệm vài lần say xỉn mất lý trí, nên các lần uống rượu cùng Hà My Hảo, Lạc Tinh không bao giờ để mình bị say quên lôi về. Nhầm tránh có trường hợp đáng tiếc sảy ra. Sao giờ lồi ra đứa con?

Bình Luận (0)
Comment