Hùng Thiên Đại Lục

Chương 497 - Hắc Nha Soái Hạm

Chinh nhân đành phải lên đường

Xông pha ức dặm, khó lường hiểm nguy.

Thân trai gian khó xá gì

Một đường xông thẳng sợ chi quân thù.

....

Về nhân sự thì để tuyển đủ quân nhân điều khiển Soái Hạm cũng như các tiểu không hạm là việc hết sức khó khăn.

Sau ba tháng vất vả, Lạc Tinh chiêu mộ được mười vạn người. Đây là những kẻ từng được Lạc Tinh chỉ dẫn qua. Họ khá sùng bái vị giảng sư tài hoa này, mới tìm đến gia nhập thôi. Chứ ba soái hạm khác cũng ráo riết tuyển người, nhưng mới có năm, sáu vạn người. Hứa Nhật Thành, Hà Tiểu Xuân cũng gia nhập vào Chiến Long Chiến Đoàn.

Quân tình cấp bách. Lạc Tinh đành chấp nhận sự thật.

"Được rồi. Xuất phát vậy."

Từ Chiến Ma Tinh. Bay đến tiền tuyến cũng gần hai trăm năm. Lạc Tinh tranh thủ bế quan tu luyện, cũng như chuẩn bị vài thứ để phục vụ cho trận chiến sắp đến. Hắn quyết định dồn sức tạo một phân thân, để tiến hành công tác huấn luyện quân đội của mình. Lúc này, Hà Tiểu Xuân, Hứa Nhật Thành được phong làm Phó hạm trưởng đồng thời quản lý ba trăm Tiểu Không Hạm, cũng như khoảng một ngàn phi thuyền khí trong biên chế.

Tám mươi năm sau, việc tu luyện có chút thành tụ khó lòng tiến bộ. Lạc Tinh đành xuất quan rồi bắt tay vào sửa chữa ba ngàn phi thuyền khí có trên chiến hạm. Tuy trong không gian vô tận, phi thuyền khí hầu như không có tác dụng lớn với Tiểu Không Hạm đừng nói là so sánh với các siêu chiến hạm khác. Mà quân số cũng không đủ điều khiển, nên ngoài tác dụng trú đóng bảo vệ các hành tinh thì không có tác dụng gì.

Nhưng Lạc Tinh có suy nghĩ khác. Phi Thuyền khí dù nhỏ gọn cũng có tác dụng của nhỏ gọn. Sẽ có lúc chúng phát huy tác dụng của nó.

Hành trình di chuyển kéo dài thêm trăm năm. Cuối cùng, Chiến Long Soái Hạm cũng đến gần biên giới với Phong Ma thiên hà.

Theo phân công đây là khu vực bảo vệ của Chiến Long Soái Hạm. Nơi này là một góc thiên hà với hơn năm ngàn hành tinh có tu tiên giả, cùng hơn vạn hành tinh vô chủ, hoang sơ. Với mật độ như vậy. Mỗi Tiểu Không Hạm cùng với ba phi thuyền khí sẽ phải bảo vệ ít nhất mười lăm hành tinh có tu sĩ. Xem như khá vất vả. Nhưng cũng đành chịu, quân số chỉ có bao nhiêu đó. Mọi công tác phân công đã có hai vị phó hạm trưởng phân bố. Lạc Tinh thì ngược lại. Hắn không muốn phòng thủ. Sau khi ổn định mọi việc, kiểm tra lại lực lượng của soái hạm. Hắn bắt đầu để lại cái Tiểu Không Hạm trấn giữ, riêng Chiến Long Soái Hạm thì xông thẳng đến Phong Ma Thiên Hà. Đám quân nhân trực thuộc Soái Hạm bất ngờ trước quyết định liều lĩnh đó. Nhưng phục tùng chủ soái mình là tiêu chí đầu tiên của bất cứ quân đoàn nào.

Chiến tuyến đầu tiên của Phong Ma Thiên hà lọt vào tầm mắt: Thạch Minh Tam Tinh. Dãy hành tinh này như tên gọi có ba hành tinh theo hình tam giác trong không gian. Các tinh cầu hầu như chìm trong đêm tối do mặt trời khá nhỏ và chu kì rất lâu mới hoàn thành một vòng quanh. Nơi đây có một dạng yêu tu kỳ lạ. Cơ thể giống như đá. Chúng tu luyện bằng cách hấp thụ năng lượng của của các loại khoáng sản trên ba tinh cầu. Khu vực nơi đây tuy cằn cổi, nhưng lại có ba quặng mỏ trung phẩm cỡ lớn, Nó tập trung ở hành tinh lớn nhất trong Thạch Minh Tam Tinh.

"Trần Soái. Giờ làm gì?"

"Thông báo cho bọn chúng đầu hàng. Không thì bắn nát các cứ điểm phòng thủ của nó."- Lạc Tinh lạnh giọng ra lệnh.

Lúc này, trên tinh cầu lớn nhất là không khí hoảng loạn.

"Đây là soái hạm."

"Sao có thể?"

"Trời diệt Thạch Minh Tộc ta ư?"

"Rõ ràng là lấy thịt đè người mà." - Vị Tinh chủ chỉ biết than thở. Bọn họ làm sao kháng cự được chứ.

Rất nhanh, cao tầng của Thạch Minh Tam Tinh buông vũ khí đầu hàng. Mọi việc chuyển giao quyền lực đều có thuộc hạ lo. Lạc Tinh khẽ nói:

"Thiên Lan. Theo ta thu mỏ linh thạch nào."

"Rõ chủ nhân."- Thiên Lan khí linh hưng phấn nói, nó biến thành một bộ ngân giáp bao phủ chủ nhân mình lại.

Lạc Tinh trong bộ giáp sặc sỡ hoa lệ bay vào không gian, tiếp đó đáp xuống Thạch Minh Chủ Tinh, tiếp đó theo vài lần thuấn di, hắn đã đến địa điểm quặng linh thạch đầu tiên.

Thiên Lan Chiến giáp hóa thành nhân hình, tươi cười bắt đầu phát huy khả năng của mình. Nó là không gian bán thần khí. Nên khả năng di triển một ngọn núi dễ dàng. Chỉ cần cho nó thời gian thôi. Ba ngày tích cực . Quặng linh thạch bị Thiên Lan chiến giáp cắn nuốt hoàn toàn.

Tiếp đó vài ngày, Quặng quặng linh thạch thứ hai và thứ ba của tinh cầu cũng bị tuu lấy. Lạc Tinh lại đi một vòng thu lấy vài mỏ quặng có giá trị rồi lập tức về soái hạm.

Chờ đợi hai ngày nữa. Một Tiểu Không Hạm của Phong Ma Thiên Hà xuất hiện, có lẽ nó chưa nắm bắt tình hình nơi đây. Chúng chưa hiểu tinh hệ đã đổi chủ , đã bị một đại Linh Pháo của Chiến Long Soái Hạm bắn nát từ khoảng cách sáu trăm dặm. "Hình như có kẻ kịp trốn thoát." - Một thuộc hạ báo cáo.

Nhưng Lạc Tinh khoát tay không quan tâm. Hắn vốn muốn ôm cây đợi thỏ nên phải cho kẻ khác sống xót chứ.

Chờ đợi suốt một tháng. Kẻ địch cũng đến.

Đây là một soái hạm loại trung bình. Kích thước chín mươi dặm. Gồm một chủ pháo và bốn mươi chín đại Linh Pháo.

"Trần Soái... đây là Hắc Nha chiến đoàn. Chúng ta nên chạy thôi. Luận tốc độ nó không thể uy hiếp được ta." - Hứa Nhật Thành vốn rất rành thực lực của Phong Ma Tinh Hà nên nói.

"Sao lại phải chạy? Ta vốn ở đây cả tháng để chờ chúng đến mà."- Lạc Tinh lắc đầu nói.

"Sặc.. bọn họ có có năm cường giả Địa Tôn, dưới trướng tám trăm Tiểu Không Hạm. trong tình hình tốt nhất có một số tiểu hạm trấn giữ nơi khác, thì cũng luôn có ba trăm tiểu không hạm túc trực ah."

Hứa Nhật Thành cảm giác Lạc Tinh không hề e sợ, thì trong lòng hết sức lo lắng.

"Bình tĩnh. Đây là trận chiến đầu tiên. Không gì phải vội."- Lạc Tinh nhàn nhã cười. Theo quan sát, đối phương chắc chắn không mang toàn bộ tiểu không hạm dưới trướng theo làm gì. Mà cho dù có, hắn xưa nay vốn không sợ chiến đấu.

Phía bên kia. Lúc Hắc Nha Soái hạm cách Chiến Long Soái Hạm ba ngàn dặm cũng dừng lại. Tiếp đó từ trong các khoang thuyền mở ra. Sáu trăm tiểu không hạm bay ra, giàn thành hình chữ C. Trận hình bày xong, tất cả từ từ bay đến.

Ba trăm Tiểu Không Hạm trong biên chế của Lạc Tinh đã dàn trải đi khắp nơi bảo vệ phạm vi lãnh thổ của mình, nên thực tế trên Chiến Long Soái Hạm không còn bao nhiêu lực lượng. Chỉ còn Hai Trung Không Hạm cùng mười Tiểu Không Hạm dự phòng thôi.

"Hai ngươi xuất kích đi. Chúng ta lấy ba đánh một."

"Hừ...ba đánh ba trăm lẻ một thì có."- Hà Tiểu Xuân có vẻ lo lắng, nhưng quân lệnh như núi. Nàng cùng bắt đầu lên Trung Không Hạm của mình. Bên kia Hứa Nhật Thành cũng điều khiển Trung Không Hạm còn lại bay ra. Trong lòng hắn thầm nhủ chỉ cần có gì không ổn, lập tức bay đi. Người ta vốn nói, tránh voi không xấu mặt nào mà, Hứa Nhật Thành hắn không nhát gan nhưng nếu khả năng chiến thắng không có thì chuồn là thượng sách.

Lạc Tinh lúc này khẽ nhìn đội hình đối phương. Trong lòng vẫn bình tỉnh:

"Ba trăm thôi mà... cần chi phải sợ."

Đưa thần thức ra xung quanh, thấy một vạn binh sĩ trực thuộc Chiến Long Hạm đang vô cùng căng thẳng, không ai dám thở mạnh. Lạc Tinh đành động viên:

"Chú ý... Soái Hạm chúng to lớn di chuyển chậm hơn ta. Lại lo lắng chủ pháo ta bắn. Tuyệt không dám lọt vào phạm vi 3000 dặm. Mọi người chỉ cần làm theo lời ta, thắng lợi trong tầm tay thôi. Hiểu không"

"Thưa Rõ."- Khoảng một vạn người trên chủ hạm đồng thanh. Chuyến này dù muốn dù không cũng phải liều mạng rồi, bọn họ cũng đành phó thác số phận thôi.

Bình Luận (0)
Comment