Tinh không thắng trận, xứng anh hào
Vạn quân sùng bái, kẻ tài cao
Dũng tướng kiêu hùng, lòng vẫn vững
Tâm ta là kiếm, phá ngàn sao.
...
Tuy kích hoạt chậm hơn mười hơi thở so với đối phương. Nhưng Soái Hạm của Lạc Tinh xưa đâu bằng nay. Nó đã được hắn thiết kế lại nhiều thứ. Đặc biệt là vận tốc kích hoạt diệt tinh pháo. Với những soái hạm bình thường, cần hơn 40 hơi thở. Với Chiến Long Soái hạm, chỉ cần hai mươi bảy hơi thở. Đương nhiên điều kiện là đích thân Lạc Tinh kích hoạt vì chỉ có hắn mới có thể thực hiện hơn vạn chỉ lệnh cùng lúc.
"Xoẹt....."- Một vầng sáng chói ngời từ Chiến Long Hạm phát ra. Bắn thẳng đến Hắc Nha Soái Hạm.
Nhanh hơn bảy hơi thở, vừa đủ diệt tinh pháo bay đi gần sáu trăm dặm. Điểm đến là ngay họng Diệt Tinh Pháo đang tập trung năng lượng của đối phương.
"Oanh... Đoàng."- Một quầng sáng bao trùm hơn trăm dặm.
Đây giống như hiệu ứng cộng hưởng năng lượng.
Hắc Nha soái hạm nằm ngay trung tâm vụ nổ. Khiến vòng phòng hộ trong nháy mắt bị công phá. Nhất là trong lúc nó đang tập trung năng lượng để công kích.
Từng luồng năng lượng cuồng bạo lan khắp nơi. Vô số kẻ tử vong vì sóng xung kích.
Lúc này, Hắc Nha chủ soái cũng bị trọng thương nặng. Nhất thời lâm vào hôn mê. Dù sao bản thân y điều khiển soái hạm. Nên linh thức là không tách rời soái hạm, khi bị công kích dữ dội cỡ diệt tinh pháo, linh hồn hắn bị phản phệ cực kỳ to lớn.
Bên ngoài, bốn chiếc Trung Không Hạm có hai chiếc bị đám phi thuyền khí tông trúng bị vỡ nát
Hai chiếc còn lại thấy thảm cảnh soái hạm lập tức rút lui. Theo sau nó là hơn hai trăm phi thuyền khí còn sót lại.
"Nhật Thành, Tiểu Xuân hai ngươi cảnh giới, đề phòng kẻ địch quay lại."
Lạc Tinh dứt lời lập tức khởi động Thiên Lan chiến giáp rồi nhảy lên phi thuyền khí cá nhân lao thẳng đến soái hạm đối phương.
Lúc này trên Hắc Nha soái hạm là một mảnh tang hoang, số lượng tu sĩ bị hôn mênphanf lớn, chỉ còn khoảng hai trăm huyền giai cửu trọng thiên trở lên còn khả năng hành động, phát hiện có kẻ câm nhập bọn họ theo thói quen quân nhân liều thân tiến lên ngăn cản . Một đường giết tới, bất kể kẻ nào cản đường Lạc Tinh sẽ chết ngay, không ai có thể đỡ được một đòn của hắn..
Ngay trung tâm chỉ huy. Thoáng thấy soái trưởng Hắc Nha đang nằm trên chiếc ghế điều khiển vỡ nát. Tay hắn vẫn còn nắm chặt lệnh bài.
Lạc Tinh lập tức bước đến kiểm tra.
Đúng lúc này. Vị chủ soái kia đột nhiên mở mắt ra. Từ đôi mắt hắn một tia sáng tím phóng đến, đây là là đòn côg kích tổng lực hắn chuẩn bị kỹ càng từ lúc phát hiện kẻ xâm nhập.
"Tạch..."- Trái suy nghĩ hắn ta, Lạc Tinh lúc này đã biến mất, thoát sát chiêu trong tích tắt. Tiếp đó là xuất hiện sau lưng đối phương.
"Phá Không Chưởng Quy Nhất."- Chiêu thức đã lâu hắn không dùng. Và cũng chỉ một đòn duy nhất. Đầu đối phương vỡ nát từ bên trong thức hải theo đó cũng tan biến. Một vị Địa Tôn tam trọng thiên cứ thế chết đi.
Hư ảnh Thiên Lan xuất hiện mắng lớn:"Hừ... dám đánh lén chủ nhân ta. Đúng là chán sống ah."
Nàng ta cũng bất ngờ trước công kích của đối phương. Nên không kịp làm ra phản xạ phòng hộ. Cũng may từ lúc vào nơi này. Linh thức Lạc Tinh cảm giác được đối phương đang giả vờ hôn mê. Nên tương kế tụ kế. Nhờ vậy chỉ một chiêu giết địch.
Chủ soái đối phương chết. Lạc Tinh không còn gì lo lắng. Hắn quay về Chiến Long Hạm ra lệnh cho thuộc hạ:
"Nhanh, Thanh lý tất cả kẻ sống sót. Tiếp đó tập trung tất cả nhẫn trữ vật cho ta."
"Hứa Nhật Thành, Ngươi cử một đội tập hợp tất cả phi thuyền khí, tiểu không hạm lại gần Hắc Nha soái hạm.,"
"Hà Tiểu Xuân. Ngươi tập trung cảnh giới đề phòng có biến."- Lạc Tinh phân phối công việc xong rồi quay về phòng chỉ huy nghỉ ngơi. Hôm nay Lạc Tinh điều khiển soái hạm lẫn hai ngàn phi thuyền khí. Nên hắn tiêu tốn khá nhiều linh thức lẫn linh lực. Phải biết để điều khiển một phi thuyền khí cần khoảng hai trăm binh sĩ. Tức là hắn ta lại một người thay cho 40 vạn binh sĩ. Đây là chưa kể đồng thời chỉ huy soái hạm nữa.
Mất bảy ngày tu luyện. Lạc Tinh mới cảm thấy cơ thể khỏe hơn, linh thức không còn cảm giác suy kiệt. Hắn bắt đầu ra ngoài xử lý công việc. Lần này chiến tích của Lạc Tinh cũng được truyền đi xa. Lần này oanh động rất lớn, trong mười vạn năm nay mới có chuyện một soái hạm bị tiêu diệt chỉ trong một trận chiến kéo dài trong vongg một ngày. Ngay cả chủ soái cũng vẫn lạc. Danh vọng Lạc Tinh bắc đầu sánh ngang với tứ địa soái đoàn của Chiến Ma Tinh Vực.
Thành quả thu được trong trận chiến cũng khá lớn. Trong Hắc Nha soái hạm có khoảng sáu trăm phi thuyền khí đang bảo dưỡng. Có thể bù vào số phi thuyền khí mất đi trong trận chiến. Thêm một số linh kiện sửa chữa một ngàn phi thuyền khí còn lại trong kho của Chiến Long Hạm.
Đặc biệt là Hắc Nha hạm to lớn. Lạc Tinh sau khi suy nghĩ thì chỉ lấy ra thêm ba mươi Đại Linh Pháo còn nguyên vẹn. Sau đó cho Thiên Lan chiến giáp thôn phệ sạch sẽ cả một soái hạm. Nhờ đó, nàng ta lấy lại thực lực địa giai đỉnh phong chiến giáp. Vết xước nhỏ trên chiếc thắt lưng cũng sắp biến mất. Lạc Tinh cũng thầm cảm thán độ háo ăn của Thiên Lan.
Lúc này nhờ danh tiếng trận đánh, hầu như phạm vi vành đai Nam Thiên Hà nơi Lạc Tinh quản lý không có tình trạng soái hạm đối phương xâm nhập.
Thời gian an bình kéo dài một trăm năm. Chiến Long không đi quá xa mà chỉ đánh đông dẹp tây ở phạm vi một năm ánh sáng. Nhờ đó thu lại cho Chiến Ma thiên hà gần một ngàn tinh cầu có tu sĩ.
Trong thời gian này. Hà Tiểu Xuân cũng tấn thăng Địa Tôn nhất trọng thiên thành công.
"Ài... sao ta vẫn chưa lên được Địa Tôn. Bất công mà."- Hứa Nhật Thành than thở.
"Yên tâm... Ta nghĩ tối đa ngàn năm là cùng."- Lạc Tinh an ủi.
"Ngàn năm... quá xa ah. Ngươi không biết chứ. Ta nhận tin tức Phi Hổ Chiến Đoàn bên kia tình hình không tốt lắm. Nghe đâu bên bọn Phong Ma tinh hà cũng thành công chế tạo được Thần Cơ Pháo. Nên đối với hạ tầng chiến đấu, bắt đầu cân bằng lại rồi."- Hứa Nhật Thành than thở. Soái trưởng của Phi Hổ chiến đội thực tế là ông ngoại của y. Xưa nay hắn luôn mơ ước thay ông nắm lấy chủ soái của Phi Hổ Chiến Đoàn. Nhưng đã trót thề ngày nào chưa đạt địa giai sẽ chưa quay về, nên mới tạm thời gia gia nhập Chiến Long Soái Đoàn để tích lũy iiny nghiệm và học hỏi Lạc Tinh, kẻ mà hắn vô cùng sùng bái, quen nhau mấy ngàn năm, hắn hiểu Lạc Tinh là người vô cùng đặc biệt, không gì làm khó được.
"Ha ha... Được rồi. Thời gian yên bình đã qua. Hiện tại ta muốn đánh thẳng vào trung tâm Phong Ma tinh hà. Nếu hai ngươi có ý định rút lui còn kịp đó."
"Ta vốn không sợ trời không sợ đất. Sao phải đi. Nếu trong hòa bình không tiến giai được, thì có khi trong nguy hiểm lại được."- Hứa Nhật Thành sau giây phút bàng hoàng khi nghe quyết định của chủ soái nhà mình thì vỗ ngực nói.
"Ta thì ở đâu cũng vậy. Ta còn mối thù mẹ chưa trả, nên vốn dĩ không đội trời chung với Phong Ma Thiên Hà." - Trần Tiểu Xuân cũng nói.
"Tốt."- Vậy ta chuẩn bị sẵn sàng đi, ba tháng sau sẽ xuất phát.
Lạc Tinh bắt đầu triệu tập ba trăm tiểu không hạm dưới trướng mình quay về đại bản doanh.
Gần sáu tháng tập hợp. Tất cả đã đông đủ. Lạc Tinh cho tất cả lên Chiến Long Soái Hạm.
"Tốt.. chúng ta xuất phát. Mục tiêu vành đai Kim Hà."
Đây là cửa ngõ phía bắc Phong Ma Tinh Vực. Lạc Tinh quyết định chơi lớn. Muốn qua vành đai Kim Hà để đánh bọc hậu hậu phương kẻ địch.
Vành đai này xưa nay gọi tên khác là vành đai Tử Vong. Lý do là nơi này thỉnh thoảng sẽ có thiên thạch bay liên tục. Nhất là một số khối thiên thạch lớn vài dặm, lại có trường lực mạnh mẽ như nam châm. Khi có chiến hạm gần nó. Nó sẽ như thiêu thân lao vào lửa. Một vật to lớn vài dặm lao nhanh vào với tốc độ cả trăm lần vận tốc âm thanh thì không khác nào một phát Đại Linh Pháo cỡ lớn.
Nhưng Lạc Tinh không lo lắng.
Hành trình đến Vành Đai Kim Hà gần khá xa. Trên đường gặp bất kì mỏ quặng linh thạch, tài nguyên khoáng sản nào. Lạc Tinh đều dừng lại thu gom. Có Thiên Lan, không gì không trộm được. Còn nếu gặp phi thuyền khí. Bất kể dùng cách gì. Lạc Tinh đều nhanh chóng tiêu diệt để tránh tiết lộ tin tức.
Hai mươi năm sau. Lạc Tinh đang nhập định nghiêm cứu võ kỹ thì có người đến:
"Báo cáo, đã đến Vành Đai Kim Hà."
Lạc Tinh mở hệ thống quan trắc lên. Sau khi kiểm tra xong hắn cười nói:
"Theo tọa độ 764829E11. Tất cả tiến lên."
Soái Hạm lập tức lao vút vào một khu vực mới.